Và nhiều khi quanh ta sỏi đá cũng buồn đến lạ, nhưng là đá buồn, hay lòng người con đương nặng quá? Không biết, chỉ biết rằng từ lâu hình ảnh sỏi đá đã đi vào thi thơ với những hồn thơ rất đẹp, lột tả nỗi buồn, nỗi sầu của thi nhân. Bên cạnh đó, sỏi đá cũng thể hiện cho ý chí kiên cường, không mềm yếu với cuộc đời, giông bão.
Gửi đến các bạn chùm thơ tình về sỏi đá hay sưu tầm. Hi vọng rằng các bạn sẽ thích những áng thơ tình sỏi đá đầy tâm trạng này!
1, Sỏi Đá Thương Thầm
Tác giả: Cohoang Tinhbuon
Vắng nhau rồi lối nhỏ cũng quạnh hiu
Nhìn thác đổ giữa chiều…em đã khóc
Hàng cây xanh nơi dọc đường bao bọc
Bám rong rêu từng góc đứng ôm buồn.
Nước thẩn thờ chảy xuống mãi cứ tuôn
Rồi theo suối không ngược nguồn trả nợ
Em ngồi đây…viết dòng thơ thương nhớ
Chiều không anh than thở lắng ôm sầu.
Tình âm thầm chôn dấu dưới sông sâu
Còn thân xác gục đầu theo chiếc bóng
Thân bão nổi giữa dòng đời tuyệt vọng
Hoàng hôn rơi đưa mắt ngóng cuối trời.
Duyên chúng mình đứng đợi ở hai nơi
Đành réo gọi ngàn lời nhung nhớ quá
Chân bước nơi tha la buồn nghiệt ngả
Lòng đớn đau như sỏi đá thương thầm.
2, Thà Như Sỏi Đá
Tác giả: Hồng Dương
Đời người ngắn ngủi gió phong sương
Ngọn sóng đời ta nát dặm trường
Thế sự bên bờ dòng bụi mịt
Trần ai một khối khói nhang vương
Xuân xanh cỏ lá còn non biếc
Hạ cháy hà ngân vẫn nõn nường
Sỏi đá ngàn sau còn ngấm ngọc
Một nén tơ lòng nguyện toả hương
3, Men Chiều
Tác giả: Nguyễn Đình Quyền
Kẻ đứng, người đi tìm một chút
Bóng trời nghiêng ngả núp sau mây
Chiều dài vô vọng, đảo điên say
Mảnh đời sót lại cùng một lúc
Sỏi đá chông chênh, sỏi đá thức
Ngẫm nghĩ đời ai dựa mấy ai
Ném vỡ cười tan rõ vắn dài
Hỏi theo muôn sự mà lẽ sống
Cái thế nhân loại, cái thế gian
Tài danh đổi lấy cũng là xoàng
Tường không vách bám tường không lặng
Ảo ảnh triền miên, ảo ảnh tan
Hớp một ngụm nhỏ, một ngụm thôi
Đủ để chờ mong, đủ để đời
Khoảnh khắc vô biên tìm chưa đến
Chưa về sống lại, chưa tìm thôi … !
4, Tình Cây Và Đất
Tác giả: Phuongvu
Trái rơi, sỏi đá trở mình
Ngồi nhìn bông nắng lung linh hỏi mùa
Cây ơi! Trái ngọt hay chua ?
Hắt hiu vườn vắng cuối mùa… Sầu riêng
Đất cằn sỏi đá lạnh im
Trái rơi xuống đất, hạt chìm chờ mưa
Nẩy chồi cành nắng đung đưa
Ra hoa kết trái,vụ mùa gọi nhau
Cây không chê đất bạc màu
Thương cây đất chịu dãi dầu bão mưa !
Thơm bùi, ngọt, chát, cay, chua.
Đất ơi ! Cây trái bốn mùa sinh sôi.
5, Dại Khờ
Tác giả: Hoa Nắng
Lối em về chiều nay không mưa
Mà sao thấm lạnh, ướt mi mờ
Sỏi đá rên buồn, nghe hoang phế
Mòn dần theo dấu bước mộng mơ .
Anh thấy gì không giữa hoàng hôn ?
Miên man như ánh mắt nâu buồn …
Mà ôi, anh hỡi! làm sao hứng
Giọt nắng cuối ngày vẫn còn vương ?
Em bước đi nghe tiếng cuộc đời
Vọng từng âm lạ giữa ngàn khơi
Em thấy bóng mình ngang trên lối
Muốn tới gần thêm lại xa vời …
Gió gọi mây hoài, mây viễn phương
Ngàn năm đuổi bắt thoáng vô thường !
Anh có thấy trong hồn hoa cỏ
Một nét yếu mềm – thương quá thương !
Anh có nhớ chăng mảnh vườn mơ ?
Nơi em ấp ủ mộng dại khờ
Em đã khoe anh loài cỏ tím
Anh ạ ! Bây giờ cỏ đã khô …
Sỏi đá mòn theo lối mơ qua
Sâu trong đáy mắt ánh dương tà
Bao giờ em mới thôi khờ dại ?
Mới hiểu chân trời xa rất xa …??
6, Bên Em
Tác giả: Trần Đức Phổ
Từ khi anh đến bên em
Con tim sỏi đá dịu mềm lụa nhung
Tháng ngày bỗng đẹp vô cùng
Những đêm thức trắng vẫn không thấy dài
Nhớ sao một sợi tóc mai
Buông lơi trong nắng cái ngày mới quen
Vì yêu cái lúm đồng tiền
Anh đem trăng mộng soi nghiêng nụ cười
Cảm ơn một đóa hoa tươi
Nở trong hồn của một người mơ hoang !
7, Ngày Sau Sỏi Đá
Tác giả: Thiên Ân
Sỏi đá cũng cần có nhau
Con người lẽ nào ngoảnh mặt?
Dở hơi trộm nhìn trái đất
Râm ran oi bức rách nhàu
Sỏi đá cứ thế chông chênh
Ai đoán hình nền sai đúng?
Ai còn thích thời ăn vụng?
Bẽ bàng tối ngủ mình ên
Sỏi đá khát cơn hả hê
Biển sâu ru đời oan nghiệt
Thế là say men bữa tiệc
Người đói mắt , kẻ no nê
Sỏi đá gãy khúc tương tư
Mùa thu lá vàng nín thở
Mảnh đất khen ai cày dở
Cỏ hoang chỉ biết dạ , ừ
Sỏi đá lặng thầm gieo neo
Người vào trăm năm xa vắng
Đời ta nhặt chùm cay đắng
Cây cao bóng cả ai trèo?
Sỏi đá nhỏ nhoi nứt ra
Dư âm hoài công nức nở
Đưa em về miền tóc nhớ
Trần gian mấy kẻ mặn mà
8, Sỏi Đá
Tác giả: Tulipdenus
Phủ lên mình khuôn mặt ngời hạnh phúc
Che đậy đi sỏi đá tận tâm hồn
Ai chẳng có những khi lòng tắt nắng
Lạnh bốn bề – nhưng sao để tốt hơn?
Tôi sẽ gắng làm điều không hề thích
Sống với đời dù mưa nắng đổi thay
Ai chẳng có những người thân yêu nhất
…Phải sinh tồn như một thứ cỏ cây
Tuy sỏi đá nằm lẻ loi một góc
Cũng cần khi xây đắp một lâu đài
Tôi sỏi đá đâu nghĩa là tôi hết
Mưa nắng cuộc đời sỏi đá chẳng hề phai
Tôi sỏi đá đợi bình minh thức giấc
Làm hương hoa thơm rót mật cho đời
Cùng chim én hát hòa mừng xuân ấm
Chẳng phải là sỏi đá cũng vui tươi?
9, Tự Tình Sỏi Đá
Tác giả: Thiên Ân
Sỏi đá không quên chân người
Ngày anh lạc vào mắt biếc
Ta ôm một chùm nuối tiếc
Đời vui ngồn ngộn khôn nguôi
Sỏi đá ôm eo cuộc tình
Khen ai buông lời bịn rịn ?
Đám mây bốn mùa vô định
Vỡ đôi mộng ước nguyên trinh
Sỏi đá vào thời rong rêu
Giọt nắng bên thềm rối rít
Tình yêu về miền cổ tích
Hương bay đi ngang ít nhiều
Sỏi đá trở về hư vô
Em còn lãng quên , quên lãng
Hoàng hôn bóng chiều di tản
Lắng nghe trăm chuyện mơ hồ
Sỏi đá nằm ỉm , nằm im
Câu chuyện muôn đời chóng vánh
Góp nhặt một chùm ảo ảnh
Giận hờn điệp khúc triền miên
Sỏi đá vô giác , vô tri
Ta đã còn gì khoảnh khắc ?
Đôi khi đất trời giấu mặt
Chạnh lòng mấy thuở tình si?
10, Dấu Chân Sỏi Đá
Tác giả: Đinh Kim Chung
Không thấy lá giữa cành khô lạnh giá
Không dấu chân trên sỏi đá u buồn
Bóng em đi xa khuất phía hoàng hôn
Đêm dần xuống với chập chờn bóng tối
Mây rạn vỡ tơ trời se vạn mối
Nhớ đêm nào ta bối rối cùng nhau
Dẫu muôn đời tim ấy vẫn còn đau
Em xa mãi bỏ nỗi sầu ở lại
Khi sỏi đá cũng rong rêu nhụy ái
Cát vàng phai rơi vương vãi tiêu điều
Ở phương nào trong giấc mộng tịch liêu
Em có đếm cát sỏi phiêu khờ dại?
Gió vụt qua có khi nào quay lại
Sỏi đá mòn nước mê mải tràn qua
Để bên bồi bên lở những phù sa
Bến cũng vậy nhớ dương tà ủ rũ
Xếp sỏi đá vẽ chân người xưa cũ
Dấu tình nồng sâu ấp ủ buồng tim
Để một đời hạt cát cũng ngập chìm
Đắm vạn kiếp im lìm bên sỏi đá.
11, Vẫn Là Sỏi Đá
Tác giả: Nguyễn Ngọc Hoàng
Bỗng một đêm lòng ta vui mở hội
Nhặt sỏi ven đường về gọi hạt trân châu
Khuya sớm nâng niu ôm ấp gối đầu
Đời tha thiết , mối tình ta trìu mến
Lạc bước đêm say sỏi đá không bờ bến
Ta vần thơ thần thánh đợi tình thương
Sỏi đá chạy quanh theo đuổi bước đường
Ta dấn bước trong tình thương sỏi đá
Cát bụi dặm xa , sỏi đá vẫn là
Theo cát bụi trải đường vui nhân thế
Gót đời ô uế , lòng chợt lê thê
Xin trả sỏi về vui vùng cát bụi
Nẻo giang hồ từ nay ta trơ trọi
Nghĩa ân nầy xin trả lại viễn phương .
Gối chăn giờ cũng đã nhạt mùi hương
Và trước mặt vẫn con đường sỏi đá !
12, Dấu Chân Sỏi Đá
Tác giả: Phong Trần
Đi qua miền nắng hạ
Bóng đổ lửa chói chang
Em về…trong xứ lạ n
Nhưng nhớ rải ngập tràn
Đường về tình cũ mênh mang
Lặng nghe tiếng gió thênh thang cuối trời
Đi qua miền chơi vơi
Thoang nghe chút bồi hồi
Người đi hương thơm nới
Nghe lòng lệ buốt rơi
Thinh không vắng ngắt một trời
Hồn bao chất chứa những lời vọng trông
Đi qua hoang mạc nóng
Bóng tình nhân xa rồi
Ta cê trong vắng lặng
Thấy tình cũ hư không
Âm thầm đếm những dấu chân
Nghe như sỏi đá trăm năm sần sì…!
13, Hoa Miền Sỏi Đá
Tác giả: Chu Thị Thúy Nga
Em vô tình dẫm nát một cánh hoa
Ôm tiếc nuối bởi xem là ngọc vỡ
Hồn đổ lệ đêm từng đêm nức nở
Tự trách mình xui tình lỡ mong manh
Trót trao yêu tưởng trọn bước song hành
Thuyền em chọn biển anh làm bến đỗ
Chẳng e ngại mưa tuôn hay thác đổ
Có nhau rồi giông tố mãi lùi xa
Dõi bình minh cùng ngắm ánh chiều tà
Khéo vun vén sẽ nở hoa trên sỏi
Rời thế cuộc đôi mình riêng một cõi
Ngỡ nồng nàn đem gói chặt vào tim
Chẳng thấy anh em xao xác kiếm tìm
Biển thăm thẳm chỉ bóng chim tăm cá
Lời hẹn ước thả neo vào đáy dạ
Cạm bẫy nào vội sa ngã tình ơi?
14, Miền Sỏi Đá
Tác giả: Hồng Dương
Bóng lẫn đêm sương gió bẻ bàng
Nhang tàn nấm mộ tiếng ai than
Trời san bóng nguyệt lưng chừng khuyết
Nước lỡ sông quê ngập ngụa tràn
Tiếng quạ bi ai nhằn khúc ruột
Âm lòng bạc hận vá bầu trăng
Đời sao cứ cột tơ dây mãi
Nắng lũ luân hồi đá sỏi mang…
15, Như Hồn Sỏi Đá
Tác giả: Hồng Dương
Mây ngơ ngác giữa hồ thu xanh ngắt
Gió bơ vơ heo hắt giữa chiều sang
Nắng ưu tư tàu lá chuyển màu vàng
Ai nức nở ngỡ ngàng thu hờ hững
Ai đứng đợi tóc tơ huyền buông lững
Mắt cay cay hay vướng bụi thu bay
Bóng trăng non rơi xuống tựa vai gầy
Đêm sương giá phủ đầy đôi mi khát
Mây hoang hoải hay trời thu xao xác
Ngọn gió buông xé nát cả trời chiều
Đã yêu nhau nên nổi nhớ tiêu điều
Đến vàng võ để chiều nay thu khóc…
Nghe lạ quá! … cuối thu buồn tang tóc
Mưa bỗng rơi từng giọt đến lạnh lùng
Nửa hồn đau nửa đắng chát vô cùng
Đêm buông xuống mông lung đêm nín thở
Mưa thu rớt giọt sầu rơi tan vỡ
Tâm hồn ai hóa đá nặng tâm tư
Nỗi cô đơn len lén đến từ từ
Yêu là chết cũng như thu cuối vụ
Những giọt lệ rơi rơi sao cho đủ
Đôi môi nào ươm nụ thắm mùa xưa
Ánh mắt nào đã lóng lánh đong đưa
Cho sỏi đá cũng vừa loang lệ ướt..
16, Nụ Hôn Sỏi Đá
Tác giả: Nghinh Nguyên
Đêm nay trên đồi hoang
Dừng bước cuộc di hành
Cao nguyên đang vào đông
Ngọn gió tây lạnh buốt
Tiếng thông reo trên ngàn
Nhạc côn trùng tỉ tê
Suối thác đổ miên man
Trước trận súng nổ ran
Đạn đạo từng tia đỏ
Hỏa châu từng vệt vàng
Tiếng phi cơ gào thét
Tiếng nghiến răng xích sắt
– Bản hòa âm tóc tang !
Đặt mình ngang lưng đồi
Đón nụ hôn sỏi đá
Trở mình đau buốt thôi
Tắm poncho sương đẫm
Lạnh lùng nhất trên đời
Chợp mắt trong ác mộng
Nhớ thương trút không vơi.
17, Sỏi Đá Bên Đời
Tác giả: Đình Nguyên
Giòng sông người tan vỡ
Chìm vào đáy cơn mơ
Những cuộc tình dang dở
Hòa vào lòng ý thơ
Khi tình yêu chợt tắt
Hoàng hôn chết bên đồi
Trăng không còn vằng vặc
Em không còn bên tôi
Em không còn bên tôi
Hoa bây giờ có nở
Hay nhuộm màu bơ vơ
Em quên rồi hay nhớ
Tim ta chết bao giờ
Đồi xưa giờ nhạt nắng
Gió buồn trên sông sâu
Bao năm rồi xa vắng
Nước bên cầu trôi mau
Nước bên cầu trôi mau
Bài ca nho nhỏ
Em đã tặng tôi
Lối về xa ngõ
Ta cùng song đôi
Em giờ đâu nữa
Mưa về trong tôi
Bão đời đã nổi
Em về trong tôi
Sỏi đá bên đời
Sỏi đá bên đời !
18, Sỏi Đá Bên Nhau
Tác giả: Phạm Đức Toản
Sỏi đá cũng cần được có nhau
Thề câu chung thủy mộng duyên đầu
Bên dòng suối chảy chan tình nặng
Giữa đỉnh non bồng đượm nghĩa sâu
Tiết đổi ngàn năm không nhạt sắc
Mùa thay vạn thuở chẳng phai màu
Chia vui sẻ tủi đời êm thắm
Hạnh phúc mơ say ước nguyện cầu.
19, Sỏi Đá Buồn
Tác giả: Quang Nguyễn
Ta xa nhau, trời khóc dưới mùa hạ
Mây u ám, hiện nét buồn, đau thương
Người bơ vơ, đứng nhìn, với cỏ lá
Thả nỗi lòng, theo làn gió muôn phương
Con đường sỏi đá, ngày ta ly biệt
Nay uống chén sầu, nghiệt ngã thê lương
Hồn ta điêu tàn, khô khan bất diệt
Ngày em xa vắng, tình chẳng còn hương
Ôi những xa thẳm! Ôi những nghìn trùng
Sơn khê, cách biệt, mấy sông, đất lạ
Tình yêu ơi! Thành cơn sóng điệp trùng
Cuốn ra khơi, để buồn người ở lại
Chút yêu thương, hương hoa ngày xưa ấy
Đã theo gió, bay về nơi ngàn phương
Người nơi nao, hồn ta là hạ mãi…
Vẫn đứng chờ, như sỏi đá ven đường.
20, Sỏi Đá Buồn Hiu
Tác giả: Hoàng Định Nam
Tôi về -từ cõi nào xa thẳm
Thành phố nồng hơn những tiếng nguời
Chân cũ dẫm đau hồn phố thị
Đêm vàng lạc giữa trận cười vui
Tôi về -lòng nặng bao món nợ
Chưa trả xong xuôi,lụn tháng ngày
Em biết gì đâu em bé hởi
Em chẳng cho .Mà tôi đã vay!
Tôi về năm tháng đau bờ tóc
Sỏi đá buồn hiu dưới gót giày
Áo mới đã thay ,lòng vẫn cũ
Mười năm bay suốt một tầm tay
Góc quán ngày xưa tơ nhện rũ
Tôi tìm trong đó tháng năm xưa
Hởi ơi! bạn cũ còn bao kẻ
Nguời ở,người đi gió trái mùa
Mà chẳng còn đâu hồn quán cũ
Đèn hoa đô hội đã thay chân
Mười năm đen thẳm giòng hư mộng
Huống chi người từ ba mươi năm
Tôi về cạn chén ngày sum họp
Mà có cạn chăng những nỗi buồn
Em nhỏ! tôi còn nguyên món nợ
Hết kiếp nầy chưa trả được xong .
21, Sỏi Đá Cũng Buồn
Tác giả: Nguyên Thạch
Giọt lệ héo ru buồn trên phiến đá
Mai về đâu?
Ơi mộng ước xa xăm
Quê hương hỡi tương lai đâu bờ bến?
Con nước buồn cùng sỏi đá âm thầm.
22, Sỏi Đá Cũng Cần Nhau
Tác giả: Đinh Kim Chung
Khi mà sỏi đá cũng cần nhau
Hỏi một đường vôi có rữa nhàu
Lặng lẽ ngày trôi ngàn tiếng thở
Âm thầm tối chảy vạn dòng châu
Ân tình mãi ngấm vào trong dạ
Dáng ngọc hoài ghi ở giữa đầu
Máu đỏ nơi buồng tim vẫn chạy
Sao đành nghĩa bỏ xé lòng đau
23, Sỏi Đá Nghìn Sau
Tác giả: Hồng Dương
Đời người ngắn ngũi có bao lâu
Như dòng nước bạc chảy qua cầu
Mây trời cách biệt lòng u tối
Trần thế bên kề mặt trắng phau
Nghìn niên vẫn thế còn đâu hậu
Một thoáng qua nhanh đã lạc hầu
Tất cả như là loài cát bụi
Thà làm sỏi đá mãi đời sau
24, Sỏi Đá Ròng
Tác giả: Hồng Dương
Khép mắt lại để hồn thành sỏi đá
Đêm đang chờ nên tím cả chiều hoang
Nhìn giọt nắng ta thấy lòng nghiêng ngã
Đến xanh rì con sóng biển vừa loan
Tay vét cạn vũng buồn đau đặc quánh
Mặc hồn đi trên đỉnh núi mơ tình
Như cơn gió bat qua miền hiu lạnh
Để biết rằng hồn vẫn cứ khiết trinh
Chân lỡ bước lạc trên đồi vạn lỗi
Mặt phơi bày trăm mối thật chua cay
Im ngậm đắng để chờ lời sám hối
Mặn châu lòng chờ mấy kiếp trả vay
Yêu là thế đã ngàn xưa vẫn thế
Tấm thây tàn bên bể cửa tha ma
Sau cánh cổng hận thù đâu có dễ
Sỏi đá ròng nên mới thực là ta…
25, Khúc Tình Của Đá
(Thanh Thanh Ngọc)
Đá buồn nên đá ngẩn ngơ
Người buồn vì đá hững hờ thế thôi
Ngàn năm đá vẫn đơn côi
Một ngày tình mới mồ côi đã buồn
Đá xin sống cõi vô thường
Em xin người chớ giữa đường quay lưng
Mùa đông lệ đá ngập ngừng
Còn em tê tái giữa chừng mùa xuân
Đá kia vô cảm phân vân
Người ơi có biết tương lân không người?
Ngàn đời đá vẫn chơi vơi
Đoạn tình gãy nhịp mắt môi bẽ bàng
Đá buồn còn biết thở than
Em buồn biết phải tìm chàng nơi nao?
26, Đá Sỏi Giận Ai
(Trinhcamle)
Muốn đưa em về đến tận nhà em
Rồi lại đưa ra đến nơi hò hẹn
Đưa về, đưa ra con đường không bến
Biết dừng đâu để tách lối đường về
Sợ một mình ánh mắt rũ lê thê
Em quay lại con đường sầu trách móc
Đường giận anh sao để em phải khóc
Lệ tuôn rơi sỏi đá vướng u buồn
Em xa rồi lòng anh cũng hoàng hôn
Anh nối hai chiều, dài thành nỗi nhớ
Con đường anh về tự dưng trắc trở
Đá sỏi giận ai mà lại gập ghềnh
Làm sao đây để lòng khỏi chông chênh
Để nỗi nhớ không còn xa vời vợi
Để đôi mắt không mỏi mòn chờ đợi
Giữa đường đời mộng mị chẳng mất nhau
27, Hòn Đá
(Hung Viet)
Đá kia trăm tuổi vẫn là non
Duyên cớ làm sao phải gọi hòn
Có cưới bao giờ mà bảo vợ
Cũng không đẻ được lại kêu con
Rong rêu phủ kín sao chưa hết
Nước chảy ầm ào vẫn chửa mòn
Trời đất sinh ra điều tuyệt thế
Trơ trơ Nhật Nguyệt mãi còn son