Trong tình yêu, cuộc sống, nụ cười vẫn xuất hiện hằng ngày xung quanh mỗi người chúng ta, và có lẽ, đa số nó luôn làm chúng ta cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc. Đó có thể là một nụ cười của một cô gái lạ, làm chàng trai nào đó xao xuyến, cũng có thể là nụ cười của những cặp tình nhân, nụ cười hội ngộ, tương phùng… Nhưng không hẳn cười là vui, có những nụ cười đớn đau, nụ cười để giấu đi nước mắt, và dĩ nhiên rồi, đó là những nụ cười buồn, thậm chí, buồn hơn cả những giọt nước mắt rất nhiều lần…
Gửi đến các bạn 33 bài thơ hay viết về nụ cười rất đẹp và đong đầy cảm xúc sưu tầm của nhiều tác giả. Trong những bài thơ này, có những bài viết về nụ cười lãng mạn, hạnh phúc và cũng có những bài thơ viết về nụ cười buồn, cô đơn!
1, Nụ Cười Xuân
Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui
Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời
Sao buổi đầu xuân êm ái thế!
Cánh hồng kết những nụ cười tươi
Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao
Cây vàng rung nắng lá xôn xao
Gió thơm phơ phất bay vô ý
Đem đụng cành mai sát nhánh đào
Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều
Bên màu hoa mới thắm như kêu
Nỗi gì âu yếm qua không khí
Như thoảng đưa mùi hương mến yêu
Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe
Nhạc thầm lên tiếng hát say mê
Mùa xuân chín ửng trên đôi má
Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…
Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người
Chưa từng hẹn đến – giữa xuân tươi
Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy
Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười
(Xuân Diệu)
2, Nước Mắt Và Nụ Cười
Nếu như khi buồn ta khóc
Nước mắt rửa được niềm đau
thì đời đâu còn khó nhọc
chia tay đâu phải u sầu?
Nếu khóc để anh thương hại
quay đầu an ủi đôi lời
để rồi tình nhiều ngang trái
vậy sao không nở nụ cười
có lúc đường đời rộn rã
mình em quay quắt cô liêu
nụ cười bổng nhiên lạnh giá
chợt mong nước mắt thật nhiều
lúc cảm thấy đời bế tắc
bóng đêm vây bủa quanh hồn
nhủ lòng, đừng rơi nước mắt
hãy cười để vững bước hơn.
Tác giả: Cội Thông Già
3, Cho Một Nụ Cười
Cám ơn em buổi chiều qua đó
Gởi nụ cười sau liếp cửa che
Con sáo bay mang câu hát dạo
Ta chào em mượn lối đi về
Chiều nắng nhạt lòng chưa đủ ấm
Bước chân qua ngày tháng đầy buồn
Khói nhà ai ngõ xa vương vấn
Còn chút gì gởi nhớ gởi thương
Đường phiêu bạt theo dòng sương gió
Tóc xanh xưa nay nhuốm bạc rồi
Vừa bắt được nụ cười lạc xứ
Đủ cho hồn xao xuyến em ơi
Ba mươi năm thắp tình soi mộng
Để bẽ bàng trong mỗi bước chân
Ai hiểu được con tim bé nhỏ
Dành cho em dù có muộn màng
Đời vẫn đẹp trong dòng thác lũ
Ta đem theo âu yếm nụ cười
Khoé môi nhỏ ngọt ngào nhân ái
Ngọn sóng tình réo khúc nhạc vui
(Mạc Phương Đinh)
4, Em Đi Để Lại Nụ Cười
Ngày mai anh đến nơi rồi
Chỉ còn di ảnh nụ cười của em
Ngày thơ lục bát đầu tiên
Tiếng lòng để lại cho mềm lòng anh…
Thôi rồi một chiếc lá xanh
Mang “khát vọng sống” ngọt lành bay đi
Em ơi! Vội vả làm chi
Để nơi kiếp trọ ai bi, lặng người…
Em đi để lại nụ cười
Thổi bừng ngọn lửa yêu đời – thế nhân
Không gian hãy xích lại gần
Cho anh ôm trọn trong ngần – hồn em…
Tác giả: Người Lính
5, Nụ Cười Thương Nhớ
Thu về, em đã gặp thu chưa ?
Dải nước Trường giang lạnh mấy bờ ?
Thoảng bóng hoa buồn in lối cũ,
Dặm đường mơ tưởng bước em xưa .
Tôi mải tìm thu mấy bữa nay,
Mới nên sầu mộng, nhớ nhung này .
Tưởng trong thao thức, lòng giăng gió
Đều nói cùng em: Yêu lắm thay!
Từ trái đồi xanh, xanh mãi đâu
Trở về đồng nội ngát ưu sầu,
Hương thơm ngây ngất, hồn hoa cỏ
Hằng viễn hoài em xa cách lâu .
Mảng nhớ mong em, rừng đã vàng,
Dáng chiều giục giã cửa đài trang.
Cảm thương nhan sắc, mờ thu thủy,
Phơ phất trùng dương khói ải quan.
Nước buồn cũng bởi mắt em xanh,
Hồ biển rưng rưng biếc mấy thành?
Em tự phương trời, thu gởi lại
Nụ cười thương nhớ, nét đan thanh.
(Đinh Hùng)
6, Những Nụ Cười
Có những nụ cười dẫu không tên
Nhưng khi nhìn thấy rất khó quên
Ngỡ lòng mở hội qua ánh mắt
Vạn vật xung quanh tươi hẳn lên!
Má lúm đồng tiền, ấy cười duyên
Càng đẹp trên khuôn mặt dịu hiền
Như hoa chớm nở trong xuân thắm
Ong/bướm si mê lạc cõi tiên.
Mấy nàng giả dối cười đãi bôi
Công tử ăn chơi mới bồi hồi
Vung vãi bạc/vàng qua cửa sổ
Khi hết tiền rồi lại chia phôi!
Nhếch mép cười khẩy cũng thấy thường
Từ giai nhân được lắm người thương
Ỷ mình hoa hậu, hoa khôi đấy
Kẻ chờ sắp lớp dài ra đường
Môi hơi chúm chím nụ cười ruồi
Có điều thích thú giữ riêng thôi
Đừng hòng đoán được gì em nghĩ
Phụ nữ huyền bí lắm anh ơi!
Phá sự căng thẳng tiếng cười xòa
Thoáng nhìn tươi rói tựa như hoa
Bản chất thật ra là gắng gượng
Giả lả, đẩy đưa cho chuyện qua!
Liếc mắt, hé môi nụ cười tình
Trông càng duyên dáng, xinh quá xinh
Đàn ông, trai trẻ đều mê mệt
Đó là vủ khí thật đáng kinh!
Tác giả: Trọng Văn
7, Còn Có Nụ Cười
Anh cũng buồn như em thế thôi
Nửa đời lưu lạc có gì vui
Nửa đời còn lại như sương sớm
Chờ nắng bình minh hóa ngậm ngùi
Cũng đã qua rồi tuổi khát khao
Mộng tan theo cánh gió hôm nào
Áo tình xưa rách khôn hàn gắn
Càng vá càng dầy thêm nỗi đau
Còn lại trên môi một nụ cười
Dẫu rằng vàng võ vẫn là vui
Và bài thơ nhỏ thơm hoa nắng
Góp lại thanh đôi họa khúc đời
Gởi đến cho em dịu nỗi buồn
Những khi mưa vội ướt chiều buông
Ngâm nga thật khẽ khi trăn trở
Hay đọc cho to lúc mộng cuồng
(Cạn Nguồn)
8, Nụ Cười Ấy
Có thể nụ cười ấy
Họ say nắng trong vài ngày
Nhưng có một người say hết cả đời trai
Tại sao… kì vậy lạ vậy
Có muôn nghìn con gái
Vẫn nụ cười đó
Hừng sắc môi đỏ
Sao chỉ có mỗi mùi hương son, quý nhất thôi
Họ thành máu trong ta mất rồi
Ví họ như bầu không khí
Và thiếu không khí
Ta sẽ chết, chẳng tồn tại giữa thế kỷ
Là không khí
Cả nhân loại đang hít thở
Đâu riêng ta, nào đâu phải riêng ta
Đội ơn người, Oxy sự sống mở
Ta tồn tại hết thanh xuân đến già
Có thể nụ cười ấy
Họ say nắng trong vài ngày
Chỉ có một người say hết cả đời trai.
Tác giả: Quang Nguyễn
9, Rớt Lại Nụ Cười
Khi O về phương xa theo chồng mùa nước lớn
Anh về bên ni sóng động lòng đường
Tháng 8 mù sương đứng giữa thành phố mượn
Anh vay nụ cười trả ánh mắt ngó thương
Phố ở quanh đây nơi nào cũng vậy
Nhưng phố hôm này anh thấy tình thân
Nắng theo hoài ai mảnh mai đứng đấy
Anh vội vã ngày muốn chạy… chạy theo
Anh không thấy em đường núi cheo leo
Đường của biển những hôm trời thức dậy
Nhưng anh thấy đây bàn chân trên giấy
Nhẹ vào thơ bài sáu tám vô thường
Khi O về phương xa theo đời, mùa chân vướng
Rớt lại nụ cười anh lượm cất làm tin!
(Nguyễn Nam An)
10, Nụ Cười Của Nắng
Nụ cười em hay là nắng…
Nắng tươi non rạng rỡ…
Nắng vẽ gì lá vàng bay bay
Hàng cây xanh gọi gió reo vui
Nụ cười em hay dòng suối hát
Mát hồn ai mát cả đất trời
Suối vẫn hát lời hát ru cây
Ru hồn ai… về với sớm mai
Nụ cười em hay là gió là mây
Bay đi đâu về hướng chân trời
Sông chảy theo theo gió theo mây
Sông hoan ca ca lời gió mây
Nụ cười em… nụ cười của nắng
Nắng mãi vẽ vẽ hình nhân gian
Nắng vẫn hát hát lời suối sông
Nắng vẫn ca ca lời gió mây
Nụ cười em… Nụ cười của Nắng……
Nụ cười em… lời hát… của… Nắng………
Tác giả: Chưa biết tên
11, Nụ Cười
Thiệt tình năn nỉ trả lại đi
Nụ cười tôi dấu để làm chi
Hay cho tôi lại chừng phân nửa
Ðể biết là tôi có chút gì
Ðể lỡ khi tôi xuống chợ đời
Tôi còn rủng rỉnh nụ cười tươi
(Dẫu là nửa nụ nhưng sang lắm)
Có để phòng thân lúc gặp người
(TTBN)
12, Nụ Cười
Trăng lên, nước lặng, tre la đà
Rơi bóng im trên đám cỏ hoa
Tiếng động sau cùng lau cỏ mọc
Tiếng ca chen lấn từ trong ra.
Tiếng ca ngắt — Cành lá runh rinh
Một nường con gái trông xinh xinh
Ống quần vo xắn lên đầu gối
Da thịt, trời ơi! trắng rợn mình.
Cô gái ngây thơ nhìn xuống hồ
Nước trong nổi bật dung hình cô
Nụ cười dưới ấy và trên ấy
Không hẹn, đồng nhau nở lẳng lơ.
Tác giả: Hàn Mặc Tử
13, Nụ Cười
Hôm qua nhặt được nụ cười
Đem về dấu kín cho đời thêm… xinh
Chà ! Ai lỡ rớt linh tinh
Tôi mãi mê lượm, lặng thinh bên đường
Ngỡ rằng ấy những hạt thương,
Đem về bệt sợi tơ vương trong lòng.
Quả tim cũng biết đây đong
Đôi ngăn cứ vỗ phập phồng không thôi…
Chiều nay bắt chợt gặp rồi.
Người con gái với nụ cười hôm qua
Bâng quơ em thả trước nhà,
Nụ cười chới với… là đà bay đi
Nâng niu lén giấu làm chi
Của người ta vứt thiếu gì… vẩn vơ
Đầu đời tôi đã ngây thơ
Nụ cười cất giấu bây giờ sầu dâng.
(Nguyễn Ngọc Nông)
14, Nụ Cười Mùa Hạ
Phất phơ áo trắng đôi tà vờn bay
Tuổi mơ giấc mộng đan cài
Con đường in bóng mây bay ỡm ờNụ cười mùa hạ ngây thơ
Tỏa hương năm tháng neo bờ thi ca
Chiều chiều tan học chân xa
Gõ mùa ước vọng nôm na bên lòng
Nụ cười mùa hạ nhớ mong
Ve sầu ra rả khơi dòng tin yêu
Đôi lần ta đứng trông theo
Phượng rơi thấp thoáng dặt dìu vội bay
Nụ cười mùa hạ cho ai ?
Mai sau nhặt chiếc bóng gầy hư hao
Mùa thi gom góp cho nhau
Đôi dòng nhật kí bay vào lối xưa
Nụ cười mùa hạ sớm trưa
Mười năm ngọn gió thích đùa tóc ai ?
Gặp nhau rồi lại chia tay
Hợp tan câu chuyện đổi thay muôn đời
15, Nụ Cười Luôn
Chốc chốc vang vang một tiếng cười
Ai nghe cũng tưởng thật là tươi
Có biết chăng đây lòng sầu héo
Nức nở dồn lên một tiếng cười !?
Người muốn yêu đời nhưng chẳng đặng
Buồn tình nên thoát nụ cười chơi ?
Nghèo tiền nghèo bạc tâm buồn thảm ?
Biết nói cùng ai ? Nên tự cười !?
Cười cười như thế đã quen rồi
Không biết nghĩ là mình thật vui
Tiếng cười chứa sẵn sâu trong miệng
Bật máy ra dô phát giọng cười
Ta lại cười cho thế giới này
Ngậm ngùi thương nhớ lắm đắng cay
Một kiếp phù sinh đời bể khổ
Con Tạo xoay vần luật trả vay !
Viết ra lầm lạc thuyết bi quan
Chân tướng thế gian sự rõ ràng
Mọi thứ trên đời không vĩnh cửu
Đá vàng huỷ hoại bởi thời gian !
Đôi lúc mình đây rất quý đời
Sống cùng trời đất được mấy hơi ?
Vui được giây nào hay giây ấy
Gặp người một kiểu chỉ cười cười !
(Quoc Hung Nguyen Cao)
16, Nụ Cười Đã Tắt
Chìm nghỉm vầng mặt trời
Chuyến xe đời trả khách
Trả mệt mỏi một ngày
Trên bao nhiêu khuôn mặt
Nụ cười cũng đã tắt
Trong bóng tối đen ngòm
Những đêm ngày cuối năm
Lặng lẽ, im lìm thế
Người đàn ông kéo ghế
Bàn bạc với bóng mình
Mớ kim tiền say – tỉnh
Nụ cười nhạt nỗi khinh
Người đàn bà lau kính
Ướt bởi nỗi niềm mình
Đêm thăm thẳm u minh
Người vô tình như gió
Cánh cửa hé mở đó
Có bao giờ cài then
Kẻ trộm cũng đáng khen
Không trộm đồ, cướp chủ
Bộ phim đêm nhắn nhủ
Nghỉ ngơi đi ngủ thôi
Một ngày đã mệt rồ
Ru mắt đời bài tủ…
Tác giả: Nguyên Hữu
17, Nụ Cười Kẻ Say
Thế gian trông thấy
Một kiếp con người
Nỗi buồn nhiều đấy
Sao miệng vẫn cười…
Hết thời bó gối
Co quắp bàn tay
Dõi đời sống vội
Nghĩ suy đêm ngày…
Ly say mượn cớ
Dỗ một người say
Thành ra nặng nợ
Với thế cuộc này…
Nợ vầy thêm khổ
Nhếch nhác vần thơ
Cùng nhau làm tổ
Cười với niềm mơ…
Tác giả: Nguyên Hữu
18, Bao Lâu?
Bao lâu rồi ta đã chẳng gặp nhau
Mà nỗi nhớ ghi nát nhàu trang vở
Ngày tháng qua đêm về là nỗi sợ
Sợ em cười trong những giấc mơ yêu
Bao lâu rồi ta chẳng gọi tên nhau?
Để nỗi đau hằn tên là ký ức
Lệ khóe mi cứ sáng chiều chờ chực
Đợi đêm về tức tưởi vỡ òa mưa
Trái tim yêu đong nỗi nhớ đâu vừa
Mà trời khuya đưa thêm niềm cô lẻ
Nỗi chia ly thế gian ai bảo nhẹ?
Giữ trong tim tê buốt cả tâm hồn…
(Huỳnh Minh Nhật)
19, Muôn Vẻ Nụ Cười
Dòng đời chảy có lần ta cũng khóc
Thủa lọt lòng trằn trọc mẹ sinh ra
Lúc phân ly Cha khuất ánh dương tà
Bởi lẽ sống mà ta cười đủ vị
Cười nửa miệng khi lòng chưa phải ý
Chát chúa cười bởi lý lẽ thế gian
Miệng vang lên cười cợt với mây ngàn
Đau đớn mỉm lúc tràn lan hợm hĩnh
Cười là thế khi bạn bè tinh nghịch
Đau rơn lòng cười kịch diễn từ cơn
Mím môi cười với những kẻ thiệt hơn
So đo mặc ta cười hồn đơn điệu
Đầu cứ ngẩng bởi bao điều hàm tiếu
Rõ chướng tai cười điệu vẻ ngại ngùng
Độ lượng tha cười nhẹ thật khoan dung
Bởi lúc ấy kẽ khùng tình không thật
Cười khổ hạnh khi tiền tài bị mất
Nhắm măt cười cái tật dối người mang
Khinh bỉ cười trước những lủ tham lam
Sằng sặc với kẻ gàn không biết xấu
Dòng đời chảy nổi trôi bao biến ngẫu
Tâm cười thầm hiểu thiấu giả nghĩa ân
Mỉm buông tha cho tụi láo ăn phần
Vơ vết cả ngàn lần cho riêng túi
Cười chết lặng trước nhiêu lần lầm lũi
Hả hê cười cho tủi khổ lao đao
Chán chê cười với đố kỵ thấp cao
Oán hận ghét… thôi nào cười mới đã
Đôi khi nở nụ cười như tượng đá
Mở răng cười ha hả vỡ đôi môi
Vẫn cười thầm cho kẻ sỹ nhỏ nhoi
Ừ đố kỵ !… ta cười ai biết được
Cười vẫn thế gượng cười ai ngang ngược
Hẹp hòi lòng so trước bội tình sau
Mùa thu đi trắng bạc cả mái đầu
Ngước mặt ngó trời sâu cười nghiêng ngã…
Tác giả: Hồng Dương
20, Nhật Ký Nụ Cười
Tôi viết nhật ký với nụ cười
Mặc bao trắc trở vẫn cứ tươi
Gian nan cách mấy, vẫn đầy phước
Đời này còn lại được mấy mươi
Tôi viết đời tôi với chữ quên
Tạ ơn thượng đế đã bồi đền
Thánh giá tôi mang nay đã nhẹ
Còn vác trên người, chắc cũng nên
Tôi vẽ đời tôi lắm sắc màu
Xanh, đen, đỏ, trắng, cũng đã sao
Cùng nhau xua bớt đi sầu não
Tạo ân, xoá nghiệp, đếm ngày sau
Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
21, Nụ Cười Em
Em vẫn thế từ lần đầu mình gặp
Vẫn nụ cười rạng rỡ nắng ban mai
Vẫn ánh mắt làm xao xuyến tim ai
Nhưng đã phai… bóng hình anh hôm ấy
Ngồi gần em anh cứ hay cười nhỉ
Em ngại ngùng chắc chẳng hiểu vì sao
Em không thấy anh trong những giấc chiêm bao
Nên sao thấy nụ cười hằn màu nhạt
Từ sâu thẳm nụ cười vô vị ấy
Giọt lệ buồn lặng lẽ chạy vào tim
Những tâm sự thôi gác tạm vào đêm
Những muộn phiền cứ chực chờ đến lượt
Nhưng những suy tư anh xin ôm trọn
Bóng đêm tàn anh xin chịu nhớ nhung
Anh không muốn em phải bận lòng
Quá khứ ấy chỉ một lần, chỉ một!
(Huỳnh Minh Nhật)
22, Ngập Ngừng Thu
Trên phố chợ hoa sữa cười với phố
Mùa thu sang khoác chiếc áo võ vàng
Hạ còn đó và bóng chiều chưa đổ
Đợi em về đưa tiễn dấu xanh xao
Tháng tám về ly biệt cũng yêu nhau
Chỉ là khác mùa thu nao không rõ
Lời tạ từ hay tiếng yêu vừa ngỏ
Ôi tâm tư những con nắng cuối mùa
Bên phương ấy trời đã chuyển thu chưa?
Sao nơi đây góc phố vẫn ngập ngừng
Từng chiếc lá thay màu không vội vã
Đợi ai về, thầm khóc tiễn người dưng…
Có loài thu lại thương mến màu xanh
Và có người kia tô vàng màu lá
Thu đợi gì một hình dung xa lạ?
Khói bạc đầu ôi thu đến thu qua…
Thu lại về bóng hạ khuất dần xa
Thu về hoài nhưng người đâu về nữa
Vạt áo cũ phai màu thu biền biệt
Đợi em về tang tiễn cuộc tình xanh…
(Huỳnh Minh Nhật)
23, Còn Có Nụ Cười
Anh cũng buồn như em thế thôi
Nửa đời lưu lạc có gì vui
Nửa đời còn lại như sương sớm
Chờ nắng bình minh hóa ngậm ngùi
Cũng đã qua rồi tuổi khát khao
Mộng tan theo cánh gió hôm nào
Áo tình xưa rách khôn hàn gắn
Càng vá càng dầy thêm nỗi đau
Còn lại trên môi một nụ cười
Dẫu rằng vàng võ vẫn là vui
Và bài thơ nhỏ thơm hoa nắng
Góp lại thanh đôi họa khúc đời
Gởi đến cho em dịu nỗi buồn
Những khi mưa vội ướt chiều buông
Ngâm nga thật khẽ khi trăn trở
Hay đọc cho to lúc mộng cuồng
Tác giả: Cạn Nguồn
24, Nụ Cười Của Mẹ
Con đã về sau bao ngày xa cách
Vẫn nụ cười vẫn dáng mẹ thân yêu
Mái tranh nhỏ trong nắng sớm mưa chiều
Đời cơ cực mẹ nuôi con khôn lớn
Cha đi rồi mẹ mang nhiều đau đớn
Vẫn nụ cười nén lệ chảy vào tim
Mẹ tần tảo cho giấc ngủ êm đềm
Con nhớ mãi ngày tuổi thơ bên mẹ
Dù sóng gió và trăm ngàn lối rẽ
Nhưng trong lòng mẹ vẫn mãi theo con
Ngày xưa ấy bây giờ đã hao mòn
Tóc đã bạc trên lưng còng trĩu nặng
Móm mém cười bên khay trầu mẹ dặn
“Gió lạnh về, bận thêm áo nhe con “…
…………..Viết cho những ai đang xa quê và nhớ mẹ……..!
Tác giả: TRẦN BẢO ĐÔNG
25, Nụ Cười Cho Em
…..NỤ CƯỜI CHO EM…..
“Thơ : MC Quang Sáng”
(…Chàng trai xứ nghệ…)
Anh tặng nụ cười cho em đó ! Lấy đi
Đừng để thất lạc mất rồi tìm khó lắm
Bao kẻ ngồi sau đang đợi chờ anh tặng
Nhưng họ thua em, họ chẳng được anh mời.
Vẫn biết bao lần em lạnh nhạt bỏ rơi
Đang tâm cố ý để nụ cười ở lại
Anh đã cho em thà rằng em không lấy
Tự trả nó về, anh chẳng dại cầu xin.
Tất cả những gì anh đã nói cho em
Cho không hối tiếc ! Còn nhiều hơn thế nữa
Em cứ nhận đi đừng e dè chọn lựa
Phải biết nâng niu cho anh đỡ đau lòng.
Tất cả chỉ là về cát bụi nghe không
Em phải biết giữ những gì mình đang có
Người đã bên em không than phiền ngại khổ
Đến cả nụ cười còn dành đó cho em.
Tác giả: Lê Sáng
26, Nụ Cười Của Em
Thấy em trong ảnh tươi cười
Em buồn chẳng nói, mọi người biết đâu
Nỗi buồn em giấu thật sâu
Tâm tư giấu kín, nỗi sầu em mang.
Em về mang nặng nỗi đau
Để cho gió cuốn, niềm đau nhạt nhòa
Cho em khóc tiếng vỡ òa
Để em tan mộng, mắt nhòa châu sa.
Thói đời là gió mưa sa
Là hoa ảo mộng, mắt ngà lệ cay
Cho em nếm rượu để say
Cuộc đời vô vị, ô hay tình đời.
Còn buồn cũng thế mà thôi
Lau đi dòng lệ, để môi mỉm cười
Trong đời còn lắm nhiều người
Mang niềm vui đến, nụ cười tặng em.
Đêm nay vầng trăng hóa tròn
Đời em vui vẻ, vẫn còn tình yêu
Cho em vui biết bao nhiêu
Nụ cười hạnh phúc, thật nhiều nhé em.
Tác giả: Phuong Vuong
27, Một Nụ Cười
Trăm năm nhớ mãi nụ cười
Để thương để ghét một người thế thôi
Một thời dĩ vãng xa xôi
Ngàn lời trăng gió bồi hồi dạ ai
Lúc tình nắng ấm cùng say
Người ta thỏ thẻ bên tai nhớ đời
Nào hoa và bướm khắp nơi
Lá xanh tuổi mộng một thời luyến lưu
Nụ cười chất ngất ngàn thu
Lắng nghe nhịp thở bỗng như dại khờ
Tình anh muôn thuở ngu ngơ
Sợ em ngoảnh mặt nào ngờ vẫn theo
Trời cao biển rộng tay chèo
Bơ vơ thuyền mộng sóng lèo lái đi
Xuân thu mờ mịt còn chi
Để ta nhung nhớ bởi vì nhớ em
Tác giả: Cá Mặn
28, Nửa Nụ Cười
29, Nụ Cười Lạ
Lặng bên em mùa xuân ạ
Em hãy nhìn cuộc sống kia
Ít niềm vui, nhiều sầu bi
Rơi đầy nụ cười giả tạo…
Anh thương, anh cười mếu máo
Anh đậy che khi em về
Sợ lắm trỗi dậy nhiêu khê
Khổ đau ba mùa qua – kế…
Hờn bên anh đòi nghe kể
Nghe làm gì, buồn đó em
Em chẳng về, buồn nữa thêm
Lạnh nhà, vắng thềm, sầu lối…
Màn đêm hoài u trách tội
Véo cấu anh với màu đen
Kệ anh đừng cản nhé em
Mưa xuân ướt nhèm thân khổ…
Em à… anh vẫn đang cố
Quen rồi trước khi em về
Từng nhịp lạc mộng u mê
Tiếng cười dài thê vẫn vọng…
Mùa xuân ai không mong ngóng
Bên nhau, cho nhau nụ cười
Bên anh, cũng thấy bật cười
Thương em, thương đời tất bật…
Nụ cười ít – nhiều, được – mất
Mở ra làm gì em ơi
Mở ra lại giống anh thôi
Ngày đêm thở dài mất ngủ…
Quà nhận bao nhiêu cho đủ
Lì xì lời trách đầu xuân
Đi đi phía đó họ cần
Nụ cười ròn như tràng pháo…
Tác giả: Nguyên Hữu
30, Nụ Cười Xa
Cuộc đời như cánh diều bay
Vượt qua tầng gió ai lay được diều
Mới lên gió dập muôn chiều
Chùng căng muôn nhịp vạn điều điều lo.
Tác giả: Hữu Tuân
31, Vẽ Nụ Cười
Tôi về vẽ lại nụ cười
Nhắc mình đừng ảo theo người mà chi
Tôi về vẽ lại lối đi
Dặn lòng “lạc bước có khi khỏi về ”
Tôi nay học bớt khen chê
Nhưng miệng đời vẫn lê thê muôn điều
Tôi nhìn chân bước liêu xiêu
Mới hay lòng vẫn ít nhiều xốn xang
Giật mình thảng thốt bàng hoàng
Chưa đủ kiên định, vẫn mang u sầu
Cười đi, mặc kệ về đâu
Tôi vẫn sẽ vẽ đậm sâu ân tình
Nếu lòng chưa thể nhẹ khinh
Nụ cười còn giữ cho mình niềm tin
Cười tươi giữ nét cho mình
Mai này trà lạnh, còn hình vẫn tươi.
Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
32, Nụ Cười 16
Chiều buồn ngồi uống ca fe
Bỗng dưng tôi lại gặp em đi về
Tóc dài em để làm duyên
Nụ cười 16 nhẹ ngang chút tình
Trong veo đôi mắt em nhìn
Gió trêu tà áo vòng xe ngại ngùng
Vòm trời nở tím bằng lăng
Hoàng hôn chở bóng ai về chiều nay.!?
Ngẩn ngơ quán cóc ven đường
Giọt ca fe đắng khẽ rơi thôi nào
Để tôi nghe tiếng em cười
Nhẹ bay trong gió vầng môi thơm nồng
Lung linh sợi nắng hoàng hôn
Đọng thành nỗi nhớ lá bay lặng thầm
Ước gì lối nhỏ chiều nay
Cùng em sánh bước cùng em tôi về…!!!
Tác giả: Tấn An
33, Hái Nụ Cười
Nụ cười ai đã vờ quên
Mà treo má lúm giữa thềm cõi mơ
Đêm về thắp mộng soi chờ
Hồn vương lưới nhện giăng tơ vườn Trầu
Đôi bờ xanh thẳm hàng Cau
Có người khăn áo bên cầu trăng non
Sải theo bóng nguyệt tỏ tròn
Thầm mong hái những nụ hôn chín vàng.
Tác giả: Hoàng Hiện