Thơ về mẹ

“Đói lòng ăn hột chà là – Để cơm nuôi mẹ mẹ già yếu răng”. Phận làm con là phải luôn giữ tròn đạo hiếu với bậc sinh thành của mình. Nếu cha là núi cao, thì mẹ là biển lớn. Tình nghĩa của mẹ không gì đo đếm được, công lao của mẹ là phải cả đời ghi nhớ. Ca dao có câu: “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc – Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không”. Hi vọng ai trong chúng ta cũng đều ghi nhớ được câu này.

Có nhiều cách để thể hiện tình cảm với mẹ, nhưng có lẽ, thơ là thích hợp hơn cả. Hôm nay, Blog Chùm Thơ xin gửi tới các bạn 30 bài thơ hay và đầy xúc động về công ơn sinh thành của mẹ.

Những mến thương và tấm lòng của mẹ đối với những đứa con của mình là vô bờ bến. Mong rằng qua những bài thơ về mẹ rất hay, rất ý nghĩa và xúc động dạt dào cảm xúc này, các bạn sẽ có một khoảng lặng riêng để nghĩ suy về những điều đã qua!

Thơ về mẹ

1, Kính Dâng Cha Mẹ

Vu lan mùa lễ đã về
Đôi hồng xinh thắm cận kề trên tay
Lòng thành con trẻ ở đây
Kính dâng cha mẹ vui vầy nơi xa

Từ khi mẹ mất còn cha
Bao nhiêu khổ nhọc thân già phải lo
Liêu xiêu một bóng gầy gò
Để đàn con nhỏ được no ấm lòng

Một chiều trời đổ cơn giông
Mây giăng khắp lối trên dòng suối mơ
Cảnh thiên như đã đợi chờ
Để cha thôi hết bơ vơ cõi trần

Con thời ở lại tủi thân
Nhớ cha thương mẹ ôm phần mồ côi
Cuộc đời sóng gió nổi trôi
Cay bùi ngọt đắng khổ rồi cũng qua.

Tác giả: Khuyết Danh

2, Nhớ Mẹ

Mẹ yêu ơi con ngàn lần xin lỗi
Nửa cuộc đời chưa trả hiếu mẹ cha
Bữa cơm ăn giấc ngủ cũng chỉ là
Trong cuộc sống muôn nhà đều như thế

Mẹ vẫn xem như con còn thơ bé
Vẫn nâng niu lo lắng chẳng nghỉ ngơi
Suốt đời này con nợ mẹ, mẹ ơi!
Nợ nhiều lắm cả đời không trả hết

Ngày hiền mẫu từ tâm thành con viết
Một nét đưa là tựa một bông hoa
Tặng mẹ yêu lưu gửi để làm quà
Tấm lòng con trẻ chỉ mẹ là hiểu rõ.

Tác giả: Tấn Nguyễn

3, Ơn Nghĩa Sinh Thành

Sinh thành dưỡng dục mãi mang ơn
Khắc cốt ghi tâm chẳng thể sờn
Mẹ vốn so như lòng biển cả
Cha thời sánh với đỉnh trường sơn

Làm con trách nhiệm thời tôn kính
Chớ để nhân gian phải oán hờn
Hãy nhớ bao lời kinh phật dạy
Muôn đời phúc đức vững bền hơn.

Tác giả: Khuyết Danh

4, Công Ơn Của Mẹ

Vất vả từ thuở còn son
Nay ngày của Mẹ mà con chưa về
Đường dài con vẫn mải mê
Ân tình, nhân nghĩa, lời thề nặng vai.

Tóc huyền nay đượm sương mai
Nỗi lòng Mẹ cũng nguôi ngoai, dịu dần
Con ghi ơn Mẹ ngàn lần
Con tạc nghĩa Mẹ muôn phần kính yêu.

Mẹ cho con thật là nhiều
Hoa thơm, trái ngọt, lẽ điều phải hay
Suốt cuộc đời Mẹ dang tay
Đón đàn con nhỏ đêm ngày chờ mong.

Vẫn là dòng giống Lạc Long
Mẹ Âu Cơ mãi là vòng tay êm
Canh khuya bóng Mẹ bên thềm
Lời ru, câu ví con thêm lớn dần

Trưởng thành – con vẫn rất cần
Mẹ bên con mãi – là xuân cho đời
Ngày của Mẹ – con dâng lời
Công ơn của Mẹ trọn đời con ghi.
(Xuân Miền)

5, Cầu Mong Cha Mẹ Bình An

Xa nhà đã mấy năm nay
Nhìn về quê mẹ, lệ cay dâng trào
Hai dòng nước mắt nghẹn ngào
Nhớ ơn cha mẹ, lao đao tháng ngày

Cho con cuộc sống hôm nay
Tương lai tươi sáng, tháng ngày yên vui
Nhớ thương cha mẹ ngậm ngùi
Chỉ mong cha mẹ yên vui tuổi già

Thương cha mẹ chốn quê nhà
Thức khuya dậy sớm, mưa sa chẳng màng
Bao nhiêu cực khổ lầm than
Chỉ mong con trẻ, hiên ngang với đời

Phương xa con viết mấy lời
Gửi về cha mẹ, mà rơi lệ nhòa
Giờ này con ở nơi xa
Cầu mong cha mẹ quê nhà bình yên

Phương xa con giữ lời nguyền
Bao lời cha mẹ nhủ, khuyên tháng ngày
Những lời răn dạy xưa nay
Khắc sâu tâm trí, đời này con ghi

Lạy cha lạy mẹ con quỳ
Công ơn trời biển khắc ghi muôn đời
Xa quê con gửi mấy lời
Tỏ lòng hiếu kính về nơi quê nhà.

Tác giả: Khuyết Danh

6, Tình Mẹ

Con lại viết bài thơ đầy nước mắt
Và những nỗi buồn se thắt mẹ ơi
Ngày còn mẹ cuộc sống chẳng thảnh thơi
Nhưng có mẹ trên đời con vui lắm

Mẹ yêu ơi cả đời luôn gửi gắm
Một tình thương quá sâu nặng bên lòng
Có những ngày gió bấc rét long đong
Mẹ vẫn phải ra đồng ôm mạ cấy

Và những đêm gió mùa làm run rẩy
Mùng chăn mềm đắp đậy bởi thương con
Khi tuổi đời của mẹ lúc còn son
Chẳng trách oán bởi hao mòn nhan sắc

Thời gian trôi năm tháng dài thầm nhắc
Nhất trên đời chỉ có mẹ mà thôi
Thế gian ơi xin ghi mãi tình tôi
Vẫn cuộc sống muôn đời con nhớ mẹ

Nước biển Đông muôn đời dâng nhè nhẹ
Không đong đầy đâu nhé mẹ, mẹ ơi!

Tác Giả: Bình Minh

7, Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười

Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương

Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao với
Biết đến bao giờ trông thấy nhau

Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ

Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
(Trần Trung Đạo)

8, Thương Mẹ

Thương nhiều xót thẳm mẹ hiền ơi!
Bão tố cuồng phong gánh cả trời
Nắng đổ thân cò phơi kiệt vắt
Mưa dầm cánh vạc rụng trào rơi

Âm thầm đợi ước người ra trận
Thổn thức chờ mong bố trở đời
Mãi đẹp son ngời hương vợ đảm
Sen hồng ngát toả trỗi rền khơi.

Tác Giả: Nguyễn Thị Tính

9, Bài Thơ Về Mẹ

Xa mẹ con thành bé bỏng
Giờ này mẹ ngủ ngon chưa?
Hà thành gió mùa đông bắc
Con ngồi đếm khắc giao mùa

Con đi chắc nhà vắng lắm
Bản nhạc con thích, ai nghe?
Chiếc xe con thường đi học
Chắc bụi đã bám còn gì?

Tóc con đã dài rồi đấy
Vắng con mẹ gỡ tóc mình
Niềm vui xẹt qua tờ giấy
Nỗi buồn đứng lại, lặng thinh

Thơ con tặng cho người khác
Viết về mẹ chẳng là bao
Phố sâu gió mùa đông bắc
Trong con bóng mẹ ngọt ngào.
(Đinh Thu Hiền)

10, Con Yêu Mẹ

Ở bên mẹ vô cùng hạnh phúc
Chẳng lo gì gió vụt mưa sa
Tháng ngày tuy thiếu bóng cha
Nhưng với con trẻ mẹ là thái dương

Mẹ vất vả trăm đường sớm tối
Vai nặng quằn chẳng nói lời than
Rèm mi lệ nhỏ đôi hàng
Thương con vắng bố mẹ càng yêu hơn

Mẹ đã nuốt tủi hờn gối lẻ
Sống âm thầm cho trẻ trọn vui
Mưa sa bão táp dập vùi
Cướp thời xuân mộng mẹ tôi mất rồi.

Tác Giả: Hoa Hiep Le

11, Bầm Ơi

Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…
Bầm ơi có rét không bầm!
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Con ra tiền tuyến xa xôi
Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
(Tố Hữu)

12, Mẹ Ơi Con Tạ Lỗi

Mỗi đông về con nhớ mẹ nơi xa
Căn nhà cũ gió bắc lùa khung cửa
Hứa thăm mẹ mà tháng ngày lần lữa
Để sớm nay buốt lạnh trái tim mình

Nơi xứ người nặng cơm áo mưu sinh
Mải bươn chải nơi dòng đời xuôi ngược
Giấu dòng lệ lòng con thầm ao ước
Có một ngày con được sống bình yên

Buông sân si hỷ nộ lẫn ưu phiền
Về bên mẹ sống đoàn viên hạnh phúc
Mặc gian khó hay tháng ngày tủi nhục
Được quay về bên mái ấm ngày xưa

Mái nhà tranh đêm trăng sáng khóm dừa
Như đứa trẻ nô đùa thời thơ dại
Vẫn còn đó những buổi chiều nắng trải
Sáng dầm mình trong giá lạnh tái tê

Còn nguyên đây lối cũ đợi con về
Chỉ có mẹ tóc xanh giờ sương phủ
Mỗi đông lạnh bầy chim tìm nơi trú
Con oằn mình mỗi giấc ngủ canh thâu

Ở nơi xa lòng đong đếm giọt sầu
Gửi tới mẹ trăm ngàn câu xin lỗi
Con vẫn biết muôn đời mình có tội
Núi Mẫu Sơn mẹ dưỡng dục sinh thành

Để bây giờ nỗi nhớ hoá mong manh
Đành níu lại khoảng trời xanh lòng mẹ.

Tác giả: Huong Nguyen Thu

13, Tình Mẹ

MẸ trải hết cuộc đời khó nhọc
NẰM bên con bao bọc chở che
CHỖ khô tròn giấc con nghe
ƯỚT thì là chỗ Mẹ nằm kề bên

CANH đến lúc con êm giấc ngủ
SƯƠNG đêm dày ấp ủ cho con
CHỖ nào lành lạnh da non
KHÔ hong sưởi ấm cho tròn cả đêm

LÓT cả những ngọt mềm hơi Mẹ
TIẾNG ầu ơ nhè nhẹ du dương
RU con suốt cả canh trường
NHƯỜNG con tất cả tình thương của mình

CON lớn giữa bao tình của Mẹ
THƠ ngây nào hiểu lẽ yêu thương
MẸ NẰM CHỖ ƯỚT CANH SƯƠNG
CHỖ KHÔ LÓT TIẾNG RU NHƯỜNG CON THƠ .
(Toàn Tâm Hòa)

14, Viết Cho Mẹ

Hôm nay con viết vài lời
Gửi mẹ yêu dấu trong đời của con
Với con mẹ mãi còn son
Dù thời gian có xói mòn tuổi xuân

Cảm ơn mẹ những ân cần
Hy sinh tất cả âm thầm vì con
Mẹ người đẹp nhất thế gian
Ngắm mẹ con thấy chứa chan nhựa đời

Thứ tha con nhé mẹ ơi
Những khi con trót lỡ lời mẹ đau
Cảm ơn mẹ những lo âu
Mỗi khi con ốm canh thâu mẹ ngồi

Dù cho mấy chục tuổi rồi
Với mẹ con mãi muôn đời nhỏ con
Môi mẹ không còn màu son
Cũng vì nhường lại cho con môi hồng

Bao la tình mẹ một lòng
Dạt dào nghĩa mẹ biển Đông sóng tràn
Ơn cao như núi ngút ngàn
Bao giờ trả hết muôn vàn công ơn

Cầu mong mẹ mãi bình an
Vui cùng con cháu ngập tràn yêu thương
Soi cho con mọi bước đường
Đời con cần mãi tình thương mẹ hiền.

Tác Giả: Mộc Miên

15, Tình Mẹ Con

Con đường trần thế mẹ đi,
Gian truân, khổ ải cũng vì đàn con.
Nắng mưa, dâu bể lách lòn,
Mẹ rèn con rõ dại khôn trường đời.

Từ con đường cũ xa xôi,
Mẹ con chung bước nổi trôi quê người,
Đói, no, vẫn sáng nụ cười,
Cơm độn khoai sắn cuối đời còn mơ

Hồi tưởng lại tuổi ấu thơ,
Ngày trong tay mẹ, hồn ngơ ngẩn buồn.
Con giờ như nước xa nguồn,
Ngắm di ảnh Mẹ lệ tuôn lặng thầm.

Mẩu tử nghĩa nặng, tình thâm,
Không ngờ cách biệt cõi âm dương rồi.
Mồ côi tội lắm Mẹ ơi!
Bóng Mẹ vời vợi một thời tìm đâu?

Kiếp tằm còn trả nợ dâu,
Kiếp người, con phụ ân sâu Mẹ rồi,
Hận lần để Mẹ chơi vơi!
Con đi nửa tháng, bặt lời viếng thăm…

Đêm đêm con đốt hương trầm,
Noi gương Mẹ giữ chánh tâm an bình.
Hy vọng ở kiếp lai sinh,
Con tròn chữ hiếu trọn tình mẹ con
(Nguyễn Hiền Nhân)

16, Con Muốn Về Bên Mẹ

Mẹ yêu à con mệt lắm mẹ ơi
Mong bến đỗ cả bầu trời là mẹ
Dẫu cuộc sống và lòng người nặng nhẹ
Rộng vòng tay ôm chặt nhé bên đời

Cuộn dâng trào mà nhói dạ chơi vơi
Bao lam lũ dù rã rời mòn mỏi
Vẫn trọn vẹn tình thương yêu lời nói
Câu à ơi trong đêm gọi mơ về

Có những ngày chân lạc bước mải mê
Bình yên lắm khi cận kề bên mẹ
Đòi nũng nịu thì thầm tai thật khẽ
Tựa ngực mềm ôi thật nhẹ mùi hương

Kìa đông sang hoa rực rỡ phố phường
Tàu cập bến bao vấn vương chờ đợi
Nghe gió thổi biết lạnh kia kịp tới
Dáng hao gầy bỗng vời vợi niềm đau.

Tác Giả: Hoa Thiên Cốt

17, Tình Mẹ

Dù con đếm được cát sông
Nhưng không đếm được tấm lòng mẹ yêu
Dù con đo được sớm chiều
Nhưng không đo được tình yêu mẹ hiền
Dù con đi hết trăm miền
Nhưng tình của mẹ vẫn liền núi non
Dù con cản được sóng cồn
Nhưng không ngăn được tình thương mẹ dành
Dù con đến được trời xanh
Nhưng không đến được tâm hành mẹ đi
Dù con bất hiếu một khi
Tình thương mẹ vẫn thầm thì bên con
Dù cho con đã lớn khôn
Nhưng tình mẹ vẫn vuông tròn trước sau.
Ôi tình mẹ tợ trăng sao
Như hoa hồng thắm một mầu thủy chung
Tình của mẹ lớn khôn cùng
Bao dung vạn loại dung thông đất trời.
Ôi tình mẹ đẹp tuyệt vời
Làm con hiếu thảo trọn đời khắc ghi!
(Thích Nhật Tử)

18, Mẹ Ơi

Mẹ ơi! Trong tháng Vu Lan
Con càng nhớ mẹ vô vàn kính yêu
Bây giờ mẹ đã thoát siêu
Về nơi cực lạc… bao điều nhớ mong.

Thương con từ lúc lọt lòng
Đến khi ẵm ngửa mẹ bồng trên tay
Lớn lên đi học trời Tây
Ở nhà mẹ vẫn hàng ngày lo toan.

Nắng mưa đâu quản gian nan
Đông về giá lạnh, chang chang nắng hè
Một mình mẹ bước đường quê
Bao năm vất vả đi về sớm hôm.

Từ bình minh đến hoàng hôn
Suốt ngày tần tảo… biết ơn mẹ nhiều
Mẹ luôn vì đứa con yêu
Vu lan nhớ mẹ… bao điều xót thương!

Lòng con kính cẩn dâng hương
Nam Mô… Bồ Tát… hồn vương cõi trần
Nhìn con mẹ đứng tần ngần
Con thương mẹ lắm… vạn lần mẹ ơi!

Tác giả: Đức Trung – TĐL

19, Tình Mẹ

Mẹ là chiếc nôi êm
Ru con lời ngọt mềm
Từng đêm trong mòn mỏi
Lời ru thiết tha thêm

Mẹ là mặt trời soi
Theo con bóng bên đời
Xua tan mây mờ phủ
Cho con hoài thắm tươi

Mẹ là ánh trăng mơ
Cho con tuổi mộng chờ
Mênh mang tình biển rộng
Ủ nồng trái tim thơ

Mẹ là một bà tiên
Xóa tan vạn ưu phiền
Con về trong mắt lệ
Vòng tay Mẹ bình yên

Mẹ… vô vàn cao cả
Tình thương trên tình thương
Bao la… kỳ diệu quá
Tình Mẹ trái tim nồng!
(Hương Xuân)

20, Nhớ Mẹ

Mưa rơi thánh thót giọt buồn
Nhớ lời ru mẹ đêm trường nỉ non
Mẹ ơi! Ngày tháng mỏi mòn
Mắt môi giờ đã nhạt son mẹ à.

Mẹ đi về phía trời xa
Ầu ơ mẹ vẫn mượt mà trong con
Con đi về phía hoàng hôn
Chon von từ thuở chân son vào đời.

Miên man về đến cửa người
Bao năm xuôi ngược khóc cười ngả nghiêng
Ngỡ trời đoái phận thuyền quyên
Nào hay vương mãi lụy phiền mẹ ơi.

Giờ đây sóng gió cuộc đời
Cho con hiểu kiếp làm người đa đoan
Đoạn lìa… con bước sang trang
Lời thơ từ ấy sầu loang tím buồn!

Tác giả: Khuyết Danh

21, Tình Mẹ

Xin mây ngàn một chút màu xanh
Thật e ấp con chườm lên tóc mẹ
Mái tóc óng ả một thời… son trẻ
Theo thời gian mưa nắng bạc màu

Mùa bão giông sương gió dãi dầu
Mắt sâu thẳm lo ngày giáp hạt
Mẹ tảo tần cho con ăn học
Mòn mỏi thân gầy mẹ có quản gì đâu !

Năm tháng bốn mùa một tấm áo nâu
Trời nắng gắt áo mồ hôi vắt nước
Xót xa gió Lào khô rang rốc
Lặn lội thân cò che chở mạ non…

Vun vén giữ dành mẹ để cho con
Đủ lông cánh con rời xa khuất
Đường phía trước gian nan con bước
Chắp tay nguyện cầu mẹ thao thức hằng đêm…

Qua núi sông sâu bão nổi thác ghềnh
Con mãi thầm mong ngày về bên mẹ
Tiếng ầu ơ ngọt ngào khe khẽ
Rưng rức trong lòng con lắm mẹ ơi…
(Phan Thanh Minh)

22, Mẹ Tôi

Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bước
Tần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằn
Bàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằn
Chỉ muốn cho con được bằng chúng bạn

Rồi xuân qua – rồi tới mùa nắng hạn
Giọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưa
Ngó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưa
Mẹ yên lòng vì con đang say giấc..

Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấc
Tấm lưng còng chắn gió rét đêm đông
Miếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồng
Con no bụng mẹ ấm lòng biết mấy.

Cả cuộc đời mẹ không cần con thấy
Mẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vui
Biết tự lo thân… không mãi phải sống vùi
Là mẹ đã thỏa lòng mong đợi.

Tác giả: Khuyết Danh

23, Bài Ca Tình Mẹ

Có câu hát tên là bất diệt
Là tiếng ru của mẹ hôm nào
Khi nằm trên cánh võng nhẹ chao
Khi mẹ vẫn còn thời xuân sắc
Khi con mới từ trong bụi đất
Qua mẹ cha để có hình hài
Giọt mồ hôi tần tảo hôm mai
Để con biết vẫy chào cuộc sống
Lấy nước mắt đổi thành cơm nóng
Dùng máu xương nuôi dưỡng thân hình
Có tiếng hát tên là hy sinh
Là ơn gọi trời dành cho mẹ
Ru con ngủ để ngồi lặng lẽ
Bài hát kia im bặt trong lòng
Lại ngày mai quảy gánh long đong
Vì cuộc sống lưng còng vai mỏi
Mẹ cứ bước qua từng khoảng tối
Sức mạnh nào vượt những chông gai?
Sỏi đá kia rướm máu đường dài
Nhưng ánh mắt tin yêu vẫn cháy
Sức mạnh! Sức mạnh kia là đấy!
Ngày lớn khôn con lạy trời cao
Để cho con được biết ngọt ngào
Mà mẹ phải quen mùi cay đắng
Con hiểu rõ những điều sâu lắng
Lớp học nào dạy được cho con
Nhìn mẹ cha thân thể hao mòn
Con thêm hiểu tình yêu thập giá
Có câu hát tên là vàng đá
Là tiếng ru của mẹ hôm nào
Khi nằm trên cánh võng nhẹ chao
Khi mẹ vẫn còn thời xuân sắc…
(Phạm Thái Sơn)

24, Ơn Sâu, Nghĩa Nặng

Mẹ già một nắng, hai sương!
Cho con đến được giảng đường ngày nay
Cha già chai sạn đôi tay!
Cho con cầm bút vui say cùng người

Thầy cô tận tụy suốt đời!
Cho con nhìn tận… bầu trời xanh cao
Biển xanh sóng vỗ lao xao
Đố ai đong được biết bao nhiêu là?

Tác giả: Khuyết Danh

25, Ơn Cha Mẹ

Cha nhẫn nhục trăm điều mệt mỏi
Mẹ khiêm nhường vạn nỗi buồn đau
Dù cực khổ, chẳng u sầu
Dâng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường

Tâm cảm phục tình thương cha mẹ
Dạ thầm ơn hiếu lễ biển trời
Lòng khắc khoải, bụng đầy vơi
Tròn câu trung nghĩa, vẹn lời đức nhân.

Tác giả: Khuyết Danh

26, Mẹ Như Biển Trời Bao La

Mẹ ơi đêm đã khuya rồi
Ở bên hiên vắng con ngồi đếm sao
Nỗi niềm gửi tới trời cao
Lệ cay khoé mắt lẫn vào bóng đêm

Hiu hiu gió lạnh bên thềm
Tâm tư trĩu nặng càng thêm vỡ oà
Cuộc đời bao nỗi xót xa
Phủ lên mái tóc mẹ già của con

Trách mình chữ hiếu chưa tròn
Tuổi già chân yếu mẹ còn chuân chuyên
Hao gầy giấc ngủ chẳng yên
Biết bao lo lắng muộn phiền vì con

Mẹ ơi bể cạn non mòn
Trong tim con mãi vẫn còn khắc ghi
Dù đời ngang trái thị phi
Nhưng con có mẹ chuyện gì cũng qua.

(Hoài Thương)

27, Chiếc Bóng Thu Vàng

Thu về khi lá còn non
Gió hiu hiu lạnh làm con nhớ nhiều
Dáng Mẹ gầy gò thân yêu
Áo nâu trăm mảnh sớm chiều gian nan

Mẹ chưa được phút thanh nhàn
Cơm thì khoai độn với ngàn đắng cay
Cái nghèo quanh quẩn đâu đây
Bữa kia còn thiếu bữa này đã sang

Đời như chiếc bóng thu vàng
Chợ khuya quang gánh nhịp nhàng Mẹ rao
Vang xa từng tiếng ngọt ngào
Dứt câu nghe lệ dâng trào… ai hay.

(Võ Anh Tài)

28, Bài Thơ Xin Lỗi Mẹ

Con mải miết với bao điều được mất
Việc nước, việc nhà, tính toán chi tiêu
Có thời gian tâm sự với người yêu
Nhưng quên mất mẹ cũng cần chia sẻ

Mẹ của con giờ đã không còn trẻ
Dòng thời gian lấy mất tuổi thanh xuân
Con bệnh, mẹ đau, con khỏe, mẹ vui mừng
Con sống quá nhỏ nhen và ích kỉ

Chưa bao giờ có một lần suy nghĩ
Thấu hiểu lòng cha mẹ quý yêu con
Thưở nhỏ ham vui bắt mẹ đợi mỏi mòn
Đi khắp xóm tìm con về ăn tối

Mẹ kính yêu ơi! ngàn lần con xin lỗi
Con hứa không làm mẹ khóc nữa đâu
Cầu nguyện phật trời cho mẹ sống lâu
Con muốn nói một câu: yêu mẹ lắm!

Thời gian ơi! xin hãy trôi thật chậm
Để cho con có mẹ ở trên đời
Mẹ là vầng trăng, là ánh sáng mặt trời
Giang tay đón mỗi lần con vấp ngã

Đời lắm ngọt ngào đan xen cùng dối trá
Con dại khờ chưa hiểu hết đục trong
Mẹ nhìn con, đã cạn tỏ nỗi lòng
Con hạnh phúc sống trong tình thương của mẹ.

(Thanh Vân)

29, Mẹ Ốm

Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay

Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan

Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào

Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi

Mẹ vui, con có quản gì
Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo

Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khỏe dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước, tháng ngày của con.

(Trần Đăng Khoa)

30, Người Đàn Bà Thứ Hai

Kính tặng mẹ của anh

Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Vì trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh yêu mẹ, mẹ ơi!

Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến mấy
Con vẫn chỉ là người đàn bà thứ hai

Mẹ đừng buồn mỗi hoàng hôn hay mỗi sớm mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ
Mẹ mãi là bờ bến của đời anh

Con chỉ là cơn mưa mỏng manh
Mọi người đàn bà khác có thể thay thế con trong trái tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu suốt đời âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành cho mẹ, mẹ ơi!

Anh ấy có thể cùng con đi suốt cuộc đời
Cũng có thể chia tay ngày mai.. có thể..
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào con cũng chỉ thứ hai…

(Phan Thị Vĩnh Hà)

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here