Tháng 11- tháng gọi Đông về, cái lạnh hanh hao đã phủ đầy con phố. Đâu đó, vẫn còn chút không khí thu còn vương trên những chiếc lá vàng cuối cùng, khiến cho lòng người chêch chao những hoài niệm về một mùa thu đã qua.
Tháng 11 – rét mướt đã luồn trong gió khiến lòng người thèm một hơi ấm, thèm một bờ vai… cho cái cảm giác ấm ngập trong tim, xua đi cái lạnh giá bên ngoài.
Chính vì tháng 11 giàu cảm xúc như vậy nên cũng là một chủ đề lớn của thi ca, rất nhiều nhà thơ đã viết về tháng 11 với nhiều dòng cảm xúc khác nhau. Hôm nay, Blog Chùm Thơ xin mời các bạn đến với 45 bài thơ tình hay về tháng 11 của nhiều tác giả để xem và cảm nhận những góc độ cảm xúc khác nhau về tháng 11 của thi nhân.
1, Ngạt Ngào Hương Gió Chớm Đông
Tháng mười một…
Tôi vẫn một mình trên con phố rất quen
Mùi khói thuốc vẫn cứ mải mê chơi đùa cùng phiến gió
Tôi vẫn về khi hòn trời đã đỏ
Cuốn vào đêm những dấu chân hoang
Tháng mười một, cô gái tôi ơi!
Tôi làm sao có thể bỏ quên bao tháng năm dài mong đợi
Người đi qua mặt trời
Tôi nằm mơ về cửa sổ
Bầu trời thu xanh còn xanh mãi trên đầu
Ký ức ngày xưa giờ biết phải tìm đâu?
Hoài niệm hiện về, rủ nhau hoang đàng viễn phố
Tôi bước mãi, mơ hồ, không suy nghĩ
Kỷ niệm hiện về
Bé nhỏ một ngày mưa…
Tháng mười một, câu chuyện của ngày xưa
Cô gái tôi ơi, hình như tôi còn nhớ
Nhưng chắc là không kể lại đâu
Tôi chẳng kể đâu…
Kể làm chi câu chuyện không có bắt đầu
Đã chết dần theo năm tháng xa xôi!
Vĩnh viễn…
(Huỳnh Minh Nhật)
2, Tháng 11
– Tác Giả: Trịnh Hồng Đức
Tháng 11, trời buồn không gợn nắng
Chớm sang đông, sương phủ trắng ngang thềm
Hoa cải trổ sân vườn, đêm tĩnh lặng
Một mùa vàng những rặng nhớ không tên
Tháng 11, đâu dễ để mà quên
Ôi, cái rét đầu mùa, bên ô cửa
Ôi, mắt biếc thuở xưa, buồn trắc trở
Ôi, thân mềm liễu rủ, tựa song thưa
Tháng 11, có những buổi chiều mưa
Vai áo ướt, tiễn đưa người tình cũ
Đông cập bến, khi thu còn lần lữa
Tháng 11 về, tháng của xa xưa
Tháng 11, em hẳn đã quên chưa?
Ôi, xa ngái của một mùa nhung nhớ
Ôi, cô gái sinh vào mùa dang dở
Ôi, tháng ngày ngỡ đã phôi pha
3, TẢN MẠN THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Hoàng Phan
Gió bấc về mang hơi lạnh từ xa
Trời mây xám xua nắng vàng lẩn khuất
Hương hoa sữa dường như đà phai nhạt
Tháng Mười một về se sắt hanh hao
Đồng hoa cải lấp lánh tựa trời sao
Như níu lại chút vàng mùa thu cũ
Các bạn trẻ cùng vui đùa hớn hở
Khoác tay nhau áo ấm đủ sắc mầu
Tháng Mười một, ngày hối hả trôi mau
Mặt trời vội ươm trái cây chín mọng
Đêm mùa đông giấc ngủ dài thêm mộng
Cánh đồng đang phơi ải đợi nước về
Anh và em bao năm tháng cận kề
Vẫn xao xuyến khi đông về gõ cửa
Nhớ những đêm mùa đông còn cách trở
Ấm nồng sao khi gặp gỡ hẹn hò
Hoa tím đưa hương rực rỡ bên bờ
Như hứa hẹn đến một mùa hoa trái
Tháng Mười một sẽ đi qua vồi vội
Với lòng người hướng tới phía trời xuân.
4, Gió Cuối Tháng
Gió cuối tháng…
Xô thương nhớ ngả mình bên bờ vực yêu đương
Kỷ niệm rủ nhau
…rơi rớt khắp những ngã tư đường
Gió cuối tháng…
Xô khói thuốc vướng đầy vai áo mỏng
Có một cuộc tình
Tưởng là tất cả trả đã trả về không…
(Huỳnh Minh Nhật)
5, Tháng 11 – Chào Cái Lạnh Đầu Đông
– Tác Giả: Hằng Phương
Tháng 11, chẳng còn nhũng cơn gió heo may
Và cũng chẳng còn những chiếc lá bay đầy khắp phố
Tháng 11, chỉ có những cơn gió cào qua khe cửa
Làm lòng người thêm giá lạnh trong tim
Tháng 11, cây bàng già đứng trơ trọi lặng im
Chút chiếc lá khô cuối cùng rơi xuống
Từng cơn gió rét như cắt vào da thịt
Buốt lạnh trong ta cái rét đầu mùa
Tháng 11, trời không còn nhiều những cơn mưa
Thời tiết chuyển mùa hanh khô đã tới
Tháng 11, trầm chậm qua thôi để ta còn đợi
Nàng Thu mỉm cười đón nhận chàng Đông
Tháng 11, không còn những chiếc lá vàng
Lá thôi bay, không còn nét nhẹ nhàng thu nữa
Tháng 11, ta vẫn lang thang đi tìm một nửa
Sưởi ấm đêm đông cho ta thấy nhẹ lòng
Tháng 11, chào cái lạnh đầu đông.
6, THÁNG 11 VỀ
Thơ: Hồ Viết Bình
Tháng mười một rồi sao anh làm thinh
Đông đã đến rập rình ngoài cửa sổ
Đàn chim nhỏ chao nghiêng bay về tổ
Cúc hoạ mi nở rộ dọc bờ sông.
Tháng mười một rồi anh có nhớ không
Đường phố cũ bớt nồng mùi hoa sữa
Gió bấc thổi còn tiếc chi thu nữa
Chuyện chúng mình sao chưa chịu nói ra.
Tháng mười một cây cải chúm chím hoa
Sương giăng mắc tình ta thêm bối rối
Anh đủng đỉnh còn em đây rất vội
Bởi cuộc đời sắp tới độ đông sang.
Hãy cùng em gom những sợi nắng vàng
Dệt mộng ước, thiếp chàng xây tổ ấm
Anh biết không thời gian trôi nhanh lắm
Chớp mắt thôi mộng thắm đã tan rồi.
7, Tình Khúc Tháng Mười Một
Tháng mười một đã về rồi em nhỉ !?
Em mang mùa Thu giấu kỹ nơi nào
Sáng hôm nay trở gió mùa Đông Bắc
Trong lòng anh nghe một chút nao nao
Anh đón chờ tháng mười một vừa trao
Cây chẳng còn xạc xào rơi rụng lá
Gió heo may theo mùa Thu vội vã
Nghiêng bên nào cũng nhớ quá Thu ơi !
Đón bình minh những tia nắng tinh khôi
Khúc giao mùa nghe đất trời khác lạ
Thôi em ơi chẳng thể nào mặc cả
Chút sắc vàng óng ả chẳng còn đâu !
Thấy bên đời tháng mười một đến mau
Nghe trong gió một màu Đông bàng bạc
Chút se lạnh cũng thấy lòng man mác
Ta cầm tay ngơ ngác giữa phố chiều
Đông đã về tháng mười một liêu xiêu. ..!
(Toàn Tâm Hòa)
8, Gió Mùa Về
– Tác Giả: Lãng Khách
Gió mùa về, đông ấy… lạnh không em?
Anh nhìn lên thấy bầu trời ảm đạm
Bỗng chạnh lòng cơn mưa phùn giữa tháng
Phố Sài Gòn da diết chiều riêng anh.
Gió ùa về cuốn chiếc lá mỏng manh
Tháng mười một rơi nhanh vào nỗi nhớ
Dường như xa, rất xa rồi em nhở?
Đâu ai ngờ yêu thế cũng chia phôi.
Tình vẫn ấm như ngày nào đấy thôi
Sâu trong tim của người còn cất giữ
Giữa Sài Gòn lang thang tìm quá khứ
Anh nhận ra thiếu đợt gió mùa về.
9, BÂNG KHUÂNG THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Hoàng Hôn
Tháng mười một nghe bâng khuâng đến lạ
Trường xưa lớp cũ ngày ấy đã rời xa
Tà áo dài trong nắng đẹp thướt tha
Thời hoa mộng bao la ngàn mơ ước
Tháng mười một đôi chân thêm mạnh bước
Sự nghiệp trồng người thầy cô trước em sau
Bao chuyến đò vững tay chèo cùng nhau
Thầy cô đưa em, em đưa bao lớp trẻ
Xin kính chúc thầy cô luôn mạnh khỏe
Hạnh phúc bình an bạn cũ của tôi ơi
Ngày nhà giáo việt nam đã đến rồi
Bao hoa thắm rạng ngời trong đôi mắt
Thắp niềm tin hi vọng không hề tắt
Của ngày mai em thơ bước vào đời
Tung cánh bay bao la xanh sắc trời
Nhiệt huyết dựng xây đến muôn nơi đất mẹ
Tháng mười một ngân câu ca khe khẽ
Sự nghiệp trồng người lặng lẽ mãi trăm năm
Trang giáo án từng đêm vẫn âm thầm
Viết tiếp ước mơ ươm mầm tri thức.
10, Tháng Mười Một Của Trái Tim
Tháng mười một môi son chưa đỏ
Anh về đi, thương xót cũng bằng không
Nắng chiếu tắt mà em gào khản cổ
Hoa lưu ly đứt ruột phía triền sông
Chẳng lẽ cho anh nhiều thơ quá
Mà với mình không viết nổi câu nào
Lời tha thứ cuối thu vứt lại
Bọt thời gian nghiêng ngả trong nhau
Tháng mười một trái tim đa cảm
Lối tình yêu bỏ ngỏ đã lâu rồi
Anh về nhé, lá cỏ may xước nhẹ
Phía hoa hồng có một cánh tàn rơi
Anh về nhé, nụ hôn mùa đã cũ
Hạnh phúc em chống chếnh cuối trời
(Đinh Thu Hiền)
11, Tháng 11 Đến Rồi Phải Không Em
– Tác Giả: Rong Rêu
Tháng 11 đến rồi phải không em
Bởi sáng nay anh nghe lòng thổn thức
Cái lạnh mùa thu làm anh thức giấc
Trong mơ màng anh thấy nhớ em hơn
Tháng 11 về anh bỗng thấy cô đơn
Căn phòng trống không một mình anh hoang lạnh
Thổn thức nhìn quanh, chẳng còn ai bên cạnh
Tay gối đầu anh nghĩ chuyện vẫn vơ
Tháng 11 rồi cũng vắng những cơn mưa
Chỉ còn nghe tiếng ngoài hiên lá đổ
Từ dạo xa em cũng đã vừa mấy độ
Mỗi thu sang, mỗi khắc nhớ em nhiều
Thu đến rồi lòng cũng hóa cô liêu
Chưa bao giờ anh thấy ngày dài thế
Đêm bình yên cũng trở mình khe khẽ
Gọi tên em trong nỗi nhớ mơ hồ
Tháng 11 rồi cũng vắng những cơn mưa
Nắng về qua những hàng cây trụi lá
Chẳng còn ai những bước chân vội vã
Trên những con đường hun hút gió heo may
Anh vẫn đợi chờ bên những hàng cây
Vẫn âm thầm lắng nghe chiều nổi gió
Vẫn thả hồn giữa mây ngàn lá đổ
Mong được trở về một chốn cũ bình yên.
12, TRĂN TRỞ THÁNG 11
Thơ: Hoàng Hôn Đỏ
Tháng mười một đã về rồi đấy nhỉ
Phố chuyển mình gió bấc gọi mùa sang
Màu thu vẫn điệu đàng còn sót lại
Ở ngoài kia ai bớt sợi nắng vàng.
Ta bất chợt ôm trong lòng nỗi nhớ
Nửa muốn quên nửa lại muốn đợi chờ
Nhưng giấu kín cho mùa đừng trăn trở
Bước trong chiều lặng lẽ kết thành thơ.
Tháng mười một hoa cải vàng đến thế
Có phải chăng đợi thương nhớ trổ ngồng
Những ngọn sóng trong lòng ta cuộn khẽ
Tự ru hồn chìm vào giữa mênh mông.
Nắng có sưởi một mùa đông lạnh giá
Hay gió kia đưa đẩy những nỗi buồn
Ta chỉ sợ dòng thơ rồi nghiêng ngả
Khi xuân về đầy khóe mắt lệ tuôn.
Tháng mười một ở trời xa người có
Hiểu lòng ta lúc trở gió… sang mùa.
13, Phố Sang Mùa
Lạnh sang mùa, O nớ có buồn không?
Rứa có nhớ bên ni ngày tháng đợi
Phố thiếu O như đông về rất vội
Đêm thêm sâu và mưa cũng thật dài
Đợt lạnh về O bỏ Huế đi mô?
Phố chạng vạng buổi đông buồn chạm ngõ
Tháng mười một hoa rơi trong lòng gió
Thủ thỉ nhau chuyện bên nớ bên tề
Phố mần thinh lặng lẽ đón đông về
Nên lối vắng không còn nghe lá đổ
Hương khói thuốc loang đầy bên ni phố
Biết phương nào có nhớ một bàn tay?
Đâu O nớ? Những ngày heo may ấy
Phố nghiêng mình đón nhung nhớ đầy vơi
Nay mưa mãi gió giao mùa lạnh lẽo
Khói đơn côi buồn bã khuất ngang trời
Phố nhân tình chừ xa lạ, O ơi!
Gió mưa rơi Hương giang ướt tơi bời
Anh đứng lặng bên này trông bên nớ
Chợt thương thầm một vạt nắng vừa rơi
Răng O nớ… chiều ni không trở lại
Đón mùa về thêm lần nữa rồi thôi?
Kể nhau nghe tiếng yêu thời vụng dại
Rồi tạ từ mùa gió rét chia phôi…
(Huỳnh Minh Nhật)
14, Chào Tháng 11
– Tác Giả: Tăng Bình Thảo
Chào tháng mới tâm hồn phơi phới
Bạn bè ơi hãy tới cùng vui
Bỏ qua tâm sự bùi ngùi
Vui cười lên nhé, như tui thế này
Ta chào đón chuyện hay thôi nhé
Bao mắn may, mới mẻ tới cùng
Bạn bè ta sẽ vui chung
Đón chào tháng mới, ta cùng vui nha
15, HẸN THỀ THÁNG MƯỜI MỘT!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Nắng nhạt dần khi tháng mười một sang,
Hàng liễu hồ Gươm như đang đợi gió,
Cái giá rét tràn về trên phố cổ,
Thu đi qua, đông đã lại quay về!
Nhớ cái ngày trong giá lạnh tái tê,
Sánh vai nhau trên lối về hôm đấy,
Bờ môi ngoan, vòng tay ai run rẩy,
Tháng mười một ơi ngày ấy say tình!
Bao năm rồi tháng mười một trong anh,
Nhớ về em nhớ bóng hình yêu dấu,
Đông giá rét nỗi nhớ em ai thấu,
Cứ nhớ hoài, cứ đau đáu chờ mong!
Tháng mười một, Hà nội nay vào đông,
Em đâu rồi để lòng anh trống vắng,
Giấc mơ yêu cứ tìm về trong mộng,
Đông đượm buồn màu nắng cũng hanh hao!
Tạm biệt em, tháng mười một năm nào,
Trong giá rét lao xao vàng lá rụng,
Ngày chia tay em nhìn anh thầm lặng,
Hẹn ngày về nồng thắm giấc mơ yêu!
Hoàng hôn buông cho nắng tím cả chiều,
Anh đã về đem bao nhiêu thương nhớ,
Gửi trao em cho đông thôi buốt giá,
Hẹn thề xưa tháng mười một anh về!
16, Bài Thơ Tháng Mười Một
Còn chăng là nỗi nhớ
Theo cơn mưa bay buồn
Mùa Thu về ngang phố
Nhân đôi niềm cô đơn
Nhìn ngoài hiên lá đổ
Ôi, quạnh vắng vô cùng
Chạnh lòng câu thơ cũ
Thương quãng đời sau lưng
Còn chăng là kỷ niệm
Như màu thu úa vàng
Những giấc mơ phù phiếm
Tan theo dòng thời gian
Góc riêng tư ngồi lại
Nuôi ký ức một mình
Ngày tháng nào xa ngái
Mùa giao mùa lặng thinh
Còn lại lòng sương khói
Hoài lãng đãng sợi buồn
Ngoài kia thu trở lại
Nhân đôi niềm cô đơn …
(Hoa Nắng)
17, Chào Tháng Mười Một
– Tác Giả: Nguyễn Minh
Cơn gió mùa đông đến
Rủ tháng mười qua mau
Tháng mười một bắt đầu
Những ngày tê tái lạnh
Chim di cư từng đàn
Bay qua nhà nháo nhác
Vượt qua bao gềnh thác
Tìm hơi ấm phương nam
Đón tháng mười một về
Hoa vẫn nở ngập tràn
Hương theo gió xa lan
Sắc khoe cùng nắng mai
Em yêu của anh ơi
Chúc mình trong tháng mới
Niềm vui tươi phơi phới
Nụ cười ánh mắt vui
18, TẢN MẠN THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Phan Thu Hà
Tháng mười một xôn xao mùa nước nổi
Chiều phương nam se sắt nét môi cười
Tờ lịch cũ rụng dần sang trang mới
Bỗng phập phồng trước mọi nỗi buồn vui
Tháng mười một thời gian chừng hối hả
Một năm trôi ừ sắp trọn cung đường
Cầu mong những phận đời vất vả
Năm tận tháng cùng bớt cảnh tai ương
Tháng mười một ai nằm nghe biển động
Biết có còn thổn thức một nièm riêng
Xin đừng tắt những vần thơ khát vọng
Để tháng ngày dịu nhẹ nỗi buồn nghiêng
Tháng mười một mùa mưa dài có dứt
Gánh hàng rong mẹ bán hết mỗi chiều
Cô gái nhà bên sắp làm đám cưới
Tấm thiệp hồng ấm trọn một tình yêu
Ta tản mạn nỗi niềm qua tháng mới
Một chút buồn vui gửi tới mọi nhà
Và cầu mong lời thơ như gió nhẹ
Đến bên người và cũng đến bên ta…
19, Tình Khúc Mưa Tháng Mười Một
Chiều lồng lộng mây mù giăng ngõ lối
Mưa vẫn bay trên góc phố tình nhân
Hạt long lanh theo gió hát thì thầm
Rót vào hồn sầu cung thương trầm lắng
Mưa rì rào thánh thót bên thềm vắng
Giọt chờ tí tách âm như hồi chuông
Giọt nhớ nỉ non tựa lời kinh buồn
Giọt thương giọt đợi đôi bờ thổn thức
Gió thổi nghiêng mưa qua miền ký ức
Cho khắc khoải thêm những tháng ngày vui
Tiếng đàn mưa nức nở khúc ngậm ngùi
Giai điệu tình xót xa chiều thu trắng
Mưa hay nước mắt rơi từng giọt đắng
Mưa nhớ ai lịm chết bờ môi khô
Gió cồn cào se sắt đến rã rời
Vào đêm run rẩy sầu cơn mưa nhỏ
(Tiểu Vũ Vi)
20, Tháng Mười Một!
– Tác Giả: Hồng Anh
Tháng Mười Một mang màu gì anh ơi?
Em không còn thấy mình chơi vơi nữa.
Không thấy mình chênh vênh như hôm bữa
Tự hỏi lòng: – Liệu có thể tin anh?
Anh có biết Tháng Mười Một cất vị gì hay không?
Khi em chỉ biết tin một nụ hôn (duy nhất) ở giữa trời và đất.
Em đã biết, yêu thương rất chân thật.
Và người may mắn ấy – là anh!
Tháng Mười Một chắc trời sẽ bớt trong xanh.
Nhưng em tin, có anh, tim em tràn ngập nắng.
Tháng Mười Một chắc có nhiều mây trắng
Nhưng làm ơn, đừng mặn đắng môi em…
Tháng Mười Một, đừng nước mắt lem nhem.
Nếu có thể, hãy yêu em hơn nữa…
Những sớm trưa, vắng bóng nhau cuối phố.
Em không buồn, và không tủi nữa đâu anh.
Tháng Mười Một chắc chắn sẽ qua nhanh.
Vậy phải làm sao, để dành đây anh nhỉ?
Người ta đang nhắc nhau về những tin HỶ
Đến bao giờ, mới tới lượt em đây?
21, THÁNG MƯỜI MỘT.
Thơ: Phan Thị Tuyết vân
Tháng mười một Đông lạc vào con phố.
Chạm nhẹ vào vết loang lổ rêu phong .
Gió hanh hao làm lạnh lẽo trong lòng.
Hàng liễu rủ âm thầm trong ngõ vắng.
Tháng mười một nốt nhạc ru trầm lặng.
Tiếng dương cầm vang vọng mãi trong đêm.
Mảnh trăng non run rẩy nép bên thềm.
Như muốn chạm bờ môi xinh dịu ngọt.
Tháng mười một nắng chòng chành rơi rớt.
Phố trở mình bất chợt gọi tên ai.
Miền dấu yêu hiện rõ một hình hài.
Khắc sâu đậm giằng giai trong nỗi nhớ.
Tháng mười một sao thấy lòng trăn trở .
Dấu yêu xưa vời vợi đến hao gầy.
Gió trở mùa thấy nhớ một vòng tay.
Gợi nhắc lại lời cỏ may ngày trước.
Tháng mười một sao bàn chân lạc bước.
Tim tím chiều…
Trên lối ngược tìm nhau..!!!
22, Thơ Tình Tháng 11
Tháng mười một Đông sang rồi em đó
Gió lạnh về càng thêm nhớ người thương
Thu đã qua lá thôi dụng cuối đường
Trên cành cây vẫn vương vài tia nắng.
Tháng mười một mà lòng sao trống vắng
Đông sang rồi màu nắng cũng nhạt hơn
Gió vi vu như ai đó dỗi hờn
Gửi theo gió đến ai nơi xa ấy.
Tháng mười một ôi nhớ em biết mấy
Đông sang rồi anh thấy nhớ trong anh
Thu qua rồi chiếc lá chẳng còn xanh
Gió đông lạnh heo may về khắp lối.
Tháng nười một nghe gió vi vu thổi
Thu đã qua Đông vẫn rõi nhìn theo
Đâu có còn khung trời nắng trong veo
Trời Đông lạnh mây mưa buồn ủ rũ.
Tháng mười một anh vẫn về lối cũ
Tìm về em để nhắn nhủ nhớ thương
Mình cùng nhau đi chung hết trặng đường
Mãi bên nhau xua tan đông lạnh giá
(Nguyễn Quang Long)
23, Giản Đơn
– Tác Giả: Nguyễn Bích Thoa
Em vẫn đi về trên con phố thân quen
Tháng Mười Một giống em cũng lúc mưa lúc nắng
Biển quê mình đượm mùi vương tóc mặn
Anh nhớ gốc si già nơi ghế đá xa xưa.
Em vẫn đi về ngày hai buổi sáng trưa
Vẫn chiếc áo sơ mi màu tinh khôi tới lớp
Vẫn dừng xe dưới hàng cây bên đường trong cơn mưa bất chợt
Vẫn nhớ đôi lần anh bận họp bỏ quên em.
Tháng Mười Một chao nghiêng chiếc lá ngủ bên thềm
Mùa thu đã qua rồi anh nhỉ?
Sóng ồn ả, sóng đâu cần thủ thỉ
Có lẽ sóng giận hờn trăn trở buổi chạm đông.
Chút nắng giao mùa chút nắng trải mênh mông
Em thích ngắm từng mũi thêu sợi nắng
Mũi thưa dày, mũi đan bầu trời rộng
Mũi dệt bình yên êm ấm góc phố mình.
Em vẫn đi về ngày hai buổi em quen
Vẫn thích nắm tay anh vào mỗi đêm dạo phố
vẫn đòi anh mua bao to bắp nổ
Nghe anh cằn nhằn ăn miết chẳng thèm mua.
Em mỉm cười hoài năm tháng chẳng già nua.
24, TÌNH THƠ THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Dạ Quỳnh
Tháng mười một cựa mình rồi đấy anh
Đỏng đảnh như cô gái đang yêu… sớm nắng, chiều mưa vui – buồn vô cớ
Mang cả cái lạnh ùa về cần mẫn như đàn ong thợ
Hanh má đào giữa chợ chớm ngày đông
Tháng mười một về anh có lạnh không
Có nhớ quàng khăn bông mặc thêm áo ấm
Chân có bước trên những lối mòn chầm chậm
Thả hồn mình lãng đãng nhớ về em?
Tháng mười một trời đất như buông rèm
Lấm lem cả câu thơ tình…vờ vĩnh chưa kịp gởi
Anh giả quay lưng, em hờn bảo đi đi đừng đứng đợi
có một chuyện tình cứ mãi…chơi vơi.
25, Tự Khúc Tháng Mười Một
Tháng mười một về trong sớm chênh vênh
Thu vội vã nhặt gom từng hạt nắng
Sương giăng đọng đầy vơi từng giọt đắng
Thảm lá vàng xao xác gót cuồng si
Tháng mười một lũ sẻ rủ nhau đi
Vẫn tiếc nuối những ngày thu tràn nắng
Lênh đênh mãi con đò trên bến vắng
Câu hẹn thề rụng khẽ lá chơi vơi
Tháng mười một lòng chợt thấy chênh chao
Gió heo may dường như không thổi nữa
Bấc tràn về vuốt ve nhành hoa sữa
Thu dùng dằng nên hoa mãi ngẩn ngơ
Em về rồi tháng mười một của anh
Gió sương lạnh vòng tay thêm nồng ấm
Cháy khát khao anh dâng tình sâu đậm
Nụ hôn nồng hoang dại đến đê mê.
(Thanh Xuân)
26, Tháng 11 Rồi Em
– Tác Giả: Cao Toàn
Tháng mười một cũng đến rồi em nhỉ
Cái lạnh đầu mùa, se sắt những trái tim
Bước chân vu vơ, bao kẻ mãi đi tìm
Tìm nửa trái tim cho lòng bớt lạnh
Chim mùa đông về phương Nam tránh lạnh
Biết bao người biết tránh lạnh nơi đâu
Cái lạnh ngoài trời nào sợ lắm đâu
Chỉ sợ lạnh trái tim, sợ cô đơn buốt giá
Như cây mùa đông không còn chiếc lá
Run rẩy cành trước gió bấc mùa đông
Không bên nhau hoang vắng cả cõi lòng
Gió cô đơn, lạnh lùng hơn gió Bấc
Lạnh cô đơn không chỉ như dao cắt
Mà chơ vơ, lạc lõng đến tê người
Mà xót xa nghe lệ mãi cứ rơi
Lệ của lòng sao xót xa đến vậy
Em yêu ơi chắc em yêu cũng thấy
Nên em đừng để tình ấy chia xa
Ta bên nhau ấm lạnh mãi đến già
Cho mùa đông ở mãi ngoài khe cửa
27, THÁNG 11 ẤM ÁP
Thơ: Trương Túy Anh
Tháng 11 Cúc họa mi trắng muốt
Thu dùng giằng luyến tiếc chẳng bước đi
Ngắm cải vàng rực rỡ khắp triền đê
Thu muốn níu thời gian lui chậm lại
Gió bấc về cuốn lá đỏ rơi bay
Xào xạc lá khô cành cây trơ trọi
Em co ro mình, cô đơn chống chọi
Mỏi mắt trông mong anh lẫn sương mờ
Trốn rét, anh đưa em về đất mũi
Tháng 11 sang gió chướng lạnh se
Tóc em mơn man xõa dưới lùm tre
Anh kể em nghe chuyện xưa thủa nhỏ
Trắng dọc bờ sông, bông so đũa nở
Anh chống xuồng đi hái sớm tinh mơ
Theo con nước về cá lóc, cá rô
Thịt béo ngọt nấu canh chua so đũa
Nồi cơm gạo mới bập bùng bếp lửa
Nghe tiếng Cuốc kêu “cuốc cuốc” ngoài hiên
Bóng đôi ta in trên vách nghiêng nghiêng
Thật ấm áp khi Đông về anh nhỉ
Hai đứa chúng mình ngọt ngào thủ thỉ
Tháng 11 này đẹp lắm em ơi
Ngắm Cúc họa mi, So đũa tuyệt vời
Tim cùng đập nhịp, hòa đồng hơi thở
Mùa Đông này sao diệu kỳ quá đỗi
Gió chướng về, nắng nhạt đậu xung quanh
Đẩy xua rét tê tái, lòng cô quạnh
Anh và em trọn vẹn những yêu thương.
28, Tháng 11 Đến Rồi Phải Không Em?
Tháng 11 đến rồi phải không em
Bởi sáng nay anh nghe lòng thổn thức
Cái lạnh mùa thu làm anh thức giấc
Trong mơ màng anh thấy nhớ em hơn
Tháng 11 về anh bỗng thấy cô đơn
Căn phòng trống không một mình anh hoang lạnh
Thổn thức nhìn quanh, chẳng còn ai bên cạnh
Tay gối đầu anh nghĩ chuyện vẩn vơ
Tháng 11 rồi cũng vắng những cơn mưa
Chỉ còn nghe tiếng ngoài hiên lá đổ
Từ dạo xa em cũng đã vừa mấy độ
Mỗi thu sang, mỗi khắc nhớ em nhiều…
(Tùng Võ)
29, Tháng 11 Về
– Tác Giả: Ngọc Bùi
Tháng mười một! Đông về rồi em nhé
Phút giao mùa thu vội vã ra đi
Gió lạnh về khắc khoải buổi chia ly
Vài chiếc lá đầu cành còn lay lắt
Tháng mười một về! Mưa buồn hiu hắt
Nghe trong lòng nặng trĩu một niềm thương
Dấu thu xưa còn in dấu trên đường
Nơi phố nhỏ bóng chiều vương màu nhớ
Tháng mười một về! Tình kia còn dang dở
Lỗi hẹn thề lạc bước giữa niềm đau
Biết chăng em tình kia đã phai màu
Còn đâu nữa một mùa thương thủa ấy
Tháng mười một về! Nhớ thu biết mấy
Em đi rồi chỉ còn lại mình anh
Sống đơn côi như chiếc lá đầu cành
Trời đông giá đưa ta vào đêm tối
Tháng mười một về! Thấy lòng bối rối
Muốn cùng ai gửi gắm một lời thương
Muốn cùng ai chia sẻ đời gió sương
Men tình ái xua đi mùa đông giá
30, Tháng 11, Đêm Mưa Nhớ
Sụt sùi mưa suốt canh thâu
Liu riu róc rách giọt sầu mênh mông
Thềm mưa bong bóng phập phồng
Vỡ trên chuỗi nhớ sợi đong đưa buồn
Mưa thu nức nở dòng tuôn
Cho thêm rét mướt mảnh hồn đơn côi
Tiếng rơi quay quắt rã rời
Qua miền ký ức chơi vơi lạnh lùng
Ôm lòng đêm nỗi nhớ nhung
Thương người yêu dấu nghìn trùng cách xa
Mắt hoen đẫm giọt lệ ngà
Bờ môi tê lạnh thiết tha gọi mình
Trời thu mưa giữa buồn thinh
Lặng nghe gió hát lời tình yêu thương
Xa nhau mới hiểu đoạn trường
Hai đầu ngóng đợi sầu vương đọa đày
Gửi lòng theo hạt mưa bay
Anh ơi có thấu tháng ngày tương tư
Dù đời nghiệt ngã cũng thừa
Trăm năm còn mãi tình mưa nhớ đầy…
(Vũ Tiểu Vi)
31, Gửi Tháng 11 Yêu Thương
– Tác Giả: Đặng Hà Thi
Tháng mười một ghé bên thềm rồi đó
Giọt nắng vàng vương sắc lá chênh chao
Chiều nghiêng nghiêng đông đang ở nơi nào
Có nghe thấy tim ai sầu nức nở
Đêm lặng lẽ hắt hiu cơn gió trở
Dạ khúc buồn con phố cũ hư hao
Trời chuyển đông mang bao nỗi nghẹn ngào
Da diết nhớ khi đông về chạm ngõ
Tháng Mười một lại về trên phố nhỏ
Cúc họa mi vương sắc nắng mơ màng
Chiều lặng buồn con phố vắng thênh thang
Nghe trong gió một mùa đông vụn vỡ
Tim thổn thức dạ vương niềm trăn trở
Hoang hoải buồn trong khắc khoải biệt ly
Ôm cô đơn từng đêm trắng níu ghì
Gửi cô quạnh vào thẳm sâu miền nhớ.
32, THÁNG 11 CHO EM
Thơ: Đỗ Hương
Tóc em là dòng suối ngọt
Bọt tung xoã Lang-Biang
Môi em hương rừng thơm mát
Sóng hôn ghì riết mơn man
Chờ anh về tháng 11
Chỉ là cho riêng em thôi
Đất trời vào đông rét ngọt
Nồng nàn biển sâu bờ môi…
33, Tháng Mười Một
Rét đã ngọt vào da
lạnh khô lên cánh mũi
tháng mười một sương muối
ủ chín hồng má em
Bàn tay ai đã quen
vục sâu trong bùn lạnh?
những cánh đồng thẳng cánh
bước vào vụ đông xuân
Mang mang những bàn chân
đi tìm phương trời mới
bàn chân nào ở lại
mọc rễ xuống bùn đen?
Gió cứ thổi triền miên
trên cánh đồng- hoang dại…
mùi bùn đất ai ải
thấm đẫm cả hồn ta.
(Thi Ngẫu)
34, Tháng 11 Nhớ Màu Mắt Biết
– Tác Giả: Miên Du
Tháng 11 về, gió mùa lay giấc mơ
Hẹn hò mùa đông tới, gói cảm xúc vào thơ
Cho lạnh giá, tâm hồn phơi sương sáng
Viết cho em, tả đôi mắt long lanh năm tháng
Nỗi nhớ thu vàng, đọng lại dưới mi
Trong sâu thẳm, trong vắt, như suối thầm thì
Anh bắt được mỗi cái nhìn, khi dỗi hờn thu tới
Những khoảnh khắc êm đẹp chờ đợi
Buổi hẹn hò, tiếng chim kêu ngọt ngây
Tháng 11 về em có hay
Màu nắng tươi, những cơn gió lạnh ửng đông ẩm
Bàn tay em, mang hơi mùa hạ ấm
Anh nắm chặt tay, nhìn vào đôi mắt yêu
Đưa hồn anh về lại những chiều
Lần hò hẹn, thu đứng nhìn mắc cỡ
Tháng 11 đến rồi, em ơi anh nhớ
Màu mắt biếc, rạng ngời, như hai hạt sương mai
Tháng 11 gió mùa lạnh tím heo mây
Ôm em, nghe thời gian đứng lại
Hồn ấm áp, cảm xúc với tháng 11 mãi mãi
Và đôi mắt nhung, là ánh nắng hiền… sưởi ấm trái tim anh.
35, THÁNG MƯỜI MỘT HOÀI NIỆM
Thơ: Trịnh Thanh Hằng
Anh còn nhớ những ngày đông năm ấy
Mình bên nhau bao say đắm nồng nàn
Tiếng tơ lòng cùng lời nói chứa chan
Trong khoảnh khắc đã trở thành hoài niệm
Lập đông rồi còn đâu chim chiền chiện
Bay giữa trời ngân khúc hát tình ca
Vòng tay nào hoang hoải phía trời xa
Cho yêu dấu rơi xuống miền quên lãng
Áng mây tím cũng vật vờ bảng lảng
Trôi bồng bềnh chẳng cập bến không gian
Hoa cải kia vẫn cứ nở rực vàng
Đem đông đến cho lòng ai tê tái
Có biết chăng nơi phương trời xa ngái
Khắc khoải chờ một cánh mỏng thiên di
Những nồng say hỏi còn lại được gì
Ta giở áo gói vô miền kí ức
Tháng mười một có còn trong tiềm thức
Bên thánh đường ai sắp đón Nô en
Lê gót buồn tìm lại dấu chân quen
Người xưa ấy nay đã thành dĩ vãng
Rồi một mai ngày rực vàng ánh sáng
Anh sẽ về xua băng giá tàn đông
Cho mê say thắm lại những nụ hồng
Bao nồng ấm quên mùa đông lạnh lẽo.
36, Tháng 11 Về Rồi Đó Em
– Tác Giả: Lê Minh Đức
Tháng Mười Một về rồi đó em
Gió đông bắc làm lạc mùi hoa sữa
Heo may tháng Chín giờ như không còn nữa
Phố xá co ro… khi cơn gió tràn về
Tháng Mười Một rồi, chẳng hẹn hò nhau đi
Đừng dùng dằng như là hồi tháng Chín
Đừng cố giấu tình yêu, đừng câm nín
Người ta cần nhau… khi đông tới thật gần
Tháng Chín qua rồi mình lỡ hẹn với nhau
Tháng Mười đến cùng niềm đau chôn giấu
Giờ tháng Mười Một… là tình yêu nung nấu
Đốt cháy đôi mình… bằng muôn vạn khát khao
Hi vọng đông này, chúng mình sẽ có nhau
37, Thơ Hay Loài Hoa Tháng 11
Anh sẽ mang hạt hoa vàng đi rải
Khi mùa Đông thoai thoải phía lưng đồi
Em có nhớ màu hoa trong gió thổi
Hay vô tình như em đã quên tôi?
Trên thảm cỏ mấy hạt còn chưa nở
Đêm gom sương tưới vỡ những xanh màu
Mưa đến muộn hay trời còn cất giấu
Tôi xui buồn khóc xuống tựa mùa Ngâu!
Trong những bước một thời ta lạc mất
Ngày em đi cất nhẹ gót quay về
Anh đã biết tình kia là không thể
Nhưng vẫn trồng loài hoa ấy si mê
(Nguyễn Huy)
38, Nỗi Niềm Tháng 11
– Tác Giả: Thư Mạc Anh
Thật khó làm thơ để tỏ bày
Tâm tư muốn gói gửi vào đây
Trường xưa, bảng, phấn… Người đâu thấy
Lớp cũ, bàn, hoa… Vắng bóng Thầy
Tạc dạ công ơn lời chỉ dạy
Ghi lòng đức độ nói điều hay
Đi xa vẫn nhớ chiều thu ấy
Rạo rực trào dâng kỷ niệm này
39, Tháng Mười Một Yêu Thương
Hạt mưa bão tháng mười một
Rào rào rả rích từng cơn
Trời không hở một chút nắng
Mây xa về phủ xám hồn
Ngoài hiên ào ào cơn gió
Rũ rượi lay lắt hàng cây
Lòng nghe lạnh trong tiếng thở
Hơi mưa hắt ướt mi gầy
Vào mưa lũ gà lười nhác
Sân vườn rộng chẳng buồn ra
Con trâu phơi mình gặm cỏ
Ruộng ngâm nước trắng ngập bờ
Những đêm của tháng mười một
Đâu gì ngoài tiếng mưa rơi
Ông Sao mọi hôm rất tỏ
Lạnh nên bỏ trốn mất rồi !
Ông Trời thật là con gái
Lúc thì lắm nắng, lắm mưa…
Nghĩ Em, chắc Ông vẫn hãi !
Riêng Em thay đổi chẳng mùa
Hạt mưa của tháng mười một
Vỡ tan bong bóng cô đơn
Chỉ người đang yêu mới biết
Hạt mưa cũng có linh hồn
Tháng mười một về em nhé !
Tay choàng khoác để ấm hơn
Nhờ mưa thương tình rơi khẽ
Xoè ô che bước em về…
(Mặc Tiêu Phong)
40, Tháng 11 Yêu Thương
– Tác Giả: Lê Minh Đức
Anh sẽ mang hạt hoa vàng đi rải
Khi mùa Đông thoai thoải phía lưng đồi
Em có nhớ màu hoa trong gió thổi
Hay vô tình như em đã quên tôi?
Trên thảm cỏ mấy hạt còn chưa nở
Đêm gom sương tưới vỡ những xanh màu
Mưa đến muộn hay trời còn cất giấu
Tôi xui buồn khóc xuống tựa mùa Ngâu
Trong những bước một thời ta lạc mất
Chỉ còn nghe tiếng ngoài hiên lá đổ
Từ dạo xa em cũng đã vừa mấy độ
Mỗi thu sang, mỗi khắc nhớ em nhiều
41, Tháng 11 Rồi, Mình Yêu Nhau Đi
– Tác Giả: Giang
Tháng mười vội đi đông vừa chạm đến
Cơn gió vô tình lỡ bước chân anh
Hai đứa chung ô qua cơn mưa lạnh
Hẹn hò cùng em đi vào những cuộc tình
Mình yêu nhau đi những tháng ngày 11
Xin đừng câm nín cố giấu tình yêu
Buông hết lo âu, muộn phiền mệt mỏi
Để đông về đủ ấm bờ vai kia
Buổi chiều nào dắt tay em trên phố
Những cái ôm xiết chặt mặc dòng đời
Ngượng ngùng trao nhau nụ hôn mới
Có mấy ai quên được mối tình đầu
Tháng 11 đến rồi nhớ lắm phải không
Tháng của em và điều quan trọng nhất
Khi anh tỏ tình đừng đỏ mặt quay đi
Chỉ cần gật đầu anh sẽ làm tất cả
Đong đầy yêu thương ăm ắp cả trời yêu.
42, Tình Thơ Tháng 11
Em đi tìm khoảng lặng chút bình yên
Giữa những ngày như triền miên nỗi nhớ
Giữa những ngày buồn len vào nhịp thở
Em đi tìm giữa bỡ ngỡ chờ mong
Em 1 mình lặng lẽ giữa phố đông
Mặc dòng đời xô bồ trong hối hả
Mặc dòng người lại qua trong tất tả
Vội đi tìm mặc lạnh giá vây quanh
Em giật mình bỗng thấy quá mong manh
Thắt tâm tư giăng mành bao kỉ niệm
Nhưng lại rồi bỗng dường như tắt lịm
Bởi yêu thương hoài niệm quá xa vời
Em mơ màng và cố gắng buông lơi
Em mỉm cười trong rối bời thổn thức
Chợt nhận ra tình kia là đáy vực
Bỗng an nhiên chẳng bứt rứt tâm hồn
Em trở về tô má điểm môi son
Tươi sắc thắm chẳng còn lo hay nghĩ
Vốn bình yên là ở trong cách nghĩ
Về chính em vốn dĩ chẳng u buồn
Tháng 11 giọt nắng khẽ run run
Sưởi ấm lòng, đừng buồn… bình yên nhé!
(Mai Xuân Rin)
43, Đêm Tháng 11
– Tác Giả: Tạ Hồng Dũng
Cỏ cây còn vương vấn
Khi buông xuống màn đêm
Trăng rọi sáng bên thềm
Bóng em vừa thấp thoáng
Men tình say chếnh choáng
Chưa uống cạn rã rời
Lập lòe bước rong chơi
Mặt trời đà tắt lịm
Màn đêm bao phù phiếm
Những cám dỗ xa hoa
Nhấp nháy đẹp dung hòa
Ta như người xa lạ
Muốn đem tình trao trả
Không mặc cả bán mua
Chẳng hề giỡn hay đùa
Lắng sâu trong đáy mắt
Ước ôm nàng thật chặt
Dìu vào giấc mộng thôi
Mùa Đông đã tới rồi
Tình tôi sao vời vợi
44, Em Về Rồi Tháng 11 Của Tôi
– Tác Giả: Lãng Khách
Em về rồi! Tháng 11 chiều nay
Theo gợn gió nắm bàn tay trở lạnh
Những vàng thu cũng ngơ ngác trên cành
Vài giọt nắng chẳng làm hanh mùa nữa
Em về rồi! Tháng 11 trước cửa
Tiếng thì thầm chan chứa bờ mi ngoan
Đưa nũng nịu vừa tầm mắt đôi hàng
Nhẹ thả xuống niềm vui đang cười dỗi
Em về rồi! Tháng 11 của tôi
Chỉ là chút hoài niệm thôi rất cũ
Với tình yêu quên bao lần ngỡ đủ
Mà con tim dại khờ vẫn nhói đau
Em về rồi! Lặng lẽ thoáng qua nhau
Tháng 11 chôn sâu màu môi tím
Từng lời hứa vương vãi xưa kiếm tìm
Cuối đường trời ngân ngấn, bịn rịn mưa…
45, Tạm Biệt Tháng 11
– Tác Giả: Gia Huy
Tháng mười một, thu vội vã trôi xa
Bỏ mặc sau lưng thềm lao xao đầy lá
Quãng đường dài, bỗng gập ghềnh nghiêng ngả
Ngược dòng đời, ai đếm nhặt lá rơi
Quay gót đi, thu chẳng nói một lời
Cứ lặng thầm, gói theo từng sợi nắng
Để chiều nay mặt hồ sương giăng trắng
Thả lên trời, u ám… mịt mù mây
Tháng mười một, hoang hoải gió heo may
Thổi ký ức, lang thang qua miền nhớ
Ngày hụt hẫng và đêm như muốn vỡ
Nức nở tuôn, giọt mặn đắng không màu
Tháng mười một, ta là gì của nhau
Thực hay mơ mà sao đau đến thế
Muốn dửng dưng, lòng ngậm ngùi không thể
Dẫu cuộc tình… đã chạm đáy cơn mê!
Xem thêm: Stt tháng 11 hay