lá và cây

Đại thi hào Nguyễn Du từng viết: “Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu / Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ“. Đây chính là sự cộng hưởng cảnh vật và tâm trạng con người, khi người ta vui thì nhìn gì cũng thấy vui, còn khi người ta buồn nhìn đâu cũng sẽ thấy buồn. Chính vì thế, “tả cảnh ngụ tình” thông qua cảnh vật để miêu tả tâm trạng con người là thủ pháp nghệ thuật được sử dụng rất phổ biến trong thi ca.

Hôm nay, Blog Chùm Thơ xin gửi đến các bạn chùm thơ tình về lá và cây, thông qua đó người nghệ sĩ gửi gắm nỗi niềm và tâm sự của mình.

lá và cây

1, Chuyện Tình Cây Và Lá

(Huỳnh Minh Nhật)

Vào một ngày cuối mùa thu nhạt nắng
Chiếc lá buồn ngồi thầm lặng buồn thiu
Gió heo may trôi lãng đãng dập dìu
Mà lá sợ sẽ rồi xa cây mãi…

Cây lạnh lùng chẳng ngước đầu nhìn lại
Mà lòng đau, máu rỉ giấu trong lòng
Xa lá rồi cây cũng xơ xác lắm
Cô đơn buồn trơ trọi giữa mùa đông

Chiếc lá cuối cùng vàng võ thu phong
Cây cố níu bằng giọt nhựa sau cùng
Đêm trôi qua rồi lá vàng cũng rụng
Lòng bẽ bàng, cây ngơ ngác, đau thương

Lá trôi đi nhằn nhọc suốt canh trường
Lòng uất hận cây không lần cố giữ
Rồi nhớ về những ngày xuân quá khứ
Lá chết đi, tan biến, giữ hận sầu

Nhưng suốt đời lá nào có biết đâu
Cây thức trắng trong đêm thâu gió trở
Cố sức mình nhọc nhằn từng hơi thở
Nhưng vẫn đâu xoay chuyển được duyên đời

Chết tâm hồn, đông khơi nỗi chơi vơi
Cây đơn côi một mùa không bóng lá
Giấu trong lòng thẳm sâu tình băng giá
Ôm nỗi buồn muôn thuở chẳng thành đôi

Người đời cười chuyện tình mãi chia phôi
Lá và cây một chuyện tình dang dở
Người thương lá, người trách cây hờ hững
Ai thấu cho định mệnh đã an bài!

2, Lá Và Cây

Tác giả: Hường Phạm

Em giống như cái cây
Anh giống như cái lá
Thu đi, Đông lại đến
Lá nhẹ nhàng rời đi
Bỏ cây lại một mình
Giống như lúc anh đi
Đông qua, Xuân lại đến
Cây rồi có lá mới
Em sẽ có người khác
Người thay thế chỗ anh
Khiến tim em lành lại
Nhưng dù có như thế
Em sẽ mãi không quên
Người từng là tất cả

3, Tình Cây Và Lá

(Hồng Dương)

Cây xanh biếc lá một màu xanh biếc
Gió thì thào cây đẹp tuyệt lá ơi
Mênh mông gió thổi muôn nơi
Cây mời nắng trải lá mời sương giăng

Bỗng chiếc lá vô tình rơi xuống nước.
Nước lặng thinh cuốn lá mãi xa cây.
Cây buồn cây khóc hao gầy
Lá trôi đi mãi cho cây đứng nhìn…

Lá có hiểu cây vẫn in đời lá.
Lá đi rồi cây đã ước ao theo.
Mong cho lá khỏi gieo neo
Thẫn thờ cảm xúc cây gieo nỗi lòng

Cây lặng ngó mãi bóng hình của lá
Vẫn mỉm cười cầu chúc lá bình yên.
Nỗi buồn thầm kín không tên
Khóc thầm trách gió bắt đền nước kia

Đâu phải gió chia lìa cây với lá.
Bỡi kiêu sa, lá lượt lã theo mây
Trầm luân nước cuộn lất lây
Bốn mùa vĩnh biệt nên cây đau buồn

Cây nhớ lá cành luôn trông ngóng đợi
Lá lìa cành cây chẳng nỡ chia ly
Thân gầy xao xác sầu bi
Cây buồn khô héo mỗi khi lá rời…

4, Lá Và Cây

Tác giả: Herry Nguyễn

Đến 1 ngày . . . cây bất chợt hỏi lá:
Nếu cây chết!
Thì lá có buồn không?
Lá âm thầm gật đầu rồi khẽ đáp:
Cây chết rồi! Lá cũng chết theo cây. . .
Rồi 1 ngày lá lại hỏi cây!
Nếu lá chết . . . cây có buồn cho lá?
Cây lặng im. . .
Làm lòng lá . . .nhói đau.
Lá bật khóc
Rồi . . . từ từ . . . rơi rụng.
Lá chết rồi.
Cây . . . lại thay lá mới.
Lá mới mọc lên..nhưng cây đã cũ…
Lá cũng dần bỏ cây mà đi..
Kết cuộc cây chỉ còn lại nhánh.
…Lá rơi rụng chỉ còn mỏi cây…
sống trơ xương đến khi ngta đốn……
& con người chúng ta cũng vậy.

5, Cây Và Lá

(Trịnh Trung Hiếu)

Chiếc lá nhỏ vô tình rơi xuống nước
Nước vô tình cuốn lá mãi xa cây
Đối với lá cây vẫn là tất cả
Lá đi rồi cây vẫn đứng nhìn theo.

Nước cuốn lá theo vòng tròn hanh phúc
Cây thẫn thờ với cảm xúc không tên
Vẫn mỉm cười cầu chúc lá bình yên
Nhưng trong lòng con tim đang thầm khóc!

Gió ích kỉ, chia lìa Cây và Lá
Lá yếu đuối, ngậm ngùi bay theo Gió
Cây đứng buồn, khi Lá đã bay xa
Qua bao Thu, Cây không hề quên Lá

Vẫn âm thầm, trông Lá ở phương xa
Trong nỗi nhớ, Cây dường như gục ngã
Chết khô dần, khi Lá mãi rời xa

6, Chuyện Tình Cây, Lá, Gió

Tác giả: Độc Cô Cầu Tình

1. Tôi xin kể bạn nghe
Chuyện tình: Cây, Lá, Gió
Một chuyện tình đơn giản
Nhưng đầy nỗi suy tư.

2. Cây là một anh chàng
Ngốc nghếch mà dễ thương
Thương thầm cô bé Lá
Là cô gái đẹp xinh.

3. Cây rất thích Lá cười
Vì mỗi lần như thế
Cây thấy mình hạnh phúc
Cây thấy Lá đẹp hơn.

4. Cây cũng thích Lá nói
Nói lời quan tâm Cây
Cây không biết vì sao ?
Nhưng thích Lá nói thế !

5. Rồi một hôm Lá buồn
Lá khóc nhiều lắm cơ
Cây ưu sầu chết lặng
Chẳng biết phải làm sao ?

6. Cây sợ Lá khóc lắm
Cây thấy Lá đau lòng
Cây thấy mình vô dụng
Chằng làm lá được vui.

7. Rồi ngày kia, Gió đến
Mang nụ cười cho Lá
Cây biết được hơi buồn
Nhưng Lá cười, Cây vui.

8. Rồi Gió lại như thế
Giúp Lá vui rất nhiều
Cây âm thầm không nói
Nói cảm ơn Gió nha.

9. Rồi một ngày như thế
Lá đi với Gió rồi
Cây cô đơn lặng lẽ
Đứng im chờ Lá về.

10. Qua bao nhiêu ngày tháng
Cây vẫn mãi đợi chờ
Vì Cây tin Lá lắm
Lá chẳng làm buồn cây.

11. Rồi một sáng tinh mơ
Khi Cây đã KHÔ CẰN
Cây thấy hình bóng Lá
Cây lại thấy vui sao ?

12. Cây như bừng SỨC SỐNG
Ôm Lá vào trong lòng
Cây vui mừng không xiết
Hứa không để Lá xa.

7, Thương Chiếc Lá Vàng

(Sương Anh)

Thương cho đời chiếc lá
Mong manh kiếp xuân thì
Chớm xanh vào mùa Hạ
Thu ngã vàng ra đi…

Cây khô cành héo úa
Chiếc lá giưã bão giông
Đâu là nơi nương tựa
Nước cuốn trôi theo dòng

Thương cho người con gái
Nét đẹp như muà xuân
Xinh tươi như hoa nở
Bỗng dưng hoá bạc phần

Người đi không về nữa
Kẻ ở lại buồn trông
Nhìn lá rơi ngoài cưả
Lại càng thêm chạnh lòng

Đêm đàn bầu rung tiếng
Đau lòng kẻ cô đơn
Lẻ bầy chim thảm thiết
Kêu than giọng tủi hờn
Thu về phai màu nắng

Trời hoang lạnh buồn thiu
Lá rơi cành trống vắng
Cô đơn giưã Thu chiều

8, Cho Tháng Mười Xanh Cây Lá Trong Ngần

Tác giả: Trần Minh Hiền

Chờ mưa đến em chờ từ cổ tích
Chờ đợi anh, em cầu nguyện đêm ngày
Dòng sông cạn cho biển buồn tịch mịch
Gió muộn phiền cho cỏ úa đắng cay

Mùa thu đến sao đất trời nóng cháy
Vì sao khuya lạc lõng phía xa mờ
Khuya vàng vọt lỡ làng như trốn chạy
Tiếng đàn ai hiu hắt bến bờ

Trăng lồng lộng soi đời dang dở
Bão thời gian tan tác hồn người
Ôi thương quá những mảnh tình nặng nợ
Bụi hồng hoang về phủ kín nụ cười

Nghe hạnh phúc dỗ dành người rũ rượi
Thắp tình yêu cho sáng gian trần
Mơ tiếng sóng dập dồn tơ sợi
Cho tháng mười xanh cây lá trong ngần

9, Chuyện Tình Cây Lá Gió

(Khuyết danh)

Chuyện kể rằng lá rất yêu cây
Nên mỗi ngày đều thì thầm nhung nhớ
Kể cho cây nghe chuyện buồn vui muôn thuở
Hát cho cây nghe khúc hát yêu thương

Vì yêu cây nên chẳng muốn rời cây
Dù ngoài kia mặt trời đang tỏa nắng
Bướm tung tăng vờn cùng làn mây trắng
Chim hòa ca ríu rít bên hoa

Lá thầm nhủ: “Mình sẽ chẳng rời cây
Vì rời cây, cây sẽ buồn nhiều lắm.”
Lá yêu cây nên mỗi ngày vẫn ngắm
Dáng đứng cây – dáng đứng lạnh lùng.

Chẳng hiểu cây có biết hay không?
Lời thì thầm mỗi ngày của lá
Mà sao cây vẫn im lặng quá
Để lá buồn là khóc theo mưa

Rồi một ngày gió chợt ghé qua
Thấy nước mắt lăn dài trên lá
Khẽ đưa tay ngăn dòng lệ đang ứa
Gió hôn lên má lá ngại ngùng

Lá giật mình cũng bởi không hay
Tự khi nào gió kề bên lá
Gió với lá sao ân cần quá
Chẳng như cây, cây mãi hững hờ

Gió biết là lá sẽ chẳng rời cây
Vì lá vẫn yêu cây nhiều như thế
Nhưng trái tim chưa một lần suy biến
Vì gió yêu nên gió sẽ đợi chờ

Lá mỗi ngày vẫn đợi chờ cây
Lời yêu thương mà cây vẫn giấu
Sao cây vẫn không một lần hiểu thấu
Lá yêu thương nên lá u sầu

Rồi một ngày lá cũng rời xa cây
Vì gió kia mang theo lời hẹn ước
Lá theo gió bay về nơi mong ước
Phương trời xa không có ưu phiền

Lá đi rồi còn lại một mình cây
Cây đứng khóc bơ vơ trong tiếc nhớ
Lá đâu biết cây vẫn dành cho lá
Một tình yêu không thể nói bằng lời

Vì yêu lá cây mỗi ngày tái sinh
Đem nắng ấm về sưởi trên cành lá
Gom nhựa sống từ mạch đất cằn cỗi
Tuôn yêu thương trên cánh lá tràn đầy

Rồi một ngày lá có về thăm?
Cây năm xưa đã từng bên lá
Lá theo gió mà lòng vẫn nhắc
Yêu thương xưa không thể phai mờ

Lá ngày càng héo úa tàn phai
Bởi nhớ thương cây chẳng một ngày dừng lại
Gió cũng biết nên càng đau gấp bội
Biến mình thành cơn gió heo may

Chuyện kể rằng lá, gió và cây
Lá rời cây là vì sao thế ?
Vì cây không yêu nhiều như lá muốn
Hay là vì bởi gió cuốn đi?

Chuyện kể rằng vì lá rời cây
Nên mùa thu bắt đầu từ độ ấy
Gió vấn vương, mang nỗi buồn nhớ lá
Nên thu về ta thấy gió heo may

10, Cây Và Lá…Một Chuyện Tình Bất Diệt

Tác giả: Phạm La

Người đời cười chuyện chiếc lá khô rơi
Một chiếc lá vô tình rơi xuống đất
Không ai biết là cây đang hụt hẫng
Cây thẩn thờ với một trái tim đau

Ngỡ như là một giấc mộng chiêm bao
Một chút gió cũng làm cây đủ rét
Chợt chiếc lá vàng thu mình bẽn lẽn
Cây có nghe một giọng nói thì thào

“Đông sang rồi kéo bão tố mưa ngâu
Cơn gió lạnh tràn về qua song cửa
Lá rơi rụng và u buồn thêm nữa
Lá yên bình trong giấc ngủ nồng say”

Lá đi rồi còn lại một mình cây
Cây đứng khóc cuộn mình trong nỗi nhớ
Gió cũng biết và càng thêm nức nở
Hóa mình thành một cơn gió heo may…

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here