Mưa là sự kết nối, là dĩ vãng, là hoài niệm, là những mộng mơ của thuở ban sơ. Nhưng hơn cả, mưa là nỗi đau, là một cái nắm tay đầu, là một vòng tay ôm khẽ, một ánh mắt, một nỗi lo âu. Mưa cũng là những áng thơ tình hay đôi ba dòng tâm sự để viết ra cái tự tôi não nề cùng khói thuốc. Khi mưa xuống, con đường bỗng dài hơn, phố chợt thênh thang hơn nhưng lòng người thì lại gói gọn, nhỏ bé và ngắn ngủi trong mớ hoài niệm xa xôi về cuộc tình đầu…
Dưới đây là những bài thơ về mưa rất hay của các nhà thơ như Xuân Diệu, Mường Mán, Nguyễn Bính,.. và nhiều nhà thơ khác.
15 Bài Thơ Về Mưa Hay Của Các Nhà Thơ Nổi Tiếng:
1, Trời Làm Mưa Ướt Áo O Rồi! (Mường Mán)
Nì O tê răng mờ đứng đó
Lớp anh tan buổi học trưa về
Sáng vàng thu trời mưa nho nhỏ
Chờ ai răng O nớ, mưa tề!
Đôi mắt nhỏ ngẩn ngơ đến tội
Sợ chi mô lũ bạn anh hiền
Răng O để gió bay tóc rối
Bạn bè mô (mờ) đứng một mình riêng
Cặp của O màu xanh lá mạ
Vở của anh bọc giấy hồng điều
Răng nhìn anh đỏ hồng đôi má
Tên chi nì… nói để anh kêu
Tường trường anh có hàng rêu tím
Đẹp chi mô mờ cứ nhìn hoài
Tà áo O làm chi nên tội
Răng cứ vò nhăn giữa bàn tay
Bạn bè anh về rồi, O nớ!
Còn ai mô mà phải ngại ngùng
Trời mưa lớn ôm giùm sách vở
Anh căng dù hai đứa che chung
O cảm ơn anh làm chi rứa
Răng không về hai đứa có đôi
Mà đi giữa mùa thu tiếc nuối
Trời làm mưa ướt áo O rồi!
2, Chào Mưa (Mường Mán)
Chào mưa quen chừng như bỗng lạ
Bầy sẻ ngoan về dưới hiên nhà
Tặng em chuỗi hót xanh mùa hạ
Thơm mơ gần và cả mộng xa
Chào mưa những hàng mi chớp vội
Rụng rất thầm kỷ niệm ngày qua
Vẫn còn mảnh gương con giữ lại
Để dành soi nỗi nhớ phôi pha
Chào mưa chiều lang thang quên lối
Con sáo buồn đứng trú gốc me
Mơ áo trắng ngày xưa quay lại
Chắp cánh bay qua phố ngàn hoa
Chào mưa, chào mưa, chào mưa bay
Qua sông bịn rịn nào ai hay
Em về một nửa mưa bên ấy
Buồn tôi chợt nắng phía bên này.
3, Bến Đò Ngày Mưa (Anh Thơ)
Tre rũ rợi ven bờ chen ướt át
Chuối bơ phờ đầu bến đứng dầm mưa.
Và dầm mưa dòng sông trôi rào rạt
Mặc con thuyền cắm lại đậu chơ vơ.
Trên bến vắng, đắm mình trong lạnh lẽo
Vài quán hàng không khách đứng xo ro.
Một bác lái ghé buồm vào hút điếu
Mặc bà hàng sù sụ sặc hơi, ho.
Ngoài đường lội họa hoằn người đến chợ
Thúng đội đầu như đội cả trời mưa.
Và họa hoằn một con thuyền ghé chở
Rồi âm thầm bến lại lặng trong mưa.
4, Mưa (Anh Thơ)
Tre lả lướt nghiêng đầu cho nước gội
Cau thẳng mình dang lá đón mưa rơi,
Đồng chìm xuống bông lúa vàng rũ rợi,
Ao rềnh lên bè rau muống xanh tươi.
Trên nhà vắng gió lùa hơi ướt át,
Cu bé ngồi nhào đất nặn tò te.
Dưới bếp lạnh, lũ gà vào bới rác
Mặc đàn ruồi, đàn nhặng lượn vo ve.
Ngoài đường lội một vài người về chợ
Trĩu gánh hàng như trĩu quang mưa.
Yên ổn nhất trong gian chuồng êm cỏ
Lũ lợn nằm mát mẻ ngủ quên trưa.
5, Mưa Thu Đất Khách (Tản Đà)
Mưa mưa mãi, ngày đêm rả rích
Giọt mưa thu, dạ khách đầy vơi
Những ai mặt bể chân giời
Nghe mưa, ai có nhớ nhời nước non?
6, Mưa Tháng Sáu (Thu Bồn)
Tặng C. L.
Dậy em thức dậy đi nào
Cơn mưa tháng Sáu giăng rào kín sân
Dậy đi để áp bàn chân
Lên trên mặt đất quen thân dịu dàng
Giọt mưa chéo giọt mưa ngang
Giọt bay rát mặt giọt đan lưới thần
Giọt nào ướt dưới bàn chân
Mà nghe lạnh cả đầu sân góc vườn
Giọt lênh láng giữa mặt đường
Giọt rơi xuống giữa đời thường anh em
Mưa làm cây lá chông chênh
Gió xô ta sát lại bên nhau rồi
Mưa làm cay rát làn môi
Mưa trong đôi mắt xa xôi em nhìn
Cơn mưa làm ướt tiếng chim
Cánh hoa bảy nổi ba chìm là em
Mưa như đời sẽ lãng quên
Tiếng ca em hát khiến đêm hóa ngày
Mưa như trời đất đang say
Hàng cây chuếnh choáng khoác vai nhau về
Mặt trời còn ngủ trong mê
Cơn mưa trắng xóa cả quê hương mình
Ơi cơn mưa bất thình lình
Chiều nay rơi xuống tan tành trước sân
Dòng sông chảy dưới bàn chân
Giọt mưa giờ đã quen thân nơi này
Rồi mai mưa gió qua đây
Anh còn ở với cỏ cây… em về.
7, Mưa (Huy Cận)
Mưa giong buồn sợi xuống lơi lơi,
Lạnh của không gian thấm xuống người.
Rơi rớt về đây muôn hướng gió;
Lòng sầu vạn dặm gió mưa phơi.
Hiu hắt đày tôi giữa xứ hờ.
Ý buồn tự kể mộng bâng quơ
Tương tư thấp thoáng sau khe cửa,
Tuy chẳng mong ai cũng đợi chờ.
Tôi luồn tay nhỏ hứng không gian,
Với gió xa xôi lạnh lẽo ngàn.
Tôi để cho hòn theo với lá,
Xiêu xiêu cúi nhẹ trút buồn tràn.
Buồn hão nhưng lòng biết nguôi.
Buồn mưa không định, chỉ ngùi ngùi,
Lòng êm như chiếc thuyền trên bến
Nghe rét thu về hạ bớt mui…
8, Buồn Đêm Mưa (Huy Cận)
Đêm mưa làm nhớ không gian
Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la…
Tai nương nước giọt mái nhà
Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn
Nghe đi rời rạc trong hồn
Những chân xa vắng dặm mòn lẻ loi…
Rơi rơi… dìu dịu rơi rơi…
Trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ…
Tương tư hướng lạc phương mờ…
Trở nghiêng gối nặng hững hờ nằm nghe
Gió về, lòng rộng không che
Hơi may hiu hắt bốn bề tâm tư…
9, Mưa Tháng Bảy (Tú Xương)
Sang tuần tháng bảy tiết mưa ngâu
Nắng mãi thì mưa cũng phải lâu
Vạc nọ cầm canh thay trống mõ
Rồng kia phun nước tưới hoa màu
Ì ào tiếng học nghe không rõ
Mát mẻ nhà ai ngủ hẳn lâu
Ông lão nhà quê tang tảng dậy
Bảo con mang đó chớ mang gầu
10, Đêm Mưa Gió (Thế Lữ)
Ta vừa đắm trong giấc mơ ghê tởm:
Vừa buông tay ôm ấp gái giang hồ.
Đầy xác thịt, đầy tâm hồn còm lợm
Vị chán chường tràn lấn thú cay chua.
Mặc tấm thân loã lồ say mệt ngủ,
Ta ngồi, đăm nghe ngóng tiếng đêm sâu;
Trên mái ngói cả một trời mưa gió
Vẫn sụt sùi dai dẳng suốt canh thâu,
Suốt canh thâu, đồng hồ treo bức vách
Thong thả đưa, thong thả đếm từng giây,
Rành rọt điểm trong lòng ta tịch mịch
— Trong lòng ta u tối gió mưa bay.
Ta ngồi đó; mắt van lơn tha thiết
Thầm kêu xin Buồn Nản tránh xa đi;
Gọi khiêu khích, chúi vào trong mải miết,
Để cho lòng tìm lại chút đê mê.
Nhưng đau đớn! — Tâm-hồn ngao ngán quá
Thú vui tàn. — Mà giá ngắt như băng,
Trái tim mỏi, không buồn sôi nổi nữa.
— Ngoài đêm khuya mưa gió vẫn không ngừng…
11, Mưa Ngâu (Tế Hanh)
Mồng bảy tháng bảy, tiết mưa ngâu
Chạnh nhớ chàng Ngưu và ả Chức
Chẳng biết lòng mình đang ở đâu
Trong cảnh vừa hư lại vừa thực
Sông Ngân một dải rộng mênh mang
Chức Nữ làm sao gặp Ngưu Lang
Đội đá trọc đầu thương chú quạ
Bắc cầu Ô Thước để ai sang
Em đi biền biệt tận phương trời
Anh đợi chờ em ở khắp nơi
Ngày vắng không vơi lòng tưởng nhớ
Đêm dài thêm nặng nỗi tương tư
Ngưu Lang, Chức Nữ cách xa nhau
Còn có những nhịp cầu Ô Thước
Anh muốn tìm em biết ở đâu
Muốn đến cùng em không đến được
Đêm nay anh nhìn dải sông Ngân
Lòng nhớ thương em biết mấy tầng
Mưa ngâu rơi hạt trên mi mắt
Hàng vạn ngôi sao bỗng sáng ngần.
12, Chơi Thuyền Gặp Mưa (Hàn Mặc Tử)
Đêm trăng thong thả thử chèo ra
Ơn nước hôm nay tắm gội mà
Sào cắm thuyền dồi thân thể khách
Buồm trương gió táp mặt mày hoa
Cầm lòng sông dễ không sao đặng
Đứng mũi ai kia đã mệt chưa!
Đất ướt loi ngoi trời mát mẻ
Mây mưa khoan khoái trận vừa qua
13, Mưa (Xuân Diệu)
Lâm râm mưa chuyện trên cành,
Thì thầm lá nói trong mành nước xe.
Phòng anh nghe tiếng mưa đi,
Em xa – chẳng hiểu làm chi giờ này.
Khí đêm man mát qua tay,
Có mưa thưa nhẹ, thêm ngây vị hè.
Ve im, lặng vắng tứ bề:
Em xa – mưa có bay về chốn em?
Hơn là nhắn cá gửi chim,
Nhờ mưa đưa bức chăn êm tới người.
Thôi em nghỉ việc, khuya rồi;
Chăn mưa em đắp cùng trời – với anh.
14, Bụi Mưa Mờ Cũ (Xuân Diệu)
Bụi mưa mờ cũ gương trăng,
Hoa lau trắng đã kết bằng tiêu tao.
Đêm đêm trời nhạt vơi sao,
Sông Ngân dòng bạc cũng hao bóng vàng.
Gió mưa, mưa gió âm u;
Dưới trần mà đã nghe thu lạnh rồi.
Càng cao càng lạnh trao lôi,
Trên cung xanh vắng lạnh thôi mấy chừng!
Trăng thu thường thấy trắng phau,
Ấy màu của tuyết, ấy màu của băng.
Lạnh thay! là cảnh cô Hằng
Lạnh trong cung lạnh, trong trăng lạnh lùng.
15, Mưa Xuân I (Nguyễn Bính)
Em là con gái trong khung cửi
Dệt lụa quanh năm với mẹ già
Lòng trẻ còn như cây lụa trắng
Mẹ già chưa bán chợ làng xa
Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
Hội chèo làng Ðặng đi ngang ngõ
Mẹ bảo: “Thôn Ðoài hát tối nay”
Lòng thấy giăng tơ một mối tình
Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
Hình như hai má em bừng đỏ
Có lẽ là em nghĩ đến anh
Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
Em ngửa bàn tay trước mái hiên
Mưa thấm bàn tay từng chấm lạnh
Thế nào anh ấy chả sang xem!
Em xin phép mẹ, vội vàng đi
Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe
Mưa bụi nên em không ướt áo
Thôn Ðoài cách có một thôi đê
Thôn Ðoài vào đám hát thâu đêm
Em mải tìm anh chả thiết xem
Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh
Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em
Chờ mãi anh sang anh chả sang
Thế mà hôm nọ hát bên làng
Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
Ðể cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!
Mình em lầm lụi trên đường về
Có ngắn gì đâu môt dải đê!
Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya
Em giận hờn anh cho đến sáng
Hôm sau mẹ hỏi hát trò gì
“- Thưa u họ hát…” rồi em thấy
Nước mắt tràn ra, em ngoảnh đi
Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
Hoa xoan đã nát dưới chân giày
Hội chèo làng Ðặng về ngang ngõ
Mẹ bảo: “Mùa xuân đã cạn ngày”
Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày
Bao giờ em mới gặp anh đây?
Bao giờ chèo Ðặng đi ngang ngõ
Ðể mẹ em rằng hát tối nay?
15 Bài Thơ Về Mưa Hay Của Các Tác Giả Khác:
16, Khúc Mưa
Tác giả: Phuong Vuong
Trời Sài Gòn chiều nay mưa buồn lắm
Mưa lạnh lùng mưa ngắm phố buồn tênh
Mưa lênh đênh cho đầy bao nỗi nhớ
Mưa hững hờ mưa nhớ đến ai kia
Mưa chia tay cho đời thêm mỏi mệt
Mưa lệt bệt không còn dệt yêu thương
Mưa qua đường mưa cười ai rơi lệ
Mưa nhạt nhoà mưa kệ ai khóc than
Mưa lang thang mưa chẳng màng thế sự
Mưa hoang tàn mưa tư lự thay ai
Mưa lai rai mưa dài trong chiều ngã
Mưa lả chã mưa muốn nói điều chi
Mưa ít khi cho đời niềm vui vẻ
Mưa buồn cho những kẻ khổ vì yêu
Mưa liêu xiêu để tình yêu tan vỡ
Mưa vỡ oà cùng ai khóc tình xa
Mưa thướt tha mưa về cho đời vắng
Mưa đi rồi cho nắng sẽ lên ngôi
Mưa xa xôi mưa không còn rơi nữa
Chỉ còn người than khóc để thay mưa.
17, Mưa Buồn
Tác giả: Phuong Vuong
Mưa buồn mưa thương ai
Mưa hay hôn đôi má
Mưa bá ướt đôi vai
Mưa bay trên tóc thề
Mưa về cùng hai ta
Mưa ca chuyện tình ơi
Mưa rơi trên phố nhỏ
Mưa thỏ thẻ mái ngói
Mưa xối xuống con đường
Mưa thường rơi mênh mông
Mưa không còn thương ai
Mưa thay lời ta nói
Mưa hỏi ai khóc ai
Mưa cay đôi mắt lệ
Mưa kệ ai ướt thân
Mưa vẫn trên vai gầy
Mưa này khác mưa xưa
Mưa xưa ta có nàng
Mưa hàn gắn yêu đương
Mưa thương trong lưu luyến
Mưa truyền chuyến xe yêu
Mưa kêu ta thương nhớ
Mưa chớ nhắc chuyện xưa
Mưa chưa biết ta buồn
Mưa buồn mưa biết không
Mưa mong chờ ai đó
Mưa khó nói chuyện yêu
Mưa nhiều mưa buồn thiu.
18, Giọt Mưa Tí Tắc Mưa Bay
Tác giả: Tlan Mưa
giọt mưa tí tách thâu đêm
màu vương điểm lá bên hiên thắm dần
cuối trời hạt nhỏ, hạt to
phủ mờ thơ mộng đông đưa hạ hồ
thu sang gợi nhớ ngược xuôi
giọt mưa thu rớt lanh quanh xạc xào
nghiêng nghiêng ướt dẫm dáng đào
anh ơi , biển mặn nước mà nhớ nhau
19, Cảm Tác Mưa
Tác giả: Hồng Dương
Mưa rớt xuống đất trời êm dịu
Mưa loang xa nước,níu chân người
Mưa về cây cỏ xinh tươi
Mưa vui hớn hở ,mưa cười nhà ta ?!…
Mưa não nức bao la mưa xuống
Mưa như mời sông uống nước mưa
Mưa đêm mưa sáng mưa trưa
Mưa cho tan nát cõi xưa cõi gần
Mưa ướt lạnh mưa chần mái ngói
Mưa lênh đênh mưa sói nhớ thương
Mưa rơi những hạt vấn vương
Mưa buồn những kẻ cùng đường vì yêu
Mưa hờn dỗi tiêu điều hoa lá
Mưa hững hờ tơi tả ánh trăng
Mưa buồn chẳng biết nói năng
Mưa chia ngăn cách tình nang và ta
Mưa lã chã bóng tà chiều tối
Mưa nhạt nhoà tội lỗi lệ rơi
Mưa than mưa khóc tơi bời
Mưa hoang mưa dại kệ đời giang san
Mưa xối xã tình tan lý vỡ
Mưa vỡ oà ai ngỡ tình xa
Mưa gần rồi đến mưa xa
Mưa đi rồi lại mưa ta bà về
.
Mưa từng giọt não nề chiếc bóng
Mưa dửng dưng làm hỏng hẹn hò
Mưa phùn mưa nhẹ mưa to
Mưa bao nhiêu nỗi người lo người mừng
Mưa dòng thủy lệ mừng lệ tủi
Mưa xa xôi mưa cúi gục đầu
Mưa vui mưa giận mưa sầu
Mưa về thấm ướt cả đầu dương gian
Mưa tan tác bao ngàn nhân thế
Mưa rã rời mặc kệ lã lơi
Mưa vần mưa vũ rã rời
Mưa đau ru nhịp khúc đời đơn côi
Mưa như trút mưa trôi thù ghét
Mưa buốt tim tái ngét lạnh người
Mưa hờn mưa giận chơi vơi
Mưa trôi cay đắng mưa khơi nỗi lòng
Mưa lồng lộng dòng trong xanh lại
Mưa phôi phai tê tái cuộc đời
Mưa nhòa dấu tích tả tơi
Mưa trôi cả khối tình đời trái ngang
Mưa mát mẽ mênh mang buổi sáng
Mưa khơi dòng lênh láng tình nồng
Mưa hoài day dứt chờ trông
Mưa nguồn da diết thơm nồng mùa mưa…
20, Gió Thoảng Mưa Ngâu
Tác giả: Tlan Mưa
sương mù gió thoảng mưa ngâu
đêm đêm nhung nhớ thửng thờ đợi mong
bút lưu kỷ niệm từng đông
buồn sầu lệ ứa anh thà nhớ nhung
anh đầy ray rức nổi lòng
vừa thương vừa nhớ dáng nàng tương tư
bến bờ mây nước làng thư
chiều buông nhạt nắng phiêu du bồng bềnh
21, Yêu Anh Ngày Mưa
Tác giả: Hương Mùa Hạ
Tháng tư trời bắt đầu
Với những cơn mưa lất phất
Mưa nhẹ nhàng
E ấp tuôn rơi
Nhớ cái thuở
Còn áo dài trong gió
Tôi nhẹ nhàng
Hứng giọt mưa rơi
Sao mưa cứ rơi rơi tí tách
Thật nhẹ nhàng mà lại đáng yêu
Tôi đã yêu mưa
Và tôi đã yêu anh
Anh như mưa
Cũng nhẹ nhàng sâu lắng
Tôi gặp anh trong buổi mưa chiều
Anh cầm ô
Che tôi ngày mưa ấy
Tôi thẹn thùng
Nấp vào chiếc ô anh
Từ dạo đó
Tôi bắt đầu say đắm
Trong tình yêu của anh và tôi
Tôi viết vội trao anh lá thư đầu
Tuy là vội
Nhưng thật chân thành
Tình cảm của tôi
Chưa bao giờ là dói
Tôi yêu anh
Yêu chân thật nồng nàng
Tôi yêu anh
Anh chàng ngày mưa.
22, Phố Núi Mưa
Tác giả: Mưa Phố Núi
Những cơn mưa hiền hòa trôi nhạt nhòa trong biển nhớ
Tôi đi tìm Anh , tìm hạnh phúc mong manh chơi vơi.
Tôi muốn hỏi cuộc đời , rồi sẽ trôi về đâu ?
Giấc mơ đời vội vả sẽ tan mau Còn đâu ?
Miền ký ức xưa dịu dàng yêu dấu
Mimosa ngập ngừng -và nổi nhớ bỗng dưng…
Làn gió nhẹ thổi lao xao…
Hàng thông reo vi vút
Cơn mưa chiều bất chợt…
Đến rồi đi ! Ừ nhỉ ,còn gì trong nổi nhớ ?
Phố núi một chiều mưa lao xao
23, Giọt Mưa Đời
Tác giả: Giọt Nắng Mùa Thu
Đêm buông xuống phủ trùm trên đỉnh núi.
Giọt mưa rơi nhè nhẹ thoáng bay qua.
Cơn mưa về nhòa trong nỗi xót xa.
Trong khoảnh khẵc bến bờ mi đậm nước.
Mưa tí tách gửi vào đời từ thưở trước.
Bóng thời gian như dòng nước chảy qua
Vết thương chưa lành nỗi đau vẫn thêm ra.
Niềm hạnh phúc ngỡ ngàng khép lại.
Thời gian vẫn trôi đi không quay trở lại
Ôm hững hờ cho lệ ướt bờ mi.
Đời trêu ta sao lại khổ, ngu si
Sao trao cả trái tim cho người bội ước.
Bao mộng mị để đem về mơ ước
Chợt giật mình con nước đã đi qua.
Gió thét gào trong nỗi xót xa.
Bao câm nín cố kìm cơn nức nở.
Mưa vẫn rơi trên con đường đất đỏ.
Bay nhẹ vào giấc ngủ mỗi đêm về.
Giọt mưa đời vẫn trong nỗi đê mê
Rơi rơi mãi lạnh lùng bao năm tháng
24, Mưa Ngâu
Tác giả: Mưa Phố Núi
Mưa rơi rơi đầu phố
Mưa rơi trong lòng ai
Đêm nghe tiếng thở dài
Mưa sầu giăng mắt nai.
Mưa rơi theo triền núi
Những giọt tình long lanh
Mưa đổ theo con dốc
Mưa gọi hồn mong manh.
Giọt mưa kể chuyện buồn
Sao người cứ mong luôn
Mưa rơi làm nổi nhớ
Ngẩn ngơ buồn vu vơ.
Đếm giọt mưa giăng sầu
Đan tình vào tim đau
Về đâu ơi nỗi nhớ
Dài theo cơn mưa Ngâu
25, Cà Fê Dưới Mưa
Tác giả: Mưa Tím
Buổi chiều ngồi uống ly cafe đắng
Bất chợt cơn mưa chiều buông xuống
Cứ ngỡ mưa hoài sẽ dứt thôi
Nhưng mưa lớn dần theo chiều tím
Mưa đi trên phố đông người qua
Mưa sẽ làm ướt áo em tôi
Mưa mãi bao giờ mới chịu thôi?
Để tôi đưa đón lúc em về
Ly cafe vơi đi theo từng giọt
Nhưng mưa kia cứ mãi đông đầy
Thời gian dần trôi qua từng nhịp
Mưa vẫn dài như con phố đó
Buổi chiều nay anh xin lỗi hẹn
Vì cơn mưa chiều buông bất chợt
Không có em trông chiều mưa ấy
Cứ ngỡ có hình bóng ai bay
26, Mưa Sầu Tuổi Hạ
Tác giả: Thiên Ân
Mưa trên thảm cỏ mưa ơi!
Mưa xanh mơ ước một thời ươm tơ
Mưa bay ướt áo ngày thơ
Mưa ve vuốt tóc bao giờ cho phai?
Mưa gieo giai điệu u hoài
Mưa hôn hờ hững môi ai ngập ngừng?
Mưa rơi một thoáng rưng rưng
Mưa choàng lồng ngực người dưng âm thầm
Mưa mòn gót nhỏ bâng khuâng
Mưa đi , mưa lại bao lần đếm mong?
Mưa như nuối tiếc tình hồng
Mưa buông day dứt tiếng lòng xa đưa
Mưa say giấc mộng giao mùa
Mưa êm đá lát ngày chưa bén ngày
Mưa bao nhiêu tuổi đó đây?
Mưa cho hoa trái cỏ cây nhích gần
Mưa ru khúc nhạc ái ân
Mưa đay nghiến mắt phong trần chen vai
Mưa dài nỗi nhớ rủi may
Mưa đừng mọc trái đắng cay nhói lòng
Mưa len phố hạ thong dong
Mưa còn rả rích nối dòng du ca
Mưa hồn lạnh lẽo buốt da
Mưa ơi , mưa hỡi người xa phương trời
27, Anh Ngồi Vẽ Gió Mưa Mùa Xuân Cũ
Tác giả: Trần Minh Hiền
Anh ngồi vẽ gió mưa mùa xuân cũ
Vẽ hình em xinh đẹp dịu dàng
Vẽ ánh sáng của bình minh tỏ rạng
Vẽ hoàng hôn của đời sống lạ lùng
Anh ngồi vẽ khói sương mùa hạ đúng
Vẽ hình em hiền diệu tuyệt vời
Vẽ hạnh phúc cõi gian trần vời vợi
Vẽ chiêm bao của ngày tháng ngọt ngào
Anh ngồi vẽ nước mây mùa thu đạo
Vẽ hình em lộng lẫy diễm kiều
Vẽ rực rỡ tình yêu huyền ảo
Vẽ long lanh lóng lánh mỹ miều
Anh ngồi vẽ cỏ hoa mùa đồng điệu
Vẽ hình em mầu nhiệm diệu kỳ
Vẽ dào dạt sóng xô bồ tuyệt mỹ
Vẽ tình yêu hai đứa chúng mình
28, Mưa Miền Cổ Tích
Tác giả: Thiên Ân
Mưa than mấy giọt thì thầm?
Mưa qua phố vắng lòng thăm thẳm buồn
Mưa lên mái ngói cuống cuồng
Mưa rơi nước mắt cuối nguồn quạnh hiu
Mưa còn rả rích cô liêu
Mưa trong tiếng thở đưa chiều về đâu?
Mưa như kể chuyện nghìn câu
Mưa miền cổ tích ai sầu hơn ai?
Mưa ra tận bến sông dài
Mưa cho lá biếc đắng cay ngập lòng
Mưa gieo réo rắt sầu mong
Mưa băng bóng tối dài dòng du ca
Mưa đi quên tuổi ngọc ngà
Mưa rưng rưng mắt ngày ta trộm nhìn
Mưa tan tác mộng nguyên trinh
Mưa lê gót mộng rung rinh con đường
Mưa thành xâu chuỗi vấn vương
Mưa hôn lặng lẽ mùi hương lẽ đời
Mưa cong nỗi nhớ đầy vơi
Mưa mềm lá cỏ ,tình ôi muộn màng!
29, Mưa Đầu Mùa
Tác giả: Th-Ân
Mưa đầu mùa rưng rưng nỗi nhớ
Nước mắt nào ngưng đọng đầu môi
Ta nhìn em ánh mắt xa xôi
Đầy hư ảo ngập tràn nỗi nhớ
Mưa đầu mùa đã khơi dòng nhớ
Ướt tóc người, ướt cả tình ai
Mưa đầu mùa, ướt luôn tóc mai
Ta thương lắm bờ vai Pé nhỏ
Mưa đầu mùa, mưa nhỏ trên sân
Lòng ngơ ngẫn đợi chờ em mãi
Mưa đầu mùa, mãi giọt mưa dài
Cùng giọt ngắn lòng đầy thổn thức
Mưa đầu mùa tình yêu rất thực
Vệt tình xưa những bật cung say
Mưa đầu mùa, khuấy động những ngày
Tình khô chưa, yêu người nào biết
30, Lòng Vẫn Biết Mưa Mùa Xuân Ướt Sũng
Tác giả: Trần Minh Hiền
Lòng vẫn biết mưa mùa xuân ướt sũng
Ướt hồn em kỳ diệu những cánh đồng
Anh là gió em là mây làm nũng
Giấc chiêm bao mờ ảo sóng trong lòng
Lòng vẫn biết mưa mùa hè vọng động
Ướt dòng sông ướt cả những nỗi buồn
Anh là lửa em là vàng thơ mộng
Khói sương bay ngập lối cội nguồn
Lòng vẫn biết mưa mùa thu sóng cuộn
Ướt tình yêu ướt cả những oan cừu
Anh là thơ em là mộng nghê thường
Hoa nở rực những chân trời giải cứu
Lòng vẫn biết mưa mùa đông vời vợi
Ướt thời gian ướt cả những hoang đường
Anh là biển em là trời ca ngợi
Thắp chiêm bao hồng cả những dặm đường
Xem thêm: Những dòng stt về mưa hay