Thơ Tình Chia Tay

Hờn Giận là một trong những “đặc tính” của tình yêu.  Hờn Giận muôn hình muôn vẻ, có những sự hờn giận dẫn đến tan vỡ tình yêu, nhưng cũng có những sự hờn giận khiến tình cảm càng thêm gắn bó. Hôm nay, xin gửi tới bạn đọc 20 bài thơ tình giận dỗi và đáng yêu. Những dòng thơ giận dỗi này dành cho những đôi lứa đang giận nhau nhưng trái tim vẫn đong đầy tình cảm, giận để yêu và hiểu nhau nhiều hơn!

1, Dỗi

Mặt trăng anh trả cho trời
Vườn hoa anh trả cho người tới thăm
Hồ Tây chiều ấy mưa dầm
Anh xin trả lại cho năm tháng dài

Nhìn em trong phút giây thôi
Mà anh đã ngỡ đất trời buồn tênh
Cõi đời anh thấy nhạt thênh
Tưởng anh không được cùng em chung nhìn.
(Xuân Diệu)

2, Hết Giận Rồi Lại Yêu Nhé Ngốc Ơi

Tác giả: Thu Hà

Giận nhiều rồi…làm hoà nhé Ngốc ơi !
Đừng xa vắng bên đời em lần nữa
Đừng bắt em cứ phải luôn chọn lựa
Đừng để em tự chữa vết thương lòng

Từng xa em….Ngốc có thấy buồn không ?
Và nhung nhớ làn môi hồng thuở ấy
Từng thấy tim như những cơn sóng dậy
Mỗi khi mà chẳng thấy em ở đâu !

Ngốc yêu à….chúng ta lại bắt đầu
Như thuở trước bằng những câu ngộ nghĩnh
Ghét người ta nên chẳng thèm xu nịnh
Ấy vậy mà trời định chẳng thể xa !

Nếu hôm nay…Ngốc chẳng chịu làm hoà
Thì đừng trách người ta hờn giận nhé
Lần này thôi chúng mình đừng bắt bẻ
Đúng, sai gì rồi cũng sẽ qua đi !

Nào Ngốc ơi ….còn suy nghĩ làm gì ?

3, Lặng Lẽ Bóng Chiều

Không giận hờn sao ngoảnh mặt quay lưng?
Trốn chạy nhau giữa một ngày hạ trắng
Cho hồn thơ vật vờ câu thinh lặng
Giấy bút sầu nghiên mực cũng băn khoăn

Không giận hờn sao cứ mãi trở trăn?
Gặp mặt nhau lạnh lùng như xa lạ
Để từng đêm… từng đêm dài buồn bã
Ngắm thiên hà dệt mãi khúc cô liêu

Không giận hờn sao lặng lẽ bóng chiều?
Giấu nhạt phai liêu xiêu bàn chân bước
Mắt rưng rưng giữa dòng đời xuôi ngược
Quên hẹn thề quên ký ức xa xăm

Bước chơi vơi bên ốc đảo âm thầm
Ngày lại ngày tự tình cùng hoa lá
Như dã tràng nhớ nồng nàn biển cả
Giận nhau rồi… sao mãi nhớ về nhau?
(Đỗ Mỹ Loan)

4, Tính Em Hay Giận Hay Hờn

Tác giả: Nguyễn Phan Nhật Nam

Thôi mà anh chẳng chọc đâu,
Giỡn chơi có chút mà mau giận hờn.
Giận hờn em lại xinh hơn,
Má hồng tóc xõa mắt tròn ngây thơ.
Giận rồi em lại làm ngơ,
Ðể anh đứng đấy buồn xo đứng nhìn.
Còn em giả bộ bực mình,
Ðể riêng anh dỗ em nhìn cười vang.
Nếu em giận mãi tiếng đàn,
Trở nên lạc lõng muộn màng tình ai.
Một con đường nhỏ sẽ dài,
Anh về vắng bóng áo dài buồn thiu.
Không em anh lại nhớ nhiều,
Nhớ sao ánh mắt những chiều hoàng hôn.
Em anh có tính giận hờn,
Nhìn em khi giận khi hờn anh thương.

5, Giận

Có phải vì chúng mình giận nhau
Nên mấy ngày qua, trời đổ mưa ko ngớt?
Sài Gòn thành sông, Hà Nội run lên từng đợt
Miền Trung thân yêu trong cơn bão đang về.

Chẳng có nắng vàng nên lòng bỗng tái tê
Nỗi nhớ mang tên của một người xa cách
Vì mình tự cao hay vì đôi tay lạnh
Để nỗi lòng chẳng gửi vẫn mang theo.

Chợt giật mình khi những tiếng chuông gieo
Chẳng phải tiếng em nên ậm ừ gác máy
Thành phố quen. Sao chẳng chỗ nào trốn chạy
Những cơn mưa mang nỗi nhớ dạt dào…
(Kim Trung)

6, Ấy Ơi

Tác giả: Thu Hà

Đừng lỳ nữa ấy ơi !
Dậy về thôi ấy nhé
Cơn mưa giăng khe khẽ
Dậy về đi……ấy à!

Suốt ngày nói người ta
Rằng hay khi nhỏng nhảnh
Đằng ấy đâu kém cạnh
Còn lỳ hơn chữ lỳ.

Ấy cứ bảo tớ đi
Cũng bởi vì giận dỗi
Tại ấy hay nóng vội
Cứ đổ tội người ta.

Khi ấy bị rầy la
Người ta cũng buồn lắm
Chỉ là không dám nắm
Bàn tay của ấy thôi.

Hôm nay ấy giận rồi
Thì thôi… xin lỗi nhé !
Người ta không bắt bẻ
Sẽ đền lại gấp đôi .

Dậy về thôi ấy nhé!

7, Giận Nhau Đời Hóa Bơ Vơ

Cõi đời một cõi bao la
Cõi tình nhỏ xíu chỉ ta với người
Vui thì nghìn hạt nắng rơi
Vui như hoa bướm du chơi khắp cùng

Buồn về cõi ấy mông lung
Gần xa cứ ngỡ muôn trùng bao vây
Buồn về lạnh nhạt quắt quay
Bao nhiêu nghĩa cử tựa mây phiêu bồng

Trăm điều đã có hóa không
Vạn câu vàng đá tan lòng một khi
Giận nhau thay đổi được gì
Hay chỉ chuốc lấy tràn ly lòng ngờ

Giận nhau đời hóa bơ vơ
Giận nhau cho lắm giấc mơ vỡ òa
Giận chi chi giận thiết tha?
Vì khi giận mới biết ta thương nhiều!
(Tóc Nâu)

8, Sao Anh Không Hỏi

Tác giả: Giọt Mưa Thu

Sao anh chẳng hỏi xem.
Khi mắt nhèm lệ ướt.
Đường mưa trơn trầy trượt.
Anh chẳng dắt dìu em.

Sao anh chẳng ủ mềm.
Đôi môi hôn nồng thắm.
Vòng tay nào chìm đắm.
Muốn sưởi ấm tình nhau.

Sao anh để giọt sầu..
Làm tim đau khắc khoải.
Đêm đông dài hoang hoải.
Mãi chới với mùa thương.

Sao anh để má hường.
Vương mùi hương nồng thắm.
Hoàng hôn chiều tím thẫm.
Tình mãi đậm men say.

Sao trong từng phút giây
Không tỏ bày nỗi nhớ.
Từng đêm dài trăn trở.
Muốn được ở bên nhau…!

9, Giận Nhau Chiều Đông

Chiều đông nghe chơi vơi
Hai đứa giận nhau rồi
Mây ngẩn ngơ hờn tủi
Sợi tím phủ ngang đồi

Lá buồn thiu cúi mặt
Hát câu chẳng thành lời
Hoa sầu long lanh mắt
Lệ từng dòng rơi rơi

Tóc rối quên lười chải
Trâm cài lạc chốn nào ?
Sợi vắn dài tê tái
Bờ vai thêm nghẹn ngào

Giận nhau không tiếng nói
Nghẹn đắng ở đầu môi
Để nụ hôn chờ đợi
Thời gian như rã rời

Chiều đông trời se lạnh
Hai đứa mãi giận hờn
Giận chi đời cô quạnh
Nhạt nhòa chữ yêu thương ?
(Đỗ Mỹ Loan)

10, Giận Hờn

Tác giả: Cỏ Dại Sang Mùa

Ai thèm giận dỗi… người dưng
Mà sao năn nỉ quá chừng… lạ ghê?
Bây giờ đường vắng lê thê
Tại anh hết đó, em về … kệ em.

11, Hờn Anh Có Sợ Không?

Từ nay sẽ cất hết yêu thương
Bởi gió quên mơn nụ hải đường
Lấp ước mơ xưa vào quá khứ
Từ dây ánh mắt chẳng còn vương

Từ nay em xóa hết lời mơ
Đã nặng câu mong với ý chờ
Một thủa trăng vàng soi giếng ngọc
Bởi lòng ngày ấy khá ngu ngơ

Từ nay chôn chặt khúc tình ca
Theo nguyệt đê mê khắp hải hà
Đứt đoạn dây đàn không nuối tiếc
Cầm bằng vạch sáng ánh sao sa

Từ nay em thả bước lang thang
Trả lại đức tin với buộc ràng
Thanh thản vô ưu nhìn gió lạc
Mà lòng tĩnh lặng chẳng hoang mang
(Thanh Thanh Khiết)

12, Mùa Xuân Giận Hờn

Tác giả: Trần Bảo Kim Thư

Nghe đồn bọn chúng dỗi hờn nhau
Cũng bởi du xuân trật chuyến tàu
Vì kẻ luôn đòi lời đẹp trước
Khi người chẳng chịu nghĩa bền sau
Trần gian từ đó thành vô sắc
Vũ trụ hôm nay đổi cả màu
Vẫn biết dĩ hòa hơn vạn phúc
Sao còn cãi cọ dỗi hờn nhau?

13, Giận Nhau Làm Gì

Khắc khoải trong lòng cứ nhớ thương
Hẹn thề buổi ấy bước chung đường
Xin anh nghĩ lại đừng hờn dỗi
Hương lửa ngày nào mãi vấn vương

Giữ lại cho mình những mộng mơ
Bao nhiêu ước vọng cả mong chờ
Yêu đương ngày ấy ta trao trọn
Giờ cách xa rồi lại ngẩn ngơ

Giai điệu ân tình rộn tiếng ca
Đôi ta duyến thắm mãi vui mà
Cung thương rộn rã nay còn đó
Chớ để lòng buồn giọt lệ sa

Thôi nhé! Anh ơi chớ thở than
Cũng đừng nghĩ quẩn để chàng ràng
Tình ta vẫn đẹp như ngày cũ,
Giận dỗi làm gì phải dở dang?
(Vũ Hùng Việt)

14, Giận Hờn

Tác giả: Mưaphốnúi

Thế là giận ngày dài hơn thế kỷ
Quyết là không …chẳng thèm nói một lời
Em không còn ngồi đợi nắng ban mai
Hong tóc rối lã lơi… lời tình tự …

Chim vành khuyên cũng im lìm tư lự
Đại lộ buồn không bước dấu chân ai
Chiều buồn rơi hàng cây đổ bóng dài
Mây đứng lặng chợt nghe hồn khắc khoải …

Ghét …ghét thật con tim lên tiếng mãi
Muốn quên đi nhớ nhung cứ tìm về
Sao tâm hồn cứ rung động đam mê !?
Đưa tay giữ mặc kệ đời gió nổi…

Mới một hôm …chỉ một hôm hờn dỗi
Ngày dài hơn và bóng tối vây quanh
Đêm không còn vằng vặc ánh trăng thanh
Soi mặt nước long lanh đôi mắt ngọc

Ai sẽ mang hoa nắng cài trên tóc
Gió quên về tung vạt áo em bay
Bài tình thơ không còn để ai say
Đan thương nhớ trên giấy màu mực tím …

Em ngồi khóc… giận hờn anh tìm đến
Tóc mây buồn hoang dại chở mùa thu
Bờ vai nghiêng… khi nắng nhạt bên thềm
“Ơi yêu dấu …thứ tha anh lỗi hẹn !!!…”

Và vòng tay sao mà thật ấm êm ….

15, Giận

Em giận anh rồi
Ngày dài vô tận
Buồn không đón nắng
Thương nhớ niềm yêu …

Phố quen nuông chiều
Gửi con gió mát
Tâm hồn lạnh nhạt
Hờn trách người dưng

Anh có quên không?
Hay mình em nhớ
Quắt quay hơi thở
Mình đã giận nhau?!

Em có buồn đâu
Sao tim lại khóc
Đêm về trằn trọc
Hoang tưởng giấc mơ.

Tình ơi dại khờ
Bao giờ mới dứt
Nắm tay nới tuột
Níu giữ hay buông?
(Tâm Như)

16, Cô Bé Dỗi Hờn

Tác giả: Lê Hoàng

Gió giận dỗi kéo mây về khắp chốn
Nắng lúc hờn cũng chẳng muốn tỏ thêm
Trái tim yêu chất ngất những nỗi niềm
Khi cô bé lặng im không lời nói!

Chắc có lẽ nàng ta đang giận dỗi
Khiến mây buồn gánh tội những hờn ghen
Nụ hoa xinh cũng lặng lẽ bên thềm
Đâu dám tỏ giữ bình yên số phận.

Này cô bé! Xin em đừng có giận
Đôi mắt hiền xinh lắm đó nghe không!
Chỉ mình anh chẳng muốn kẻ nhủ lòng
Hồn vương vấn mông lung chờ ngõ hẹn.

Này bé hỡi! Khi duyên mình vừa bén
Anh hứa lòng chẳng khiến nhỏ buồn đâu
Chắc vu vơ mới vội vả u sầu
Chứ tất cả phải nào như em nghĩ.

Anh đã nguyện mình em là tri kỷ
Cả cuộc đời đâu dễ phút đỗi thay
Trái tin kia chắc hiểu rõ điều này
Yêu mới giận càng say càng tha thiết.

17, Thế Là

Thế là anh… thế là em
Giận nhau cũng tại hờn ghen thôi mà
Em ngồi đếm những cánh hoa
Để cho nước mắt vỡ oà mặn môi!

Bên nhau năm tháng đầy vơi
Làm đau nhau chỉ vài lời ai hay
Thế là xưa… thế là nay
Bao nhiêu đắm với cùng say bạc màu

Bao giờ mình gặp được nhau
Để anh véo má em đau một đời
Ghen chết đi sống lại rồi
Ngẩng lên mới thấy mất người mình yêu!
(Trăng Quê)

18, Cô Bé Ơi

Tác giả: Peter Hy Tấn

Cô bé tôi thương thích giận hờn
Mắt ưng rơi lệ, mắt mùa xuân
Mỗi lần tôi lỡ mà trêu nghịch
Em giận là tôi cũng đơ luôn

Cô bé tôi thương rất thật thà
Không hề biết nổi chữ điêu ngoa
Cứ như tiên nữ hồn tinh khiết
Làm say làm đắm cả thiên hà

Cô bé tôi ơi, em hiểu mà
Giận hờn ngăn cách cả đôi ta
Anh mến nên anh thường nghịch giỡn
Cố mà chịu đựng nết anh nha.

19, Viết Cho Người Đến Sau

Chị cũng từng yêu anh ấy như em
Chỉ có khác chị là người đến trước
Khóc làm gì em cho má hồng thấm ướt
Anh ấy vụng về chẳng biết dỗ dành đâu.

Có một thời chị cũng thích giận nhau
Ðể đo hết yêu thương theo chiều dài giận dỗi
Ðể một lần chị vô tình mắc lỗi
Một lần thôi thế rồi mãi mãi xa

Biết nói gì về tất cả đã qua
Chị là quá khứ hôm qua – em là hôm nay, hiện tại.
Biết chẳng thể thêm một lần yêu lại
Chị vẫn thấy xót lòng khi đối diện tình em

Em sẽ có cái bấy lâu chị đã khát thèm
Tuổi trẻ – hồn nhiên – gót chân mềm mới lạ
Và một buổi trời đông cây thay lá
Voan cưới cô dâu bay ngợp trước hiên nhà

Khi ấy vô tình chị giả bộ ghé qua
Bâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú rể
Em đừng quay ngang rồi chau mày như thể
Chị ấy kia kìa, chị ấy cũng đến xem
(Lê Hoài Vũ)

20, Đừng Giận Hờn Anh Nữa

Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Đừng giận hờn anh nữa được không em
Vì anh chẳng muốn em buồn như mùa cây trút lá
Cũng chẳng muốn mình như hai người xa lạ
Không nói một lời dù sống cùng nhau.

Em biết lòng anh cũng chẳng có vui đâu
Ngày em giận thấy dài trong thăm thẳm
Cơm chẳng buồn ăn miệng cười thêm đắng
Giấc ngủ chập chờn chới với cả đêm thâu.

Nụ cười hàng ngày giờ em để nơi đâu
Nặng nề quá nỗi buồn nào hơn thế
Anh thoáng sợ một ngày tình đổ bể
Nên hạnh phúc tròn đầy mà vẫn thấy xanh xao.

Sâu thẳm trong lòng dẫu biết thương nhau
Sao em nỡ giận anh nhiều đến thế
Hãy lấy thương yêu thay muộn phiền có thể
Đừng giận hờn anh nữa được không em?

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here