Thơ Tình Mây Và Gió

Mây và gió là một chủ đề quen thuộc của thi ca bởi ngoài vẻ đẹp của nó thì mây và gió cũng có những nét tương đồng với cảm xúc của con người, mây đen trời u ám thì đem đến cảm xúc buồn thương, đau khổ, sợ hãi, mây trắng trời trong thì đẹp lại cảm giác thanh khiết, yên bình,… Vì thế, ta thường thấy trong thơ ca mây và gió được nhân cách hóa như một con người, có thể là một kẻ đa sầu, đa cảm lạc loài hay một người thiếu nữ nhẹ nhàng, thanh tao.

Hôm nay, Blog Chùm Thơ xin gửi đến các bạn những bài thơ tình hay và lãng mạn về chủ đề mây và gió để thấy được mây đã đem đến những cảm xúc nào cho người nghệ sĩ.

1, Mây Hồng Mây Trắng

Tác giả: Nguyên Đỗ

Mây hồng mây trắng lửng lờ trôi
Mây tím trên cao đẹp tuyệt vời
In bóng giòng sông chiều tịch mịch
Mùa thu vàng úa ở quanh tôi

Mây hồng ai khéo vẽ và tô
Mây tím đầu non gió kéo xô
Cuồn cuộn kéo về trông tuyệt mỹ
Chỉ còn mây trắng mộng giang hồ

Mây trắng hồn tôi gió thổi xa
Đi qua đồi núi vượt giang hà
Ra ngòai biển rộng xanh thăm thẳm
Vượt quá biển đông tới đất nhà

Mây ngưng dừng lại trước thôn làng
Bầy trẻ vui chơi rộn hát vang
Chuẩn bị mừng trăng khoe đèn rước
Đêm nay bao kẻ lại mơ màng

Mây chồng lớp lớp mấy tầng mây
Thương quá Việt Nam nét đắm say
Chữ S cong cong rồng uốn khúc
Mây hồng, mây trắng, tím đêm nay

2, Mây Chiều

Áng mây hồng cuối trời xa ấy
Cuối chiều rồi sao vẫn rong chơi
Nắng đã khuất lưng đồi rồi đấy
Ở nơi này mưa bắt đầu rơi

Làn mây khóc hoàng hôn lất phất
Rất nhẹ nhàng chợt hóa biển dâu
Ta mơ mộng hồn ai ngây ngất
Rất nặng lòng, tan biến về đâu?

Hoàng hôn tím, trời mưa ướt áo
Mây u sầu mây khóc vì ai?
Khói thuốc rớt màn đêm mờ ảo
Ta điên cuồng một nửa trăng phai
(Huỳnh Minh Nhật)

3, Chuyện Núi

Tác giả: Mây

Sáng nay nghe Núi hát
Chẳng muốn mình bơ vơ
Chẳng muốn phải đợi chờ
Hoài đứng trơ một chỗ.!

Sáng nay Núi thổ lộ
Đã yêu thầm nàng Mây
Núi muốn các loài cây
Vẫy Mây xuống tình tự.

Núi biết mình không thể
Với chạm tới trời cao
Nhưng Núi vẫn ước ao
Được ghé vai nâng đỡ.

Chỉ một lần , dù lỡ
Cũng hạnh phúc suốt đời
Mây ở tận trên trời
Nghe tim Núi hối hả ?.

Sáng nay , ta thức dậy
Nhìn đỉnh Núi ,,, tràn Mây
Mây ôm Núi ngất ngây
Xoay vũ khúc hạnh phúc.

Và em nghĩ tới anh
Nơi ấy có an lành.?
Ước như Mây với Núi
Bình minh luôn long lanh

4, Chuyện Tình Mây Và Gió

Có một ngày gió kể em nghe
Về chuyện tình của mây và gió
Họ quen nhau một chiều thu nọ
Khi đất trời từ hạ chuyển mùa sang

Rồi từ đó mây gió lang thang
Qua khắp nơi, triền sông, triền núi
Qua con đê, bãi bồi ngóng đợi
Khắp chân trời, cứ thế họ hiên ngang

Rồi một ngày, khi biết mây sắp tan
Gió thảng thốt nhìn mây nghĩ ngợi
Mây dịu dàng “anh ơi, anh hãy đợi!”
Chờ em về tưới mát ngọn đồi xanh

Rồi mùa xuân hoa lá lên nhanh
Vạn vật sinh sôi, đâm chồi nảy lộc
Em sẽ về cùng anh trong giấc mộng
Đêm xuân tình thao thức trọn năm canh.
(Ly Thảo)

5, Cảm Tác Mây

Tác giả: Hồng Dương

Nước và bụi quay vòng thành mây khói…
Bay lững lờ đi muôn lối muôn nơi
Mây hồn nhiên ai nắm bắt bao giờ
Tự do thật !…mây lững lờ muôn thủa…

Mây tình tự mượt mềm như dãi lụa
Mây vô tình mây nhảy mưa mây giang
Mây sắc hồng sắc tím… trắng như trăng
Tạo hình dáng đẹp muôn vàn muôn vẽ

Mây im lặng vui hay buồn cũng ghé
Thăm núi cao thăm bao kẽ cô đơn
Thăm xóm làng… thăm đồng ruộng rập rờn
Miền tít tắp đang tủi hờn biển đảo !…

Mây vẫn thế ai gọi mây cao ngạo?
Mây mơ màng mây ảo não thiết tha
Mây cũng sầu… mây khóc đến vỡ òa
Buồn và lạnh như lệ hòa tuyết nhủ…

Khi xuống thấp mây giăng mù bao phủ
Khi lên cao cho nắng đủ môi cười
Mây tụ rồi mây tan biến muôn nơi
Là mây đó !… hồn buông lơi trăm mộng…

Mây thách thức mây bay trong lồng lộng
Mây cợt đùa mây lay động hồn ngây
Ta thả hồn bay trôi nỗi bao ngày
Lòng thầm gọi…Mây ơi!….. Mây xé nát

Lòng thắc mắc ….sao tình đời…không hát
Mây khói đùa… hay bụi cát hóa ra
Bạc cả chiều bạc trắng hết thiên hà
Mây thầm lặng…mây đâu là….. dương thế….

6, Chờ Cánh Thiên Di

Khi chiều về thăm thẳm cuối trời xanh
Mây tim tím giăng giăng đầy hối hả
Lồng ngực đập phập phồng nghe rất lạ
Hồn chông chênh rơi rớt nỗi mặn mà

Ngày hôm ấy phố thẫn thờ trông ngóng
Hạ lạnh lùng mưa tiễn bước em đi
Thu dằng dặc một trời vàng võ khóc
Gió nặng nề xao xuyến cánh thiên di

Từ ngày ấy sầu đằng đẵng nghìn thu
Bóng chiều loang in sương khói mịt mù
Ta ngơ ngác một hồn thu xơ xác
Tình liêu xiêu mỏi rũ sợi yêu rung

Để chiều nay tơ nắng rớt rơi đây
Giữa mênh mông thương nhớ rụng vơi đầy
Bóng hoàng hôn ngại ngần thôi ráng đỏ
Đã muộn màng… giữ lấy… cánh chim bay…
(Huỳnh Minh Nhật)

7, Bờ Mây

Bờ mây trắng dựng cuối trời bóng dáng
Của ban sơ hoài vọng giữa nhân gian
Lòng vạn vật mơ màng chiều qua sáng
Em về nhanh cho mây trắng buông màn

Nhịp chân bước bên vườn hoa ẻo lả
Hồng hé môi là nụ của xuân xanh
Hồn ngơ ngác thương ngừa trong tấc dạ
Em đi đâu? ta đứng đợi không đành

Còn hay mất? ngày sau ta sẽ lại
Em sẽ về giữa mùa nước phơi trăng
Oanh yến múa cho trời xuân xanh mãi
Và yêu thương lên tiếng bảo nhau rằng.
(Bùi Giáng)

8, GIÓ MÂY

Tác giả: Lãng Du Khách

Đa tình chàng gió vuốt ve mây
Mây điệu làm duyên nét thẹn thùng
Rủ nhau trời đất bay cùng
Bện nhau xoắn xít thung dung phiêu bồng

Đắm cơn say nét mặt mây hồng
Hồn mê mẩn trời cao gió lộng
Mây trao cho gió tình nồng
Để gió du lãng thiên bồng cõi mơ

Tình phiêu quá khiến gió ngẩn ngơ
Đắm tình ái mây dạ thẫn thờ
Bên nhau chìm đắm mộng mơ
Làm cho trời đất sững sờ đắm say

Mây sung sướng ửng đỏ mặt mày
Gió lãng du lộng thổi mây bay
Mối tình mây gió thật hay
Khiến cho trời đất đổi thay tháng ngày.

9, Dáng Đông!

Độ cuối tháng trời như không nắng nữa
Kẻ ra đi chẳng biết ước mơ gì!?
Em quên mất nụ cười em là nắng
Hay vô tình cứ thế đến rồi đi?

Chiều lạnh lẽo hoàng hôn buông vào tối
Bởi thiếu em mùa vắng những hoa vàng
Ta thờ thẫn lang thang sầu ly biệt
Bước mệt nhoài tim gánh nặng hành trang

Mây vần vũ khuya dài như nỗi nhớ
Nửa trăng gầy gom bóng tưới đêm thâu
Ai dám bảo mùa đông như sỏi đá?
Sao đêm nay trăng ướt dưới chân cầu?

Chạnh lòng nhớ hồn ai trong khói thuốc
Khô tâm tư băng giá phủ trong lòng
Đêm rơi vỡ những bước buồn vô tận
Gió giật mình, đứng khóc giữa mênh mông…
(Huỳnh Minh Nhật)

10, CHUYỆN TÌNH MÂY VÀ GIÓ

Thơ: Phú Sĩ

Mây bay đi cũng bởi vì cơn gió
Gió vô tình thổi mãi áng mây trôi
Trong lặng thầm mây buồn lắm người ơi!
Làm sao được bởi lòng đau gió thổi

Mây bay đi cả một đời chìm nổi
Chẳng nơi dừng khuất lối bóng càng xa
Nẻo mây qua con gió lạ vươn cành
Xót thương mây một đời sương thấm lạnh

Mây bay đi để quên đời bất hạnh
Thuở hôm nào gió thoảng lúc tàn canh
Thuở ngày xưa mây bên gió dỗ dành
Lời mật ngọt mong manh trôi theo gió

Mây bay đi lối về không dám ngỏ
Rạn nứt lòng còn đó chẳng kịp tan
Mây bay rồi đời gió lúc mùa sang
Cầu hạnh phúc trên nẻo đường gió thổi.

11, Dấu Tình Thơ…

Ai đi gió thổi trên ghềnh
Buổi hôm nay đã chênh vênh dấu người
Trời xanh mây trắng chơi vơi
Biết đâu nguồn cội nối lời yêu thương

Đá vàng ghi khắc tỏ tường
Tình chân từng phút dặm trường nhân gian
Hỏi trong sâu thẳm ngút ngàn
Tiếng lòng rung động ngân vang thiên hà

Từ trong thân phận phong ba
Hồn ai đậm nét mặn mà rong rêu
Nhạc đời đi giữa hoang liêu
Chín lòng tìm lại bao điều vấn vương

Thuở xưa in bóng tà dương
Soi trong nửa kiếp hoang đường tha lương
Vòng tay buông lỏng diệu thường
Gởi nơi bờ gió thiên đường lòng ai…
(Mây Trắng)

12, MÂY VÀ NÚI

Tác giả: Hồng Ngân

Dù núi có cao đến đâu
Thì mây vẫn ở trên đầu núi ơi !
Lúc nào mây muốn đi chơi
Dạo trên sườn núi, mây thời ấp ôm

Núi kia nước chảy sẽ mòn
Mây trôi nhờ gió nên vờn núi thôi
Mây đẹp vì có mặt trời
Núi đẹp vì có mây trôi lững lờ

Tạo nên cảnh đẹp như mơ
Trời, mây, sông, núi nên thơ tuyệt vời.

13, Một Giấc Mơ Say

Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!
Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ
Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm
Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ

Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây
Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ
Đường ta đi nắng hóa những đọa đày

Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm
Em nhớ gì về những chuyến xe xưa?
Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa
Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa

Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?
Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè
Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ,
Để hạ về khắc khoải một loài ve?

Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ
Phố đông người sao thiếu bóng em qua?
Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ
Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…
(Huỳnh Minh Nhật)

14, THƠ TÌNH MÂY VÀ GIÓ

Thơ: MamiVam

Có một ngày Mây vô tình gặp Gió
Hiểu cảm thông nên Gió ngỏ lời yêu
Ngày qua ngày Mây yêu Gió thật nhiều
Mây thầm nghĩ sẽ trọn đời bên Gió.

Yêu Gió lắm nên lòng Mây hiểu rõ
Gió vốn là một lãng tử phong lưu
Bay khắp nơi ngày tháng có cho dù…
Gió theo đuổi những phù du cám dỗ.

Mây cứ ngỡ mình sẽ là bến đỗ
Chốn bình yên Gió mệt mỏi dừng chân
Là một nơi Gió thật sự thấy cần
Không ngần ngại Mây âm thầm chờ đợi.

Gió cứ thế ngất ngây niềm vui mới
Bỏ quên Mây trong chờ đợi lặng thầm
Gió phiêu bạt…chưa một phút về thăm
Mây gánh chịu nhiều thăng trầm cuộc sống.

Gió lang thang trên bầu trời lớn rộng
Mây tủi sầu… bỗng hóa hạt mưa sa
Khi nhớ Mây… thì sự thật vỡ òa
Mây mãi mãi không về bên Gió nữa.

15, Mây Trắng

Cho nhau mấy độ tuổi hồng
Ngày xưa cánh phượng có còn không em
Lung linh màu nắng bên thềm
Mở trang lưu bút tìm tên một người

Pha lê với những nụ cười
Ngang qua cửa lớp bồi hồi làm sao
Tay ôm mộng ngủ chiêm bao
Vờ thôi chứ biết nỗi sầu là chi

Sân trường hoa nắng li ti
Áo em lụa mỏng bài thi cuối cùng
Bàn chân có chút ngại ngùng
Bài thơ tình ấy chưa từng trao tay

Nắng chiều gió thổi mây bay
Phượng hồng từng cánh trang đài dáng xưa
Hạ buồn chợt nắng chợt mưa
Đã thương sao lại còn chưa thầm thì

Còn không em tuổi mùa thi
Cho tôi trở lại tiếc gì thời gian
Cho nhau lưu bút đôi hàng
Tiếng ve nức nở nghe càng thêm thương
(Lưu Vĩnh Hạ)

16, CHUYỆN TÌNH MÂY & GIÓ

Thơ: Hạ Đan Hạ

Cũng tại gió mà đời mây trôi mãi
Tại vì mây gió lặng lẽ ngừng bay
Duyên mây gió theo tháng ngày chìm nổi
Biết bao giờ dừng bước nẻo trời khơi

Gió lả lơi theo dòng đời mãi gọi
Mây u hoài vọng hình bóng xa xôi
Gió khao khát bờ môi mềm trong nắng
Mây lặng thầm giấc ngủ chẳng hề yên

Gió xạc xào khua nỗi nhớ từng đêm
Mây bảng lảng gói sầu bên núi tím
Tình ở đâu để mây hoài đi kiếm
Mộng chốn nào chìm khuất nẻo gió vương

Anh là mây đời phiêu dạt muôn phương
Em ngọn gió trong đêm trường hiu hắt
Giữa đôi ta câu chuyện tình cút bắt
Bao nhiêu lần ngăn cách bởi gió mây.

17, Tháng 9 Nào Em Đến?

Tháng chín nào em đến ngày mai?
Mùa thu mới, bờ vai ấm áp
Tuổi đôi mươi tròn đôi câu hát
Bụi tình đầu phai nhạt trên môi

Tháng chín nào ở lại cùng tôi?
Trong những chiều hoàng hôn gió vỡ
Ai, ai đấy? Tôi không còn nhớ!
Khoảng thu buồn nghiêng dệt vầng mây

Tháng chín nào còn lại nơi đây
Giữa khoảng “tôi”, đôi đầu tình ái
Tháng chín nào đã trôi xa ngái
Tháng chín nào em đến ngày mai?
(Huỳnh Minh Nhật)

18, NỖI LÒNG CỦA GIÓ

Thơ: Kim Nguyễn

Có bao giờ ai hiểu Gió được đâu
Thân là Gió vốn u sầu lặng lẽ
Tình thì nhiều nhưng đâu ai chia sẻ
Thoảng qua đời mong để lại hương yêu.

Gió cô đơn tìm những Áng Mây chiều
Lời thề hẹn cũng nhiều như Biển rộng
Những Áng Mây mãi vui đùa bên sóng
Gió cuộn mình trong nỗi nhớ cô đơn.

Gió lại buồn phiêu dạt khắp muôn phương
Trăng soi sáng cũng cảm thương đời Gió
Lại bầu bạn trút tâm tình mở ngỏ
Gió ngỡ mình hạnh phúc có đầy tay.

Khi bình minh thức giấc Gió đâu hay
Tìm Trăng mãi suốt cả ngày chẳng gặp
Gió bơ vơ lại thu mình nằm khóc
Núi mủi lòng ôm ấp Gió vào tim.

Gió sinh ra trái tim vốn yếu mềm
Luôn rung động trước các niềm vui mới
Có đôi lúc Gió một mình tự hỏi
Đến khi nào thôi là Gió bay xa ?

Những cuộc tình vội vã đến rồi qua
Trái tim gió đã chai lì cảm xúc
Gió ao ước tìm tình yêu đích thực
Người đời vô tình nghĩ Gió trăng hoa.

Có nhiều đêm Gió khóc trong xót xa
Có ai hiểu Gió cô đơn biết mấy
Nằm co ro giữa đêm khuya run rẩy
Gió lạnh buồn… có ai thấy cho không ?

Sáng mai ra lại là Gió mênh mông
Cứ bay mãi không dừng chân một chỗ
Họ cứ bảo gió vô tình không nhớ
Gió lạnh lòng… ai có biết cho không ?

19, Lửa Đêm Trăng

Đêm rét buốt người qua không mấy bóng
Trăng im mờ rũ rượi khóc hồn mây
Khói thuốc đâu xấu hổ rớt rơi đầy
Đêm đông giá đường quen không dáng áo

Gió lơ lửng cuối đồi không thổi nữa
Tiếng gà khuya xao xác gọi mặt trời
Ta lặng lẽ đứng đầu trăng hút điếu
Đám dã quỳ chìm đắm giữa chơi vơi

Trong khi ấy dường như mây nhớ nắng
Lũ cú mèo nháo nhác vọng đêm sâu
Bốn bàn chân khua bước chung một nhịp
Gái trai nào đôi kẻ phải lòng nhau?

Bóng nhân tình tựa đầu bên vách cũ
Sương lẳng lơ tàn lụi trước hơi nồng
Cây tạo hóa căng tròn đôi vú mộng
Trăng cũng hờn tiếng nấc giữa mùa đông…
(Huỳnh Minh Nhật)

20, TÌNH MÂY VÀ GIÓ

Thơ: Triệu Phú Tình

Cơn gió lả lơi bay quyện
Cùng mây lưu luyến giữa trời
Đôi ta trao lời ước hẹn
Bên nhau trọn vẹn suốt đời

Nụ hôn đầy vơi huyền ảo
Gió khẽ thầm bảo mây yêu
Này em nàng kiều rất xạo
Cứ tưởng khờ khạo ít điều

Ai ngờ cũng phiêu ra phết
Nói thương đến chết mới thôi
Gió nghe hụt hơi thấm mệt
Ừ thì yêu hết cuộc đời

Mây ơi mây ơi nhớ nhé
Gió luôn thăm ghé mây mà
Khúc tình thiết tha ru nhẹ
Êm đềm khe khẽ đậm đà

Hãy nhớ mãi là như vậy
Cùng nhau mây đấy gió đây
Ngàn đời gió hay tung tẩy
Nhưng là đưa đẩy tình mây

Suốt kiếp khỏa khuây thế đó
Là tình của gió và mây
Là tình của mây và gió
Trọn đời chỉ gió yêu mây.

21, Mây Trắng

Mây trắng chiều nao ghé chốn này
Tháng năm tháng sáu gió heo may
Mỗi chiều anh ngắm mây như ngủ
Êm ả chiều trôi thương lắm thay

Tháng sáu năm nao nét diễm tình
Em về góp nhặt cánh thơ xinh
Đóng thành tập nhỏ trao tay tặng
Kỷ niệm tình thơ của chúng mình

Tháng bảy nồng oi, khốn khổ lòng
Mây trôi, trăng lặn, kiếp long đong
Lòng anh day dứt đau thương lắm
Nỗi nhớ điên cuồng như bão giông

Mây trắng về đâu, tháng Sáu ơi
Mùa vui năm cũ vụt xa rồi
Còn đây góp lại trời mong nhớ
Kỷ niệm… thương yêu của một đời
(Nguyên Đỗ)

22, CHUYỆN TÌNH MÂY VÀ NÚI

Thơ: Ngọc Dung

Núi hiền hòa nhìn Mây đến nơi xa
Mà chẳng biết khi nào Mây trở lại
Tự hỏi mình con tim sao khờ dại
Đợi chờ hoài chờ mãi có được đâu

Núi lặng thinh nhìn nơi đó thật lâu
Như nhắn nhủ Mây ơi về bên Núi
Mây cứ trôi những tháng ngày ngắn ngủi
Mà Mây thì chẳng hiểu được Núi đâu

Hai năm rồi Mây Núi cách xa nhau
Núi vẫn nhớ vẫn thương về nơi ấy
Chưa bao giờ lòng Núi đau như vậy
Vẫn mỉm cười che đậy một vết thương

Núi và Mây chia cách ở hai phương
Để lạc bước hai con đường đau khổ
Tuy hiểu rằng tình yêu trao nhầm chỗ
Nhưng trong lòng Núi chẳng bỏ Mây đâu.

23, Tự Tình Tháng 10!

Tháng mười đến nhẹ nhàng gõ cửa
Kéo về đây những đợt mưa chiều
Thu phố vắng cô đơn mấy độ?
Để ân tình hóa vết phong rêu

Khói thuốc trắng lạnh lùng im vắng
Phố bây chừ không bóng mây bay
Bởi trời đất khoác khăn choàng xám
Đông tạ tàn mới rụng chiều nay

Tháng mười đến, không lời mừng gọi
Bản nhạc nào khuấy động hoang vu?
Những loài chim bay đi tìm nắng
Ta đứng đây nuốt cả sa mù

Đông nơi này rét gầy vai áo
Phố ước ao lọn gió nhu mì
Người thương hỡi nhớ nhung mấy độ?
Để bây chừ lạc khúc tình si

Mai thức dậy, trời xanh nắng đổ
Chắc tim ta vẫn nặng u hoài
Ai đem cả mùa đông xuống phố?
Chia cho đời chút lạnh tàn phai!
(Huỳnh Minh Nhật)

24, TÂM SỰ CỦA GIÓ

Thơ: Vũ Xuân Hòa

Gió suốt ngày vơ vẩn kiếp rong chơi
Ai đâu hiểu cuộc đời phiêu du ấy
Cũng cô đơn nhiều buồn đau lắm đấy
Chỉ là ta khéo che đậy mà thôi

Có những khi dốc sức đẩy mây trôi
Nhưng Mây lại bồi hồi thương nhớ nắng
Ngày khô hạn dìu mưa đầy cố gắng
Lại nhận về lời cay đắng ngừng đi

Trận cuồng phong thổi lạnh buốt xuân thì
Xích gần nhau người ôm ghì thương nhớ
Trút hờn ghen lên gió đầy vô cớ
Họ xa nhau lầm lỡ bởi gió đâu

Một mình ôm biết bao nỗi u sầu
Chẳng có ai nhẹ nặng câu chia sẻ
Nổi bão giông để biết mình chẳng bé
Bớt oi nồng gió thổi nhẹ nồng say

Cuộc đời này phận gió nhuốm đắng cay
Ai cũng thế những đọa đày khó tránh
Ngẫm biết vậy thôi người đừng so sánh
Để ta mình lại thêm chạnh lòng đau

Kiếp lãng du đầy chìm nổi nông sâu
Chỉ bình yên ai cũng cầu mong ước
Tâm kiên định cuộc đời này sẽ được
Hạnh phúc về ngạo ngược mãi rời xa.

25, Mây Gió Vô Tình!

Nhìn áng mây trôi dưới nắng chiều
Vài cơn gió nhẹ thoảng hiu hiu
Mây đang bay tận về đâu nhỉ ?
Cho gởi chút lòng đến em yêu.

Mây vẫn hững hờ mây cứ bay
Để ta lòng nặng mối u hoài
Sao mây chẵng chịu dừng đôi phút
Ta gởi đôi lời thương nhớ ai.

Từng đợt gió chiều cứ lướt qua
Cũng chẵng dừng chân để cho ta
Trao thương, gởi nhớ về bên ấy
Mây gió vô tình, xa bay xa !

Mây, gió hỏi rằng có biết không ?
Nhớ thương ta nặng ở trong lòng
Nên muốn nhờ người ngang chốn ấy
Bảo rằng ta mãi đợi chờ mong.

Ta có người yêu tóc xõa dài
Mắt buồn rười rượi nét liêu trai
Bờ môi đỏ mọng màu nho chín
Vóc liễu thước tha dáng trang đài.

Mây, gió vô tình đối với ta
Thôi thì đành đợi ánh trăng ngà
Nguyệt ơi ! giùm nhé trao lời nhắn
Rằng có một người đang nhớ thương !
(Phuongtim)

26, TÌNH MÂY NÚI

Thơ: Bằng Lăng Tím

Anh là ngọn núi biếc
Em mây trắng bềnh bồng
Trao nhau tình thắm thiết
Giữa đất trời mêng mông

Núi nghiêng mình đứng đó
Che chắn gió đại.ngàn
Vầng mây xa chẳng nỡ
Bên núi ngày bình an

Hoàng hôn dần khuất núi
Mây cúi xuống nhìn theo
Nắng muộn màng tiếc nuối
Vương sợi nhớ lưng đèo

Mùa Thu về lá rụng
Hoa hứng giọt sương lành
Trong tim em chứa đựng
Vẹn nguyên hình bóng anh.

27, Biệt Ly…

Nhìn mùa thu buồn bã ra đi
Ta chợt thấy lòng đầy nuối tiếc
Mây và gió nói lời ly biệt
Lá xác xơ cũng vẫy tay chào

Ngày trở về bóng nắng lao xao
Vương hơi bấc khí trời lành lạnh
Cả không gian tím màu hiu quạnh
Giọt sương mơ lấp lánh dỗi hờn

Ta một mình cùng nỗi cô đơn
Chiếc áo mỏng thêm phần lạnh giá
Chân giẫm nhẹ ướt mềm cỏ lá
Rồi không dưng nước mắt nhạt nhòa
(Đỗ Mỹ Loan)

28, CHUYỆN TÌNH MÂY VÀ NÚI

Thơ: Phú Sĩ

Mây yêu núi một chuyện tình huyền diệu
Nguyện bên đời trọn kiếp hiểu thương nhau
Núi quyện mây tình nồng thắm dạt dào
Mây vờn núi đã bao mùa chẳng biết

Rồi ngày tháng duyên tình vui tha thiết
Núi ấm lòng trời da diết bao la
Mây trôi trôi ngân khúc hát lời ca
Niềm hạnh phúc trong chan hòa trời đất

Núi đâu biết tình yêu là được, mất
Mây đổi màu làm núi bất chợt đau
Mây phiêu du bay mãi tận phương nào
Buồn lắm nỗi núi mong sao cơn gió

Gió cố níu áng mây về núi nhỏ
Nhưng duyên tình sao lại bỏ nổi trôi
Ngày qua ngày núi mong đợi bồi hồi
Một ngày đến mây về vui lòng núi…

29, Giấc Mơ Cùng Mây Trắng

Chiều nay mây trắng còn bay?
chiều nay cơn gió về say mộng thường
cùng đi cho trọn con đường
cơ hồ… bao nỗi tơ vương níu hoài

Lòng chiều thổn thức mùa phai
thương mây trắng mộng mơ ngoài hiên trăng
ơ kìa, gió mãi bâng khuâng
mơ… chiều – mây trắng… vui đùa cùng nhau.
(Ngưng Thu)

30, Bờ Mây

Thơ: Bùi Giáng

Bờ mây trắng dựng cuối trời bóng dáng
Của ban sơ hoài vọng giữa nhân gian
Lòng vạn vật mơ màng chiều qua sáng
Em về nhanh cho mây trắng buông màn

Nhịp chân bước bên vườn hoa ẻo lả
Hồng hé môi là nụ của xuân xanh
Hồn ngơ ngác thương ngừa trong tấc dạ
Em đi đâu? ta đứng đợi không đành

Còn hay mất? ngày sau ta sẽ lại
Em sẽ về giữa mùa nước phơi trăng
Oanh yến múa cho trời xuân xanh mãi
Và yêu thương lên tiếng bảo nhau rằng.

31, Bữa Tiệc Đôi Ta Sáng Nước Mây

Thơ: Xuân Diệu

Bữa tiệc đôi ta sáng nước mây
Ta mời trời dự đất vui lây
Trải hàng cây cả xăm xăm biếc
Lượn khúc đường non thắm thắm hây

Cá bạc thung thăng lội dưới dòng
Bỗng con chiền chiện hót từng không;
Sớm nay ta đã ra ngoài nội
Mở tiệc tâm hồn đãi núi sông

Bữa tiệc đôi ta mới mẻ hoài,
Thêm màu lên cả sắc hoa tươi,
Nghe say tiếng nói người trên bến
Say bước người đi chợ sớm mai

Bữa tiệc đôi ta sao lấp lánh
Bởi vì đôi mắt em đen nhánh
Hàng mi chớp chớp ánh dương tung
Lá cỏ, hạt sương đều mọc cánh.

Trời có mây cao với gió thanh
Đất đầy sự nghiệp những tay lành
Cũng như phơi phới đi vào tiệc
Bữa tiệc đôi ta: một tấm tình.

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here