Là loài hoa trôi lênh đênh trên mặt nước nhưng mang sắc tím nhẹ nhàng. Hoa lục bình ẩn chứa trong mình rất nhiều ý nghĩa. Ngày xưa những cặp đôi yêu nhau thường hẹn nhau ra bờ sông trò chuyện. Do đó hình ảnh loài hoa lục bình nổi trôi luôn gắn liền với tình yêu đẹp.
Người ta thường thấy hoa lục bình ở rất nhiều ao hồ tại các vùng nông thôn. Từ đó tạo nên bức tranh phong cảnh đồng quê vô cùng bình yên và xinh đẹp, Do vậy hình ảnh của loài hoa này cũng gắn liền với sự chân chất, thật thà như bản chất con người ở các vùng nông thôn nước ta vậy. Những con người lam lũ mưu sinh nhưng rất kiên cường đối mặc với sóng gió của cuộc đời. Và dũng cảm vượt qua những bão giông đó đón chào những điều tốt đẹp sẽ đến trong cuộc sống sau này.
Ngoài ra, màu tím của hoa lục bình vẫn luôn được các thi nhân đưa vào những bài thơ, bài nhạc và gợi đến hình ảnh của người con gái với tình duyên không trọn vẹn hoặc cuộc đời trôi nổi, dạt phương như chính loài hoa đó vậy.
Hôm nay, Blog Chùm Thơ mời các bạn cùng xem qua những bài thơ viết về hình ảnh của loài hoa lục bình rất hay và cảm xúc:
1, Hoàng Hôn
Tác giả: Phan Phương Nam
Chiều loang tím cả dòng sông
Thuyền ai trôi nhẹ trên dòng nước êm
Cánh cò nào vụt bay lên
Một mình đơn lẻ giữa mênh mông trời
Hoa lục bình nở lẻ loi
Với màu tím nhạt gọi lời buồn chi
Rồi theo dòng nước trôi đi
Để dừa mãi đứng dại si trông vời
Em cũng không nói một lời
Ra đi để lại một người ngóng trông
Mặt trời dần khuất hoàng hôn
Còn vương lại sắc tím buồn cùng ta .
2, Hoa Lục Bình
(Dung Nguyên)
Lục Bình một kiếp lênh đênh
Thẫn thờ trôi mãi trôi quên đường về
Chập chùng sóng vỗ bốn bề
Hết sông đến biển chẳng nề thân hoa
Mặc tình nắng táp mưa sa
Bão vùi gió dập sắc hoa không mờ
Nhụy vàng cánh tím mộng mơ
Tròn xoe chiếc lá ngây thơ dịu dàng
Yêu hoa, càng xót cho nàng
Mỏng manh phận bạc mộng vàng chưa xong
Má hồng còn mãi long đong
Trôi theo phận nước đục trong một đời!
3, Dòng Sông Màu Tím
Tác giả: Anh THi
Gió chướng thẹn thùng về
Em nở nụ cười, màu tím đam mê
Nụ cười em, nhuộm tím dòng sông quê dịu ngọt
Tím cả đời anh, tím cả tình yêu hẹn thề
Em hoa lục bình, âu yếm dòng nước phù sa
Anh dân chài, trải qua biết bao mùa tôm cá
Nơi đâu cũng là bến là bờ, chưa một lần xa lạ
Thuyền lưới trên sông, hoa nở quanh thuyền,
đất trời ai nở, chia lìa tình yêu đôi ta….
Nhưng có ai đâu ngờ
Bảo tố dùi dập bến bờ
Thuyền hoa trôi giạt
Nhưng đó chỉ là một giấc mơ..
Dù cho bảo tố phong ba
Màu tím tim em, vẫn mặn mà
Thuyền anh chắn sóng, thân anh tung lưới
Vun đắp mãi tình ta,
bằng dòng sông màu tím thiết tha
4, Mai Em Về
(Lê Viết Tư)
Mai em về có hẹn anh không?
Mai em về màu má tươi hồng
Anh có chờ bên hiên hàng xóm
Cái nhìn theo gió gửi qua song
Mai em về mẹ nhắn gì không?
Mưa vẫn còn rơi tình chửa tạnh
Hoa lục bình trôi tím bến sông
Mai em về bạn nhắn gì không
Từ hôm em cắp nón bước qua đồng
Vẫn trắng thân cò bao mưa nắng
Vườn cải nhà em mùa trổ ngồng
Đàn bướm quen về trưa quên lối
Câu đồng dao trẻ điệu nhông nhông
Mai em về có hỏi gì không?
Từ bữa em đi nắng mai hồng
Tóc trắng bờ lau mòn mắt nhớ
Dối lòng anh bảo: có gì mong!
Mai em về em có đợi trông
Một bước thành xa mấy nghìn trùng
Một bước anh chìa tay chới với
Một bước bên trời mộng phiêu dung…
5, Hoa Lục Bình
Tác giả: Phạm Văn Long
Lênh đênh mặt nước lững lờ trôi
Sướng khổ buồn vui gửi tại trời
Chấp chới dòng đưa thân bất định
Chông chênh sóng đẩy phận chơi vơi
Bông kia vụn vỡ không người đoái
Sắc đó tàn phai chẳng kẻ vời
Mặc kiếp phù hoa, đời bạc bẽo
Lục Bình tím đượm nét tinh khôi.
6, Hoa Lục Bình
(Vũ Quyên)
Có một loài hoa mang mang sắc tím
Thân bềnh bồng theo con nước đầy vơi
Không chân đứng trên quê hương trôi nổi
Nở ngút cho đời những nụ triều khơi
Thân lục bình, em trôi trên sông lớn
Bán cho đời những trận thâu đêm
Ánh đèn khuya soi lạt màu hương phấn
Hương đồng quen dịu ngọt tiếng ca êm
Con nước lớn, ròng theo vòng nhật nguyệt
Em ngược xuôi trên dòng nộ cuồng lưu
Chút khát vọng được nhìn ra biển lớn
Chưa tròn mơ đã bèo dạt góc trời
Một chút xót có làm ta quay quắt
Ba mươi năm bỗng lạc một lối về
Cũng như em, thân lục bình không bám rễ
Cuộc lênh đênh xứ lạ vẫn lê thê
Lớp sóng phế hưng vuì đời lưu xứ
Đêm quê hương rào rạt ngọn thủy triều
Về đâu mãi một mảnh trời phiêu bạt
Bóng trăm năm thăm thẳm kín nỗi sầu
Có một loài hoa mang mang sắc tím
Thân bềnh bồng theo con nước đầy vơi
Ta phong sương nghe chuyện người kỷ nữ
Thoáng bồi hồi trên quê mẹ mù khơi
7, Hoa Lục Bình
Tác giả: Dung Nguyên
Lục Bình một kiếp lênh đênh .
Thẫn thờ trôi mãi trôi quên đường về .
Chập chùng sóng vỗ bốn bề .
Hết sông đến biển chẳng nề thân hoa .
Mặc tình nắng táp mưa sa .
Bão vùi gió dập sắc hoa không mờ .
Nhụy vàng cánh tím mộng mơ .
Tròn xoe chiếc lá ngây thơ dịu dàng .
Yêu hoa , càng xót cho nàng .
Mỏng manh phận bạc mộng vàng chưa xong .
Má hồng còn mãi long đong .
Trôi theo phận nước đục trong một đời !
8, Màu Tím Hoa Lục Bình
(Mây Lang Thang)
Trên dòng sông hoa lục bình nở tím
Khua mái chèo nàng áo tím bâng khuâng
Thuyền trôi êm trong màu tím hoàng hôn
Mắt trông ngóng về nơi phương trời tím
Trong mắt buồn cô thôn quê áo tím
Ví mình như hoa tím lục bình trôi
Hoa tím trôi, trôi theo mãi dòng đời
Chiều hoang tím, cuộc đời lục bình tím
9, Hoa Lục Bình
Tác giả: Khánh Linh
Một kiếp tang bồng mãi nổi trôi
Theo dòng thưởng ngoạn tít mù khơi
Mưa vùi đóa tím hoa vừa trổ
Nắng đốt xanh mình lá trải phơi
Sóng dậy triều dâng không vướng bận
Phong ba bão táp chẳng duyên đời
Lênh đênh vất vưởng cùng sông nước
Vẫn cứ sinh sôi giữa đất trời !
10, Chiều Nước Lũ
(Tăng Minh Luân)
Từ đâu nước lũ đổ về
Gây thêm bao cảnh não nề thương tâm
Màn trời gió lạnh căm căm
Nước dâng cuồn cuộn mưa dầm mãi tuôn
Hoa lục bình tím chiều buồn
Mênh mông bể nước bao nguồn về đây
Bầu trời u ám màu mây
Bao đôi mắt trẻ thơ ngây cũng sầu
Còn đâu ruộng lúa bờ dâu
Mẹ già trông lũ mái đầu bạc thêm
11, Chuyện Tình Hoa Lục Bình
Tác giả: Dương Thế Quang
Thuở đất phương nam dân mình đi khai mở
chưa ai thấy loài hoa ấy như bây giờ
mãnh đất tình người mang biết bao huyền thoại
có những dòng sông có những mối tình thơ
Lục Bình tên người con gái đoan trang
bên gốc mù u dưới ánh trăng vàng
cùng chàng Sông ước hẹn duyên nồng thắm
nhưng mộng ước không thành, nàng sang ngang
Tưởng rằng con chiền chiện chê bãi về non
đã vong phụ tình nghèo chọn chốn cao sang
Sông u buồn ra đi về hướng biển
mang theo mối tình sầu xuống nấm mồ sâu
Lục Bình đau xót xuôi ngược tìm Sông
bên mộ cố nhân, thăm thẳm kín nỗi lòng
nàng trầm mình chết theo mối tình vô vọng
thân hoá thành cây dại, trôi mãi trên sông
Người đời đặt tên loài cây lục bình
hoa tím tìm ai man mác tình buồn
mưa vùi gió dập không phai sắc
vẫn giữ trinh nguyên màu tím chung tình
Cây mỏng manh như phận bạc má hồng
trôi bềnh bồng theo con nước đầy vơi
lục bình phủ kín khúc sông quê
với ước nguyện không bao giờ rời sông nữa
Đêm nay thuyền ai xuôi vạn nẻo
lữ khách ơi xin khua nhẹ mái chèo
kẻo làm đau cành hoa bé bỏng
đang đắm mình ôm ấp mãi dòng sông …..
12, Hoàng Hôn
(Phan Phương Nam)
Chiều loang tím cả dòng sông
Thuyền ai trôi nhẹ trên dòng nước êm
Cánh cò nào vụt bay lên
Một mình đơn lẻ giữa mênh mông trời
Hoa lục bình nở lẻ loi
Với màu tím nhạt gọi lời buồn chi
Rồi theo dòng nước trôi đi
Để dừa mãi đứng dại si trông vời
Em cũng không nói một lời
Ra đi để lại một người ngóng trông
Mặt trời dần khuất hoàng hôn
Còn vương lại sắc tím buồn cùng ta
13, Lục Bình Trôi
(Cẩm Thúy)
Em như hoa Lục bình trôi,
Giữa dòng ai vớt, giữa đời ai mang?
Sông sâu bao chuyến đò ngang,
Hoa trôi theo nước, đò ngang mặc đò.
Em nhìn đôi mắt thẫn thờ,
Người vô tình… với hững hờ… bước đi.
Lục bình trôi mãi mà chi,
Như em trôi giữa lối đi một mình?
14, Đành Để Lục Bình Trôi.
Tác giả: Cong Chinh
Duyên tình có lẽ chỉ thế thôi..
Hai nhăm năm chửa, đứt duyên rồi
Ba đứa thấp cao, đủ nếp tẻ
Sóng tình cố cuộn bèo dạt trôi….
Duyên tình buồn lắm, anh biết không?
Tình yêu đâu thể tính xu đồng
Chia đau sẻ khổ mình thấm đã
Vậy mà nỡ nhận chìm đáy sông
Duyên tình đứt đoạn làm sao đây?
Da nhăn, mặt nám thân hao gầy
Bao năm kỷ niệm sao không qúy
Mà nỡ theo đuổi một bóng mây
Duyên tình có lẽ cố quên thôi
Dẫu con sót lắm, nén lời rồi
Lòng đau, nói chẳng, ai cũng biết
Nhưng đành, cứ để lục bình trôi…
15, Hoa Lục Bình Thương
(Cẩm Thúy)
Lục bình ai thả trôi sông
Mà sao tím cả mấy dòng sông quê
Xa nhà xa mấy triền đê
Mà nghe thương nhớ lối về mênh mông
Ai về tìm lại khoảng sông
Có hoa tim tím hương đồng ngày xưa
Sông kia giờ vắng đò đưa
Hoa kia giờ đã lưa thưa không còn
Mẹ già giờ đã mỏi mòn
Sớm trưa mong đợi tin con xa vời
Lục bình ơi, lục bình ơi
Cho ta về lại khoảng trời yêu thương.
16, Cây Lục Bình
Tác giả: Huỳnh Thanh Phiên
Cuộc đời trôi nổi linh đinh,
Hóa thân làm kiếp lục bình trôi sông.
Mặc cho con nước lớn ròng,
Lục bình vẫn sống bềnh bồng trôi xuôi.
Ngày đêm trôi nổi ngậm ngùi,
Nước sông vơi cạn, lại vùi bùn nhơ.
Chờ con nước lớn bao giờ,
Lục bình được nổi, bơ vơ giữa dòng.
Một đời một kiếp long đong,
Sống trôi, sống nổi, giữa dòng người chê.
Thứ đi chẳng biết đường về,
Nổi trôi cản trở, bốn bề trên sông.
Thuyền bè qua lại chẳng thông,
Người đời mắng chửi, nhưng lòng vẫn xanh.
Thân không rễ, cũng không cành,
Một màu hoa tím, thêm xanh cuộc đời.
17, Hoa Lục Bình
(Cẩm Thúy)
Trăm năm sông rộng người qua
Lục Bình tim tím đẫm màu hoa yêu
Lừng chừng gãy nhịp cầu mơ
Dòng trôi hôm ấy thẫn thờ! Vẫn trôi…
Người đi… Người đi thật rồi
Bờ sông thừa một chỗ ngồi trống trơn!
Lời đau tiếng nói vô ngôn
Nỗi buồn bó gối mất hồn vì yêu
Trăm năm dồn lại một chiều
Em đi cho chén quạnh hiu mãi đầy
Dòng Sông tôi kể là đây
Hai bờ lau lách sa lầy nhớ thương
Em đi từng bước quên đường
Đành thôi té nước cho buồn xanh rêu
Lục Bình trôi dạt lêu bêu
Em đi tay phủi nhẹ hều chuyện xưa …
Lời trăm năm cũng trò đùa
Tôi ngồi bó gối… thấy thừa ra tôi
Dòng Sông ơi hỡi… dòng sông
Lục Bình trôi nổi cũng vì dòng Sông..
18, Cánh Lục Bình
Tác giả: Vũ Kim Thanh
Sông hồ dan díu từ thủa nào
Rập dềnh theo con nước cuốn chao
Chúm chím với đời hoa sắc tím
Rễ xoà ôm bóng gió lao xao
Thon thon duyên dáng bình lọ cổ
Lá tròn nghênh nắng ngó trăng sao
Thân bọt phận bèo vui hay khổ
Ngạo nghễ nổi trôi mặc ba đào..
19, Bông Lục Bình
Tác giả: Nguyễn Tâm
Lục bình buồn tím bến sông quê
Con sóng xô trôi nổi lại về
Thương phận bạc nước ròng nước lớn
Dạt bên bờ đục chịu thân đơn
Chiều mưa phùn gió bạt từng cơn
Vạt lá xanh che mặt giận hờn
Nay ngậm ngùi đời qua mấy bận
Đã bao lần hoa tím tàn rơi
Con sông nào chở tình ra khơi
Có phải đâu mấy lúc nửa vời
Sao vội vã lênh đênh khắp hướng
Cánh hoa sầu lặn lội ngày xưa
Tủi thân mình bèo bọt lưa thưa
Khi đẩy đưa cũng chưa đặng vừa
Nơi quãng vắng nhấp nhô sóng dập
Hoa âm thầm lặng lẽ mình ên
Ơi dòng đời rẽ lối chông chênh
Tím hoàng hôn in bóng lềnh bềnh
Chia những khúc sông sâu cách trở
Chợt nao lòng lục bình xa trông !
20, Biệt Ly
Tác giả: Hồng Dương
Dòng sông chảy Lục bình xuôi ngược !
Dạt về đâu lớn nước lại ròng ?
Đượm màu sắc tím ven sông
Cho lòng ai mãi ngóng trông sớm chiều !
Dòng sông ấy mưa nhiều nắng lắm !
Lục bình trôi ai ngắm ai thôi
Hai bờ bên lở bên bồi
Em, tôi vời vợi bồi hồi biệt ly
Lục bình hỡi !, nước đi nước đến
Dòng sông buồn rên xiết đau thương
Hoa buồn hoa khóc vấn vương
Sông buồn sông tiếc bèo nương muộn màng
Dòng sông cuộn nước mang hồn chảy
Như dòng đời không mảy may buồn
Để lòng heo hắt mưa tuôn
Để anh chết lặng theo luôn Lục bình…