Trong các bộ phận thuộc hình thức bên ngoài trên cơ thể người, có lẽ đôi mắt là bộ phận đặc biệt hơn cả. Nó không chỉ mang ý nghĩa sinh học mà còn là diễn tả được cảm xúc, tâm trạng, thần thái của một con người.
Người Việt vẫn thường có những cách nói như: đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, đôi mắt biết nói, mắt có thần, mắt lạc thần. Đôi mắt thể hiện muôn vàn những cung bậc tâm trạng cảm xúc của con người, không phân biệt giới tính hay lứa tuổi.
Có nhiều người yêu một cô gái trong lần đầu tiên chỉ vì bị hút hồn vào đôi mắt ấy. Còn những thi nhân, có người ví đôi mắt như bầu trời, như dòng sông, có người lại ví như cả một mùa thu buồn bã. Đôi mắt thật sự là một điều kỳ diệu mà chỉ khi chúng ta nhìn bằng tâm hồn mới có thể thấy hết được. Đôi khi đó là những ưu tư, những mộng mơ, những dại khờ. Nhưng đôi khi đó cũng là những nỗi buồn, những nhớ mong, những lụy phiền xa cách…
Ngay sau đây, mời các bạn cùng xem qua những bài thơ tình viết về đôi mắt, về ánh mắt tràn đầy yêu đương và si tình:
1, Đôi Mắt Biển
(Huỳnh Minh Nhật)
Tôi đã nhìn thật sâu trong mắt biển
Một thoáng cười như một thoáng bình yên
Nhưng thẳm sâu là nỗi buồn dậy sóng
Sóng xa khơi tít tắp vỗ mạn thuyền
Tôi đã thấy hạt lệ mặn bờ môi
Rơi trong lòng con tim nhỏ em tôi
Như mùi muối nồng nàn đêm khuya lạnh
Em giấu chi một thuở đã xa rồi
Tôi đã nhìn vào em, đôi mắt biển
Và thấy mình chìm đắm giữa đại dương
Đã bao ngày tôi giá buốt hơi sương
Sóng êm ái, cứ ngỡ lòng biển nhẹ
Lời xin lỗi, gửi dùm tôi, gió nhé!
Cuốn dùm tôi niềm nỗi của riêng em
Để giọt sầu thôi ướt gối bao đêm
Để tình xưa trôi dạt miền dĩ vãng…
2, Hạ Về Trong Đáy Mắt Nâu
(Huỳnh Minh Nhật)
Cái nắng hè oi bức đổ mồ hôi
Gió mây trôi hững hờ bằng lăng tím
Hạ lại về giục lòng ta tìm kiếm
Em giấu gì đằng sau đáy mắt nâu?
Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?
Sao chẳng nói để ve sầu nức nở
Mưa hạ về nghe như lời than thở
Bụi thời gian bị bôi xóa lạnh lùng
Ta chạnh lòng đơn lẻ vẽ chân dung
Một hồn thơ cho những ngày xa vắng
Gửi tặng em tiếng tự tình sâu lắng
Tiếng yêu đầu thuở mười tám ngây ngô
Giờ qua rồi thời áo trắng vu vơ
Em vẫn thế, thờ ơ nào có biết
Phượng vẫn rơi, và rơi không kể xiết
Ngọn lửa tình còn thổn thức trong ta
Hạ nay về ta nhớ hạ hôm qua
Nhưng hạ hỡi, ta chẳng còn lo sợ
Ngày hạ đi bỏ lại tình dang dở
Nay hạ về, tình vẫn vậy, dở dang…
3, Đôi Mắt
Vò nhàu chéo áo làm vui
Ướt đôi mắt đẹp nhìn tôi nặng tình
Sông đầy lạnh bến dừa xanh
Kể từ ngày cưới xa anh lần đầu
Chiều quê lùi lại sau tàu
Mắt em sáng mãi chòm sao trên trời
Đưa chồng vượt biển ra khơi
Đêm đêm con mắt vì tôi thức ròng…
Miền Nam em đứng trông chồng
Đầu sông ngọn sóng một lòng đinh ninh
Có trong đôi mắt em xinh
Ánh hồ Gươm biếc in hình ảnh tôi
Xóm thưa bằn bặt tiếng cười
Lúa non đổ bãi, trái tươi rụng vườn
Mắt em sực tỉnh lửa hờn
Trái ngon lại chín, lúa thơm lại vàng
Nghiêng đầu hôn tóc con ngoan
Mắt em giếng ngọt mơ màng trăng thanh
Con nhìn mắt mẹ long lanh
Đẹp lời sông núi thắm tình cha con
Mây bay tóc phố đầu thôn
Anh thương đôi mắt vẫn tròn ánh sao
Mây thu thăm thẳm từng cao
Mắt em rót sáng thêm vào mắt anh
Đường về dựng suối treo ghềnh
Chân ta vững bước, mắt mình rối trông
Chiều quê lại ngát hương đồng
Đẹp sao đôi mắt tiễn chồng hôm xưa…
4, Mắt Nhung
(Nguyễn Bính)
Bao năm đi giữa kinh thành
Bao năm lẻ bóng, lẻ hình, lẻ đôi.
Cả kinh thành có những ai?
Cả kinh thành có một người mắt nhung!
Người ơi cứu vớt tôi cùng
Dành đôi mắt đẹp cho lòng rất đơn
Tôi còn mơ ước gì hơn!
Hai tay người chắp phím đờn cho tôi
Phải chăng tôi đã yêu rồi?
Hồn xin qùi dưới mắt người từ đây
Đêm qua buồn quá tôi say
Đã mơ một giấc mơ đầy mắt nhung!
5, Đôi Mắt
(Lưu Trọng Lư)
Có hoa nào qua mùa không héo?
Có tiếng nào giàu đẹp hơn không?
Mắt em là một dòng sông
Thuyền anh bơi lội giữa dòng mắt em.
Đàn “nguyệt dạ” hương đêm bay lạc
Gì buồn hơn tiếng vạc lưng chừng?
Phép gì khỏi nhớ đừng trông
Mắt em bỏ túi, vắng lòng đem soi.
6, Đôi Mắt
Tác giả: Khâu Trọng Hiếu
Đôi mắt thâm quầng vì yêu
Mà sao thấp thoáng những giọt lệ buồn
Đôi mắt ưu buồn vì nhớ
Nhớ bóng hình còn in đậm trong tim
Đôi mắt lặng thầm lim dim
Khi giấc mơ về đêm trăng gió thổi
Đôi mắt vì người mệt mỏi
Đêm dài một mình thao thức đợi em
Đôi mắt lệ nhoà ướt nhem
Vấn vương tình này còn đang dang dở
Đôi mắt tình này bỡ ngỡ
Cho cuộc tình còn dang dở vì ai
Đôi mắt tình này của anh
Đã thức mòn mỏi bao năm chờ người
Đôi mắt và những tiếng cười
Long lanh ấm áp tình này cho em.
7, Ðôi Mắt Ấy
Tác giả: Ngô Thiên Tú
Ðôi mắt ấy hay mơ mơ mộng mộng
Mỗi lần nhìn thơ thẩn mảnh hồn hoang
Như mây chiều lơ lửng mãi lang thang
Bay lạc lõng mênh mang theo đôi mắt
Ðôi mắt ấy thường hay nhìn e thẹn
Nét ngại ngùng lóng lánh ở bờ mi
Như bướm chiều chờn chập trái tim si
Bay lơi lả cho đam mê rời rã
Ðôi mắt ấy mơ màng như sương đọng
Long lanh tình cho lòng dậy đam mê
Nhìn rong chơi hay đùa giỡn lê thê
Làm bỡ ngỡ trái tim mù tưởng tượng
Ðôi mắt ấy sao hay nhìn thơ thẩn
Làm lòng tôi cũng ngớ ngẩn bâng khuâng
Dệt yêu đương trong cảm xúc lâng lâng
Tim ngây dại bàng hoàng theo ánh mắt
Ðôi mắt ấy buồn như trời mưa phủ
Mưa thì thầm từng giọt nhỏ vào tim
Lòng thẫn thờ ôm ấp một niềm riêng
Buồn không tên lạc loài theo đôi mắt
Ðôi mắt ấy ấm như là ánh nắng
Nắng hong vàng làm tơi tả bờ mi
Nhìn đôi mắt hồn lạc lõng lối đi
Ngỡ ánh nắng dọi vào tim trống vắng
Ðôi mắt ấy làm tình si trôi dạt
Trôi lênh đênh giữa biển cả không bờ
Theo ánh mắt mênh mông tình phiêu bạt
Không bến bờ tình trôi dạt lang thang
8, Đôi Mắt Của Em.
Tác giả: Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng
Đôi mắt nầy, đôi mắt của ngày xưa
Loang nỗi nhớ nhẹ đưa vào sâu thẳm
Cho anh hết bâng khuâng niềm trăn trở
Rồi êm đềm ngắm tỏ tận xa xăm…
Đôi mắt nầy khẽ cười, anh yêu dấu!
Có hiểu chăng đau đáu những ngày xa
Em ngơ ngẩn dưới tà trông diệu vợi
Thèm cánh hồn bay tới gặp người ta?
Đôi mắt nầy, khéo léo ngón thon thon
Phủi mây xám hoàng hôn tan mất dạng
Để chút nữa không gian bầu rộng lớn
Hết áng mờ lởn vởn đậy vầng trăng
Đôi mắt nầy! Anh Sáng ơi! Giữ mãi
Cuộc tình ta nước chảy tận trùng dương
Dẫu sỏi đá trải đường, chân vẫn tới
Điểm tận cùng vời vợi của yêu đương…
Vậy mà nay, đôi mắt phủ vạn sầu
Bởi bất hạnh, vỡ câu thề ước hẹn
Màn sương tím trùm lên niềm khắc dấu
Mũi tên chì xuyên thấu quả tim em
Để đôi mắt! Đôi mắt thắm ngày xanh
Giờ nhàn nhạt treo cành cây héo rũ
Bao ước mơ ấp ủ dưới long lanh
Một thoáng đã tan tành qua lối ngõ
Đôi mắt nay của em buồn muôn thuở
Cuốn khung tàn vò võ quấn chiều đông
Từng thu đến bềnh bồng theo ngọn gió
Loáng thoáng về nỗi nhớ một dòng sông.
9, Đôi Mắt Với Bàn Tay
Tác giả: Nhất Lang
Đôi mắt nầy! Đôi mắt của ngày xưa
Đã êm ái dẫn đưa anh về mộng
Cho cánh gió giữa dập dồn lượn sóng
Niềm chơi vơi dấy động phả loang tan…
Đôi mắt nầy! Đôi mắt đượm màu xanh
Gieo nỗi nhớ ngập tràn nơi tấc dạ
Giúp những lúc mệt nhoài chân sỏi đá
Bóng râm đường cận đó giải hanh hao
Đôi mắt nầy! Chan chứa biết là bao
Nguồn sức bật đi vào sông biển lớn
Trước giông bão, sóng cuồng luôn lởn vởn
Mạnh vung chèo thẳng hướng, vượt trùng khơi…
Vậy mà nay! Đôi mắt! Đôi mắt thắm đầy vơi
Hoá nhàn nhạt, từng hồi rơi nức nở
Để thuở nào dịu dàng hừng ánh tỏ
Giờ ẩn buồn vò võ tím chiều nay…
Kề bên nhau, anh muốn vói bàn tay
Vuốt nhè nhẹ làn mây nhiều bụi trắng
Cho “Ai kia” gánh sầu đang trĩu nặng
Phút êm đềm pha loãng nỗi bi thương
Cho đôi mắt! Đôi mắt đọng hàn sương
Chuyển nhấp nháy trào tuôn vơi ảm đạm
Cho điểm ái, dấu yêu còn in thẳm
Phút giây nồng ấm áp được phôi phai…
Thế mà anh chẳng dám nhấc bàn tay
Sợ kỷ niệm đong đầy kia thức dậy
Sợ dĩ vãng ngọt ngào xưa sống lại
Kéo đôi hồn xuống đáy vực âm u…
10, Đôi Mắt Tình Nhân
Tác giả: Thiên Ân
Đôi mắt tình nhân vốn thơ ngây
Đốt cháy mùa thu lối cỏ gầy
Hương tóc thời gian bay lãng đãng
Nốt nhạc ngày xanh vỡ trên tay
Đôi mắt tình nhân nhốt vần thơ
Phảng phất đâu đây mộng tình cờ
Ngọn gió vô tư qua miền lạ
Ngẩn ngơ về ôm bóng ngẩn ngơ
Đôi mắt tình nhân thích nuông chiều
Lắp ghép đời nhau chuỗi rong rêu
Hồn neo viễn xứ , mây lạc lối
Trái đất mỏi mòn ái tình đeo
Đôi mắt tình nhân gói xa xôi
Đường xưa lối cũ lại rối bời
Tương tư thấp thoáng chân chiều tím
Giếng ngọc lụa là ai đã khơi?
Đôi mắt tình nhân thôi lả lơi
Nhặt nhạnh trái sầu buông ngậm ngùi
Ngây dại rũ mòn bên sông vắng
Mảnh tình uốn éo hững hờ trôi
Đôi mắt tình nhân tuổi ươm mơ
Móc ngoéo làm chi sóng xa bờ
Chiếc bóng mờ phai sang dĩ vãng
Một góc tủi hờn ngậm vu vơ
11, Đôi Mắt
Tác giả: Mỹ Ngọc
Đôi mắt ai ngang qua
vướng hồn tôi ở lại
chia tay về nhớ mãi
đường đi mộng trải dài
Đôi mắt ai thôi miên
thêm nụ cươì ngoan hiền
khiến lòng tôi xao xuyến
chợt thấy đời bình yên
Đôi mắt ai hay khóc
như cơn mưa mời mọc
loang hồn tôi thấm ướt
cho hoa đời nẩy lộc
Đôi mắt ai độ lượng
trong em cả thiên đường
tôi thẩn thờ vương vấn
ôi đôi mắt tôi thương ….
12, Đôi Mắt
Tác giả: Nguyên Hữu
Ôi đôi mắt lần đầu tiên ta gặp
Đã làm ta xao xuyến trong lòng
Đã làm ta bồi hồi xao động
Khi mà kìa cứ liếc nhìn ta…
Ôi đôi mắt bồ câu đen láy
Cứ chớp chớp liếc ta ghê gớm
Làm mắt ta ngượng ngịu thẹn thùng
Chẳng dám nhìn vào đôi mắt ấy…
Ôi đôi mắt ấy làm sao vậy
Vẫn cứ nhìn mà chẳng chịu tha
Khiến mắt ta – trái tim ta nữa
Như tràn về ngon lửa tình yêu…
Giót thiên thai mở lối trời chiều
Mượn đôi mắt ta phiêu tình ái
Kệ, cứ thế đôi mình ngây dại
Chộp vẽ nhiều em nhé tình yêu…
13, Đôi Mắt Còn Vương
Tác giả: Thiên Ân
Đôi mắt vương tơ hồn thơ thẩn
Chân trời bừng sáng nét hồn nhiên
Môi còn hương vị đời son phấn
Len nhẹ không gian chút ngoan hiền
Đôi mắt mở ra vần thơ lạ
Ta về gieo hạt nẩy mầm yêu
Vun vén cho nhau là tất cả
Hạnh phúc ùa về mộng phiêu diêu
Đôi mắt tươi non như lá cỏ
Liếc mắt đưa tình trắng trong veo
Từ lúc áo em hay khép mở
Trái ngọt căng đầy nợ ai gieo?
Đôi mắt thật thà đâu giấu giếm
Cho nhận tự nhiên vốn lẽ đời
Thương đóa hoa kèn vừa ẩn hiện
Gói ghém ngàn năm những lả lơi
Đôi mắt tựa như ngôi sao sáng
Soi bóng hình nhau trong đêm hồng
Đất trời rộng hơn và thoáng đãng
Rớt vào lòng nhau những mênh mông
14, Đôi Mắt Học Trò
Tác giả: Thiên Ân
Đôi mắt học trò giọt sương long lanh
Phượng nở hoa trời xanh cho khúc hát
Mùa thi gọi âm thanh ve tươi mát
Hương tóc thơm ngào ngạt tuổi mơ màng
Đôi mắt học trò mộng biếc mơn man
Thả vu vơ hành lang và ghế đá
Dáng em thon ngày đưa nhau vào hạ
Giảng đường ơi hoa lá có rụng đầy
Đôi mắt học trò in bóng thơ ngây
Ngập ngừng lạ mưa bay ngoài cửa lớp
Cảm xúc dâng trái tim buông hồi hộp
Điệu ru nào nơm nớp đợi chờ nhau
Đôi mắt học trò thăm thẳm biển sâu
Nét mực chưa loang sầu màu kỉ niệm
Ôm ấp thơ tình muôn vàn lưu luyến
Lúc vụng về xao xuyến gọi tên nhau
Đôi mắt học trò ai dám nhìn lâu?
Tiếng giảng bài rơi mau trong im lặng
Mai xa rồi người ơi chìm xa vắng
Đường chân trời im ắng lá nhẹ rơi
15, Đôi Mắt
Tác giả: Miên Du
Đôi mắt sau rèm cửa
Ẩn dưới hàng mi cong
Ta trót yêu một nửa
Nên suốt đời long đong.
Đôi mắt nâu lấp lánh
Sáng như vì sao trời
Ước em là nữ thánh
Ta xin được hiến dâng
Trái tim côi gãy cánh
Một nửa hồn đeo mang.
Đôi mắt em là gương
Cho ta ngắm mỗi ngày
Bóng ta chìm trong đáy
Mắt em sầu ta haỵ
Dời mòn theo năm tháng
Tình ta vẫn như mây
Đôi mắt nâu còn đó
Để ta hoài lang thang!
16, Đôi Mắt …
Tác giả: Đặng Ngọc Ngận
Trời buông phủ màu thông xanh rộn rã
Cánh diều em vội vã ngất ngây bay
Đôi mắt năm nào hi vọng ngập đầy
Giờ đợi gió về hong khô kỉ niệm
Đôi mắt năm nào dập dìu âu yếm
Lá biếc vội trở mình đôi mắt hóa thành thơ
Đêm em về vẽ những giấc mơ
Màu rực rỡ không phải màu tro xám
Đôi mắt ngày nay ánh nhìn màu ảm đạm
Giữa kiếp vô thường mà vẫn sáng long lanh
17, Đôi Mắt
Tác giả: Đỗ Hồng
Đôi mắt em có những điều chưa nói
Mà tim anh nghe được những lời yêu
Như gió ru trên hàng lá ban chiều
Làm xao xuyến mùa thu trong ngõ vắng
Đôi mắt em có hoàng hôn biển lặng
Nhưng sóng ngầm chờ nổi dậy yêu thương
Khi hàng cây còn ngơ ngẩn bên đường
Anh đứng đó trông thời gian dừng lại
Đôi mắt em có làn mây thân ái
Trôi mơ hồ vào tận cõi mênh mông
Anh lênh đênh trên từng phiến mây bồng
Lòng chợt thấy chút từ bi trong gió
Đôi mắt em có bóng đêm mờ tỏ
Bao nỗi niềm che khuất suốt trăm năm
Mang suy tư về bên gối anh nằm
Tìm cho thấy nửa hồn thơ ngày trước
Đôi mắt em có đường vào mộng ước
Bước chân trần vương vấn lá mùa thu
Anh lang thang trong chiều lạnh sương mù
Rồi ngồi xuống viết bài thơ tình muộn
18, Đôi Mắt
Tác giả: Trần Khiêm
Gương mặt trắng, và rất nồng đôi má
Trên môi say hơn cả nữ nhi hồng
Riêng đôi mắt là hận sầu rất lạ
Một đời nàng biết đắm đuối ai không ?
Ôi đôi mắt màu nâu như cánh gián
Thật ranh ma, thật giảo quyệt, gian ngoa
Hàng mi dài nghe những dãy sơn hà
Đang chen chúc sắp theo đà sụp đổ
Một đôi mắt với lòng ta rất đủ
Hỡi nữ hoàng mộng mị của ta ơi
Hãy là ta mơ tưởng chớ lả lơi
Mà lạnh ngắt như bà hoàng tội ác
Ta không yêu những nàng công chúa nhỏ
Tóc xanh cây và môi đỏ hoa rừng
Làn da hồng pha trắng tuyết, vậy nhưng
Ngoài như thế chẳng còn chi nữa cả
Hỡi đôi mắt chẳng buồn như lá rạ
Soi tim ta như kiếm lút xuyên tường
Trong sâu thẳm là hồn thiêng sắt đá
Ta lấp hoài chưa kín nỗi thầm thương
Hãy khinh đời: bọn nô lệ yêu đương
Đôi mắt biếc ta xin nàng hãy ngước
Lên trời cao khi đôi bàn chân bước
Về tận cùng sa mạc của cô đơn…
19, Đôi Mắt Em
Tác giả: Hoa Du Kha
Đôi mắt em như mùa thu tàn nhẫn
Hơn một lần giết chết trái tim ta
Đêm âm thanh, nâng bởi ngón tay ngà
Em thật đẹp và còn hơn cả thế.
Cuộc tình này ta là kẻ đam mê
Trong đôi mắt chứa ngầm hơi độc dược
Nhạc căng lên theo gió chiều xuôi ngược
Ta sợ rằng em cũng sẽ ra đi.
Ôi đôi mắt như hoàng hôn sâu thẳm
Như biển xanh phản ảnh một bầu trời
Ta muốn tắm nghìn năm trong biển ấy
Dẫu mai này, có lỡ hẹn chia phôi.
Bóng tà dương vừa ẩn náo em ơi!
Ta không kịp uống nghìn tia nắng cuối
Cũng như em ngày đi không trở lại
Ta nghe mình khắc khoải cả mùa thu.
Đôi mắt ngọc gây từ muôn chất ngọc
Một cái nhìn ta chết dưới chân em
Ôi trời ơi, ta là một kẻ điên
Thường cười khóc khi trăng ngà giải bóng.
Em là mộng hay thơ ta là mộng?
Cũng xin đừng tỉnh giấc giữa cơn mơ
Để ngày mai ta tìm trong trí nhớ
Một nàng thơ, đôi mắt đẹp tuyệt kỳ
20, Mắt Em
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Có phải biển hồ, có phải sông xanh
Em đôi mắt ru hồn anh đắm đuối
Long lanh sáng hay dịu dàng khép lại
Anh cũng chìm vào đôi mắt em thôi
Rằng mắt em đâu phải áng mây trôi
Sao anh thấy những chân trời lấp lánh
Và mắt em đâu phải là đôi cánh
Sao đưa hồn anh bay lên, bay lên
Mây kéo trăng về soi đôi mắt em
Nơi đáy mắt giấu ngàn ngôi sao sáng
Đôi mắt em giống như lời ước hẹn
Buộc anh vào tha thiết một tình yêu
Có phải biển sâu, có phải sóng nhiều
Em đôi mắt cho tình anh chết đuối
Dẫu biết vậy, nhưng anh nào chịu nổi
Đã chết rồi vẫn khát mãi trong em…
21, Trong Đôi Mắt Em
Tác giả: Sương Anh
Trong đôi mắt em, anh ơi sáng quá
Như tia nắng Hạ xuyên thấu mầu da
Quả điạ cầu có tên – hai quê nhà
Là nơi ta sinh ra – chỗ đang sống
Trong đôi mắt em, lưả tình yêu nóng
Đang cháy lòng mong ngóng về xứ xa
Ước một lần có dịp về ghé qua
Thăm con đê, nghe điệu xàng xê líu…
Trong đôi mắt em, câu hò điệu lý
Từ mái đình lễ hội cuả Tổ tiên
Điệu nhạc giọng ca toả khắp mọi miền
Tiếng khoan nhặt nhịp nhàng hồ trên núi
Trong đôi mắt em, dịu dàng con suối
Uốn cong mình ôm lấy xóm nhà tranh
Sừng sửng hàng tre bao bọc chung quanh
Phật Đài cao độ trì dân an lạc
Trong đôi mắt em, tình quê man mác
Không thể nào quên dù sống ở đâu
Nơi này đây nuôi khôn lớn – trời Âu
Chỗ chôn rốn cắt nhau – em yêu lắm!!
22, Đôi Mắt Ấy
Tác giả: Quang Nguyễn
Đôi mắt ấy, long lanh trong sâu thẳm
Ngàn sắc kiều thành viên ngọc trong veo
Ở nơi đó tim anh cứ mãi theo
Đại dương xa hay cánh đồng xa thắm
Em có biết một chiều tím đìu hiu
Hoàng hôn phủ lòng anh bỗng cô liêu
Ôi xa vắng chân trời miền thương nhớ
Đôi mắt nhỏ anh dệt vào mộng yêu
Những buổi chiều nắng vàng tắt sau đồi
Gió miền xuôi mang hồn anh đi vội
Đến với em xa xăm nét huyền dịu
Bỗng xuân về nồng ngát hương vị yêu
Ngây ngất hồn liu xiu đồi cỏ non
Chim hát vang như con tim gõ nhịp
Trước lồng ngực dư âm làn môi son …
Anh vẫn yêu nên hồn chưa về kịp
Như tự nguyện ở lại chốn thần tiên
Ôi đôi mắt quyến rủ đậm nét viền
Không suy tư mà huyền trong nước biếc
Nó gợn sóng lăn tăn niềm tha thiết
Sức mạnh nào vô biên dưới non cao
Đây thảo nguyên chập chờn trong giấc ngủ
Đây nét hồng mùa xuân vướng cành đào
Một đôi mắt vạn nhìn vẫn chưa đủ
Rót vào hồn giọt mật của tự nhiên
Vị tình yêu ngọt ngào ấm hương hiền
Thả bướm vàng bay lượn trời xuân thắm
Với đôi mắt ấy , long lanh trong sâu thẳm
Hồn anh đâu ?
Trong đôi mắt của em .
23, Đôi Mắt Người Xưa
Tác giả: Nguyên Thạch
Ngày nao đôi đứa mới xa nhau
Ánh mắt tròn xoe tia dạt dào
Một màu đen thẩm đêm huyền dịu
Em ngước nhìn tôi ánh mắt trao.
Giờ đã xa rồi xa xăm lắm
Dõi mắt mù xa biển Thái Bình
Dải tơ vương ủ hương cố quốc
Tím cả hồn tôi hóa dại khờ.
Đêm về biển Bắc lạc trên cao
Mắt ai lóng lánh tựa ngàn sao
Trời quê xa vút, xa vời vợi
Đau buốt hòa theo tiếng sóng gào.
Đôi mắt người tôi thương
Hồn lạc về cố hương
Cung trầm ru biển hát
Mù thẳm một lối đường.
Đôi mắt quê nhà dài ngóng trông
Tựa dáng vọng phu nhớ mong chồng
Đêm nơi biển Rạng em có biết
Người nơi viễn xứ chín cả lòng?
Ơi làn mi nhẹ sầu u uẩn
Lạc sóng trùng dương bạc mái đầu
Tôi ở bên trời mây cuồn cuộn
Mây buồn tuôn đổ giọt lệ ngâu.
Đôi mắt nào men cay
Chiều viễn xứ khôn khuây
Lá thu vàng nỗi nhớ
Cô đơn…khối đong đầy.
Đôi mắt u buồn mười năm đợi
Một thoáng mông lung bé lấy chồng
Mười năm thương nhớ cùng biển hát
Nên còn tìm mãi tận hư không.
Đôi mắt người tôi thương
Tiễn tôi rời quê hương
Xa rồi Hương men say
Tình xưa…mây ngàn bay.
24, Từ Đôi Mắt Ấy
Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Giây lắng màu hoàng hôn
Chân trời xa dừng bước
Buồn vào đôi mắt ướt
Có điều gì bâng khuâng
Phảng phất vết thời gian
Ảo mờ bên nhau đứng
Nét buồn sâu đáy mắt
Về những điều xa xăm …
Rùng mình: Một ngày mai
Lửa tim còn leo lắt …
Ôi một thời con gái
Dài âm thầm cô đơn
Em ban giọt mật đắng
Khô khốc gõ tâm hồn
Vườn xuân mầu vời vợi
Vàng vọt nắng hoàng hôn
Em đi từ phía đông
Nơi cuối đường heo hút
Nhỏ dần chiều vắng tím
Lịm dần vào hư không
Chân trời ai dừng bước
Tự bâng khuâng, bâng khuâng …
25, Ánh Mắt
Tác giả: Thuận Hữu
Buổi chia tay giữa bao cặp mắt nhìn
Anh vẫn day dứt lòng vì thiếu đôi mắt ấy
Đôi mắt giấu lửa mặt trời trong đấy
Hàng mi chớp mỗi lần là sóng dậy, triều lên…
Thưởng nhau nên ánh mắt chẳng bình thường
Mỗi lúc nhìn nhau có gì là lạ
Đường anh đi suối và sông nhiều quá
Giọt nước nào cũng nhớ cặp mắt em
Những giọt nước thầm thì nói điều ấy với anh
Sau giọt nước hiền từ có cả hồn biển rộng
Sau cặp mắt nhìn có rộng dài năm tháng
Có rộng dài nỗi nhớ chẳng nguôi ngoai
Đường anh đi qua những đêm dài
Có những ngọn đèn suốt đêm không ngủ
Có ánh lửa bập bùng giữa trăm chiều ngọn gió
Cục than hồng nóng bỏng tâm can
Đôi mắt em là ngôi sao trong đêm
Nhấp nháy chân trời gọi về nỗi nhớ
Đôi mắt em giữa muôn trùng cách trở
Cho nẻo đường xa bỗng hóa nên gần…
26, Cảm Tác Đôi Mắt Em
Tác giả: Hồng Dương
Thoáng bất chợt bóng hình tạo hóa
Vẽ phù dung đượm đóa hoa tươi
Mắt ai ươm nét rạng ngời
Vương hồn ngơ ngẫn buông lời thơ say…
Có đôi mắt ai lay lung lạc
Cõi hồn tôi xào xạc vần thơ
Mắt buồn lặng bóng mong chờ
Thôi miên thơ thẩn mộng mơ ngoan hiền…
Ai nỡ nhốt cõi tiên trong mắt
Sóng hồ thu dìu dặt êm đềm
Khói sương mang mác đưa êm
Hồn anh lạnh cả từng đêm mơ màng
Kiều diễm quá mịn màng sương ướt
Sáng cả màu đêm thướt tha sao
Mắt sầu vẫn sắc ánh đào
Đắm đời bến bãi dạt dào mênh mang…
Một chút đượm nồng nàn mùa hạ
Một chút trầm mùa đã sang thu
Mắt em trong trẽo lời ru
Con thuyền lạc mãi mịt mù bờ xa…
Em xinh quá bao la xanh ngắt
Vuốt đan thanh dìu dắt cơn say
Cho anh gởi chút mây bay
Chiều rơi nắng xuống cho đầy nhớ thương
Anh xao xuyến tơ vương giấc mộng,
Mắt huyền vi mở đóng khói sương,
Hương trời sa động cung đường
Dẫu vàng nghìn lạng dễ thường mấy khi.
Lòng chợt thấy Lưu Ly hoa khóc
Đôi mắt buồn trách móc dương gian
Cơn mưa mời mọc rã tàn
Loang hồn tôi thấm ướt tràn đêm nay
Cho hoa nở đời lay lộc biếc
Đôi mắt ai nguối tiếc tuổi thương
Mắt em là cả thiên đường
Thẩn thờ đôi mắt tôi thương nhớ nàng…
27, Còn Thương Đôi Mắt Sau Rèm
Tác giả: Trần Đức Phổ
Chiều xưa qua lối nhà em
Bắt gặp đôi mắt sau rèm liếc ngang
Hàng cây mai trổ bông vàng
Lũ chim ríu rít rộn ràng yêu thương
Hình như lá cỏ bên đường
Cũng đang xao xuyến vấn vương thầm thì
Đôi con mắt với hàng mi
Vút cong, đen nhánh lạ kỳ làm sao!
Long lanh lớp sóng dạt dào
Giam hồn người giữa cồn cào, mông lung
Chiều xuân chân bước ngập ngừng
Dường như bỏ lại sau lưng điều gì
Ôi, con mắt liếc làm chi
Để lòng từ đó mãi ghi khắc hoài
Bao nhiêu tháng rộng năm dài
Còn thương đôi mắt của ai sau rèm!
28, Đôi Mắt
Tác giả: Dũng Nguyên
Mắt em buồn cuộc tình không trọn vẹn
Cho anh về thao thức cháy đam mê.
Thôi giữ kín cho lòng trong thầm lặng.
Nhìn em qua chiều tím cả đường về.
Mắt em đốt hồn thơ anh rực cháy,
Ru con tim từng giấc ngủ mơ màng;
Khi chợt tỉnh dẫu biết là mê muội
Mà lòng còn cảm giác hân hoan.
Ôi đôi mắt ! Cảm ơn lần gặp gỡ,
Chỉ một lần đã gắn kết vào nhau.
Dã biết ngày mai không còn gặp lại ?
Cảm ơn em, ôi đôi mắt nhuộm mầu.
29, Đôi Mắt
Tác giả: Vĩnh Hảo
Ai nhốt mùa thu trong mắt em
Bâng khuâng hồ quạnh nước êm đềm
Khói sương man mác đưa hơi giá
Lạnh cả hồn anh đêm từng đêm
Ôi em diễm kiều tha thướt quá
Sáng cả màu đêm không trăng sao
Mà sao mắt sầu vẫn man dại
Dìm đắm đời anh bến bãi nào…
30, Đôi Mắt
Tác giả: Dung Nguyên
Mắt nai ngơ ngác tuổi tròn trăng .
Bối rối chân đi , ở chẳng đành .
Bởi sợ gieo tình hoen ướt lệ .
Thêm nặng hành trang khách lữ hành !
Mắt huyền vời vợi mờ sương khói .
Thăm thẳm chân mây tím nỗi buồn .
Làn mi cong vút như tơ kéo .
Trói chặt hồn ai vạn nẻo đường !