Là người Việt Nam, hẳn là ai cũng biết đôi câu lục bát: “Công cha như núi Thái Sơn – Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”. Công sinh dưỡng của cha mẹ là vô tận. Mỗi người sinh ra và trưởng thành, đối với cha mẹ bao giờ cũng là niềm tự hào đồng thời là kết quả của những nỗ lực vượt qua bao nhiêu khó khăn vật chất – tinh thần. Công cha – nghĩa mẹ thấm sâu vào mỗi con người, mỗi gia đình, dòng họ, thấm sâu vào nền nếp sinh hoạt của cộng đồng, nên phải ứng xử sao cho xứng đáng.
Mưa ngâu rả rích, tiết trời bắt đầu sang thu, mùa Vu Lan đến, mùa báo hiếu về. Chúc cho những ai còn mẹ thì mẹ mạnh khỏe, yêu thương mẹ nhiều hơn. Sau đây, Blog Chùm Thơ mời các bạn cùng xem qua những bài thơ báo hiếu mùa Vu Lan rất hay và cảm động dưới đây!
1, Còn Đó Vu Lan
Tác giả: Mặc Giang
Mỗi Mùa Hiếu Hạnh lại băng ngang
Tôi đứng xa xa nhớ lạ lùng
Nhìn thấy người ta dìu phụ mẫu
Còn mình lành lạnh thoáng bâng khuâng
Mỗi Mùa Hiếu Hạnh áo cài hoa
Bông Đỏ xinh xinh mắt sáng lòa
Bông Trắng rưng rưng tràn ngấn lệ
Cũng Hồng cũng Trắng cũng cài hoa
Thương Bông hồng Đỏ quá đi thôi
Nhưng chẳng có ai cho nữa rồi
Tôi tự tìm hoa ra viếng mộ
Bông Hồng dâng Mẹ, Mẹ à ơi
Tôi vào dự Lễ Hội Vu Lan
Nghi ngút trầm hương quyện khói nhang
Chuông mõ trang nghiêm hòa tụng niệm
Cầu xin mẹ thoát cõi lầm than
Tôi nghe tiếng vọng Hội Vu Lan
Xin chắp tay hoa dâng trước thềm
Khấn nguyện Mẹ, hoa khai Lạc Quốc
Đền ơn muôn một nghĩa Từ Thân
Thế rồi Mùa Hiếu Hạnh đi qua
Tôi bước lang thang về đến nhà
Đến trước bàn thờ nhìn ảnh Mẹ
Mẹ ơi, xa Mẹ ngút ngàn xa
Bếp lửa thắp lên chẳng đủ hồng
Lạnh từ ngoài đến sâu trong lòng
Lạnh băng đi xuống thềm băng giá
Tuyết đóng cục hòn gõ vỡ toang
Bông đỏ, Mẹ đem đi mất rồi
Còn con bông trắng kiếp đơn côi
Con mang đến cuối đời cô lữ
Nhắm mắt còn kêu tiếng Mẹ ơi
Nhắm mắt, nghĩa là hết Trắng Hồng
Kìa xem bóng nguyệt giữa dòng sông
Mẹ đi, con lại đi theo Mẹ
Mẫu Tử đôi bờ, hỏi sắc không
Nhưng đời còn đó Hội Vu Lan
Cửa tử đi qua thật bẽ bàng
Nghĩa đáp ân đền ơn hiếu hạnh
Mong sao nhân thế hiểu, đừng quên !!!
2, Báo Hiếu Mùa Vu Lan
(Gia Long)
“Công Cha như núi Thái sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ Mẹ kính Cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.”
Vào mùa Báo hiếu vu lan
Kính dâng Cha Mẹ vô vàn hồng hoa
Cha là công tạo ra ta
Mẹ là mang nặng sinh ra chúng mình
Dù cho trọn kiếp chúng sinh
Chẳng đền đáp nổi ân tình Mẹ Cha
Báo hiếu – Tốt nhất nên là
Tu thân tích đức – Mẹ Cha vui lòng
3, Con Tìm Về Cõi Tịnh Mùa Vu Lan
Tác giả: Chiều Tím
Cài lên ngực thêm một bông hoa trắng
Lại một mùa Vu lan vắng mẹ yêu
Nhớ làm sao bóng Cha buổi xế chiều
Đón đưa con, dạy bao điều hơn thiệt !
Ơn dưỡng dục, cả đời sao nói hết
Cha vội đi, chẳng giã biệt một lời
Đớn đau này con khóc ngất Cha ơi
Chẳng thể tin một lời nào, sự thật !
Mẹ thương Cha , héo mòn trong nước mắt
Phút lâm chung, ruột đau thắt từng cơn
Bỏ lại con cô độc cõi vô thường
Mùa Vu Lan, khóc hờn không thành tiếng!
Ôm di ảnh của song thân con viếng
Miền Tây Phương nơi bướm lượn, chim ca
Cầu mong Cha, khi về cõi Ta Bà
Gặp lại Mẹ vỡ òa trong hạnh phúc!
Dẫu mồ côi giữa cõi người trong đục
Con nghẹn ngào từng lúc bước song thân
Cầu Mẹ Cha mãi thoát kiếp trầm luân
Mùa Vu Lan kính song thân siêu tịnh !
4, Mùa Vu Lan
(Từ Nguyễn)
Con biết đã vào tháng 7
Mùa Vu Lan mới lại về
Sen thơm nức lòng con trẻ
Gửi hương về cõi bên tê…
Dẫu qua mấy chục năm trời
Người đã là người thiên cổ
Di ảnh ngả màu vàng ố
Nét xưa nào dễ phai mờ…
Vu Lan không cài hoa trắng
Chỉ thầm ấp ủ trong tim
Một tình yêu hoài sâu nặng
Muôn năm gửi đến mẹ hiền!
Vu Lan, mẹ đừng buồn nhé?
Mắt thôi mờ dấu khói hương
Con biết nơi kia quạnh quẽ
Có khi còn nuối người thương!
Cứ mỗi vào mùa tháng 7
Con ngồi nhớ lại đường xưa
Vạt áo dài màu trắng ấy
Có còn chấp chới ban trưa?
Vu Lan riêng con nhớ mẹ
Như tình sâu lặn vào mùa
Cứ mỗi thu về gõ cửa
Sóng lòng lại rộn rã khua…
5, Dâng Mùa Vu Lan
Tác giả: Hồng Dương
Rằm tháng bảy chiều buồn mây thơ thẩn
Tím chân trời tím tận đáy hồ thu
Tán trăng mờ khẽ động dãi sương mù
Lá vàng rụng gió vù tung mái tóc
Trời thu sẫm thấm buồn rồi chợt khóc
Đời Mẹ buồn ẩm mốc với thời gian
Đêm Vu Lan lòng cay đắng ngập tràn
Chân trần bước giữa ngàn điều suy nghỉ
Vu Lan đến Cha có về không nhỉ
Mẹ vẫn buồn ôm bị cực cô đơn
Con xa nhà nên có chút tủi hờn
Mẹ mòn mỏi mây vờn thêm tóc trắng
Đời thấm thoát dãi dầu qua mưa nắng
Bụi thời gian chất nặng gánh Mẹ già
Trăng cũng sầu hắt bóng xuống la đà
Đêm xa xót vang xa côn trùng vọng
Đêm thương nhớ bờ môi nghe nong nóng
Mắt cay cay mi đóng khẽ lệ rơi
Thương Mẹ già … con nhớ lắm Cha ơi !…
Xin đạo hiếu một đời cho trọn vẹn…
Xin dâng Núi Thái Sơn lời thương mến
Gủi Biển Đông ngọn nến tấm lòng thành
Vu Lan ơi !… con nguyện tặng cao xanh
Hồn trinh trắng long lanh trăng thu sáng….
6, Hoa Hồng Đỏ Mùa Vu Lan
(Thích nữ Thu Liên)
Hồng đỏ cài lên đẹp tuyệt vời
Phải nên trân trọng nhé người ơi!
Những ai còn mẹ còn hồng đỏ
Màu đỏ thắm tươi vẻ rạng ngời
Diễm phúc cho ai còn mẹ hiền
Sống trong tình mẹ thật vô biên
Vu lan báo hiếu vui bên mẹ
Thế sự thăng trầm vẫn thản nhiên
Hạnh phúc là khi còn mẹ yêu
Mẹ thương mẹ nhắc cho nhiều điều
Lúc buồn có mẹ người an ủi
Mong muốn điều chi mẹ cũng chiều
Tình đẹp nào hơn tình mẫu thân?
Chăm lo nuôi dưỡng công vô ngần
Mẹ nào tính toán công nhiều ít
Cũng chẳng bao giờ đòi trả ân
Bổn phận làm con phải đáp đền
Là người Phật tử ai đành quên?
Tinh thần vật chất luôn chu đáo
Tam Bảo mẹ về nương vững bền
Báo hiếu Vu lan hồng đỏ cài
Khắc ghi tình mẹ đến tương lai
Đường trần vạn nẻo đời sương gió
Ân nghĩa mẹ hiền không thể phai
7, Đêm Vu Lan
Tác giả: Hồng Dương
Đêm Vu Lan trăng sáng đến ngỡ ngàng
Tình cha mẹ mênh mang hương gió thổi
Một nén nhang phảng phất khói xanh trôi
Xin cha nhận lòng thành con kính viếng
Chân lẫm chẫm để lòng con đau điếng
Mắt đục mờ cất tiếng gọi con ơi !…
Tím hoàng hôn đời mẹ dạt cuối trời
Đêm tháng bảy lệ rơi con nhoà nhạt
Thu nhẹ đến gió hiu hiu se mát
Mà nỗi niềm tan nát lắm đó trăng
Mẹ tôi già móm mém rụng hết răng
Tóc trắng bạc má nhăn nheo tội nghiệp!…
Chuông ngân vọng thở than cho một kiếp
Bạc rừng đời dăng điẹp khúc buồn tênh
Tháng năm trôi cha mẹ cứ lênh đênh
Con đò vắng gập ghềnh dòng lao hận
Bóng cha mẹ bơ phờ trôi bất tận
Dáng thân gầy lận đận bến giang đầu
Chuông lòng ngân đau đớn chất núi sầu
Con ghi tạc đậm sâu tình cha mẹ..
8, Mùa Báo Hiếu Nhớ Mẹ
(Vi Vi)
Chuông ngân vọng gọi mùa báo hiếu
Đấng sinh thành dưỡng dục cù lao
Vấn vương mắt trẻ nghẹn ngào
Hướng về lòng mẹ, dạt dào mẹ ơi !
Nơi đất khách lẻ đời cô quạnh
Lạc rừng yêu lành lạnh buồn tênh
Tháng năm trôi nổi lênh đênh
Sông sâu đò vắng, gập ghềnh tuổi thơ
Nhớ bóng mẹ phơ phơ đầu bạc
Dáng thân gầy, tuổi hạt cao non
Đóa hoa hồng, trái tim son
Dâng về cài mẹ năm mòn tháng hao
Đèn hiu hắt, lao xao khói trắng
Qua mấy mùa cay đắng ngồi chong
Nửa hồn lưu xứ lệ đong
Nửa hồn về mẹ, cầu mong an lành
Ân hiếu nghĩa cam đành dang dở
Công mẹ cha, con nợ khắc sâu
Chuông lòng ngân đọng chất sầu
Tình nhà, sông núi đậm mầu trầm kha !
9, Đêm Vu Lan Nhớ Mẹ
Tác giả: Trường Phong
Trăng khuya ngời sáng ánh Vu Lan
Quê cũ trùng khơi biệt ngút ngàn
Khắc khoải lòng con hoài nhớ mẹ
Cao vời tuổi hạc lắm gian nan
Bông hồng cài áo tủi lòng con
Lạc lõng tha hương dạ héo hon
Người ta mất mẹ cài hoa trắng
Tôi phận đơn côi – Mẹ vẫn còn
“Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một, như đường mía lau”
Trớ trêu cho cảnh thương đau
Biển Đông sóng vỗ dạt dào tình thâm
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Mơ ngày mẹ sống bên ta
Cúc vàng dâng mẹ làm quà Vu Lan
Mẹ ơi mẹ có biết không?
Đời con vắng mẹ như còng mất ngoe!
10, Bông Hồng Tháng 7
(Nguyễn Khánh Chân)
Nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ
Đừng nói phải chi… quá trễ rồi
Chiếc bóng thời gian nào chảy ngược
Dòng đời gõ nhịp chẳng ngừng trôi
Bông hồng dưỡng dục đây lòng mẹ
Hoa thắm công ơn tựa biển trời
Tháng bảy vu lan mùa báo hiếu
Ai ơi kẻo muộn – lá vàng rơi
11, Diệu Kỳ Tháng Bảy Vu Lan
Tác giả: Trần Minh Hiền
Diệu kỳ tháng bảy Vu Lan
Biết ơn Cha Mẹ thiên đàng tình thương
Thiết tha đời sống vô thường
Học theo hạnh hiếu dặm đường bao la
Thiết tha sương khói ta bà
Thương Cha thương Mẹ vẫn là thiêng liêng
Noi gương Cha Mẹ sống hiền
Gắng công tu tập hành thiền từ bi
Ngày mai tươi sáng đong đầy
Thời gian hạnh phúc cho ngày thăng hoa
12, Khói Vu Lan
(Nguyễn Tấn Sĩ)
Mẹ còn bận bịu chợ quê
Buồn tro vàng mã không về Vu lan
Con đò xưa hết sang ngang
Xếp con thuyền giấy mà man mác buồn
Mẹ là trái đất hình vuông
Sáu mặt xúc xắc cuống cuồng con chơi
Còn đâu nữa một bầu trời
Lưng cong vì nỗi cuộc đời cong hơn
Cơm dưa mắm… nhẹ oán hờn
Mẹ lên trời với mây rờn rợn bay
Vầng trăng đà chín cơn say
Mùa thu đã giục heo may bốn bề
Hết rồi những nẻo chợ quê
Chờ chi khói bếp không về nữa đâu
Mẹ còn bận bịu thiên thâu
Gió đưa vàng mã theo câu thơ buồn…
13, Giọt Buồn Vu Lan
Tác giả: HOANGHAI
Vu lan nhớ Mẹ rất nhiều
Nhớ từng cử chỉ, những điều Mẹ răn
Cho dù cuộc sống khó khăn
Sống cho phải đạo, nhọc nhằn quản chi.
Nhớ ngày Cha mới ra đi
Mẹ già tàn héo, con thì mồ côi
Ngày thường vất vả gấp đôi
Gồng lưng Mẹ gánh, nhưng rồi cũng qua.
Mẹ rằng mẹ sẽ thay Cha
Lo tròn mọi việc, cửa nhà ấm êm
Thế rồi cứ mãi hằng đêm
Mưa ngâu trầm mặc, càng thêm ngập tràn.
Đời Mẹ vất vả cơ hàn
Nuôi đàn con nhỏ, thân tàn sá chi
Cuối cùng Mẹ cũng ra đi
Hương lòng một nén, con ghi suốt đời.
Vu lan nhớ lắm Mẹ ơi
Cài bông hồng trắng, thấy đời xót xa
Mồ côi mắt lệ nhạt nhòa
Đời con mất Mẹ, mất Cha thật rồi !
14, Vu Lan Cho Một Tình Yêu
(Hồng Thanh Quang)
Bông huệ trắng
cánh cò cũng trắng
đám mây chiều xam xám ngả vào thu
nằm ngửa mặt nhìn khung trời tắt nắng
bỗng thấy lòng không rượu cũng ngây ngư
Em xa cách không chỉ ba tấc đất
không chỉ năm không chỉ kiếp điệp trùng
ta mất em đã thành nhân loại khác
chỉ nỗi buồn như cũ cứ mông lung
Ai sẽ thắp nén trầm trong biển gió
thơm về đâu những chân thật không lời
ta chẳng rõ nụ hôn nào bỡ ngỡ
chạm non tơ như thuở mắt em cười
Hóa ra thế ta mới là vất vưởng
khi tình yêu em giấu kỹ đi rồi
khóc một tiếng sẽ thiếp vào âm vọng
những cơn mê xa xót bủa quanh đời…
15, Gọi Mẹ Ngày Vu Lan
Tác giả: Lã Thế Phong
Có tiếng a-lô Mẹ ngọt ngào
Như lời thánh thiện ở trên cao
Nhìn hoa hồng đỏ cài trên áo
Tôi biết là tôi rất tự hào
Dẫu cho ngày tháng rèn tôi cứng
Câu Mẹ dặn dò vẫn đâu đây
“Làm người phải có tâm, con ạ
Bằng không như lúa héo sâu rầy!”
Tôi không kể lể công Mẹ nữa
Lời viết bao nhiêu mới cho vừa
Chỉ lời chúc Mẹ luôn mạnh khỏe
Để vuốt đầu con buổi nắng mưa
Mùa Vu Lan hết, rồi trở lại
Tôi mong đỏ mãi cánh hoa hồng
Cho tôi hãnh diện cười tháng Bảy
Khi còn nghe tiếng Mẹ thật trong
16, Lòng Mẹ
Gái lớn ai không phải lấy chồng
Can gì mà khóc, nín đi không !
Nín đi ! mặc áo ra chào họ
Rõ quí con tôi ! Các chị trông !
Ương ương dở dở quá đi thôi !
Cô có còn thương đến chúng tôi
Thì đứng lên nào ! lau nước mắt
Mình cô làm bận mấy mươi người.
Này áo đồng lầm, quần lĩnh tía
Này gương này lược này hoa tai
Muốn gì tôi sắm cho cô đủ
Nào đã thua ai đã kém ai ?
Ruộng tôi cày cấy, dâu tôi hái
Nuôi dạy em cô tôi đảm đương
Nhà cửa tôi coi, nợ tôi giả
Tôi còn mạnh chán, khiến cô thương !
Đưa con ra đến cửa buồng thôi
Mẹ phải xa con, khổ mấy mươi !
Con ạ ! đêm nay mình mẹ khóc
Đêm đêm mình mẹ lại đưa thoi.
17, Gửi Ai Còn Mẹ
Tác giả: Ngọc Nghĩa
Vu Lan báo hiếu lại về…
Mưa ngâu tháng bảy Lê thê đượm buồn!
Nhắc con nhớ đến cội nguồn…
Còn Cha, còn Mẹ phải luôn đáp đền!
Chữ hiếu đâu dám nào quên.
Khắc tâm ghi cốt làm nên con người!
Ngực cài hoa đỏ thắm tươi…
Là niềm hạnh phúc của người con thơ.
18, Gửi Ai Mất Mẹ
Tác giả: Ngọc Nghĩa
Vu lan báo hiếu lại về…
Mình con lặng lẽ tái tê cõi lòng!
Người ta cài ngực cành hồng.
Con cài hoa trắng mà lòng buồn thiu.
Nhớ Cha nhớ Mẹ rất nhiều…
Mình con đơn độc hẩm hiu một mình!
Cõi đời thế thái nhân sinh…
Con không tìm được chữ tình Mẹ Cha.
19, Vu Lan Xa Xứ
(Hồng Dương)
Bông hồng trắng xin dâng cho mẹ
Đóa hoa hồng đặt nhẹ mộ cha
Vu Lan biệt xứ xa nhà
Nhớ thương cách biệt bao la dặm trời
Chuông chùa vọng gọi lời báo hiếu!
Lạc rừng chiều cành liễu buồn tênh
Tháng năm dòng thác lênh đênh
Dương gian trôi nỗi gập ghềnh tuổi thơ
Nhớ dáng mẹ phơ phơ tóc bạc
Dáng thân gầy tuổi trạc non cao
Đóa hồng màu trắng – tim đào
Dâng về cha mẹ năm hao tháng mòn…
Ân hiếu nghĩa lòng con dang dở
Công mẹ cha con nợ khắc sâu
Chuông lòng ngân đọng chất sầu
Tình cha nghĩa mẹ đậm mầu trầm kha !
Ngày tháng bảy bao la nhung nhớ
Lễ Vu Lan thương vỡ cơn mưa
Trăng ơi màu trắng ngày xưa
Đi tìm tìm mãi bóng đưa cha về
Trăng khuya khoắt ê chề đi mất
Bóng chiều tàn đau thật là đau
Lòng con u ám một màu
Nhớ cha thương mẹ đêm thâu khóc thầm
Cha không cháy sao trầm hương tỏa
Mẹ không trăng sao hóa bao dung
Công cha nghĩa mẹ muôn trùng
Lòng con xao động lao lung một đời
Mây không tới cha ơi !… tóc trắng
Mẹ không hoa sao lắng ngát hương
Trăng về có ghé trên đường
Cho xin gởi mẹ hoa hường trắng trong
Xin mang đến đồi thông yên lặng
Mộ cha nằm một lẵng hồng tươi
Đỏ thơm đằm thắm rạng ngời
Vu Lan xa xứ rối bời lòng con…
20, Con Nhớ Mẹ
(Hồng Dương)
Đêm thao thức con thương mẹ quá !
Má nhăn nheo tóc xoã trắng ngần
Bao măm con tảo xoay vần
Mẹ luôn cực khổ bao phần héo hon
Con đã lớn, Mẹ còn lo lắng
Việc vàn nhiều cay đắng mẹ thương
Mẹ lo mãi suốt dặm trường
Thương con thương mãi vạn thương cung đời…
Thương thương mãi, xa vời nhung nhớ
Mắt đã mờ, lòng vỡ tay rung
Thương con điệp điệp trùng trùng
Mây ngàn gió núi ngại ngùng chịu thua
Mẹ ơi mẹ, con chưa báo hiếu
Xa cách vời con hiểu con thương
Trời cao biển mặn vô thường
Đường xa vạn dặm miên trường mẹ ơi!
21, Hoa Trắng Vu Lan
Tác giả: Hồng Dương
Thu lại đến sương đùa trên cành liễu
Trăng hiểu mùa báo hiếu đã về đâu !…
Để mây kia vờn lãng đãng mái lầu
Lòng cay đắng nỗi sầu thêm đày đọa
Ai thầm lặng đứng im như tượng đá
Nhìn bóng hình chiều ngã ở bên sông
Nhớ về ai mà tâm tưởng cay nồng
Cho hiu hắt cõi lòng chia biền biệt
Đời ngang trái tiễn đưa cành xanh biếc
Chiếc lá vàng đau biết mấy tuổi xưa
Tóc bạc phiêu dầm dãi dưới cơn mưa
Cho xa xót cày bừa tan tâm mỏi
Sâu dưới mộ nàng ơi đừng có hỏi
Như ngày xưa đau nhói đến dại lòng
Lễ Vu Lan hiếu nghĩa đến mặn nồng
Ta bất hiếu đứng trông vào bóng tối
Thu lại đến cho lòng thêm tội lỗi
Nhang khói bay vương lối mẹ đi về
Mắt đục mờ thương cảm đến não nề
Chân gối mỏi ê chề thêm chiều lặn
Quà tặng mẹ đâu còn hoa cúc trắng
Anh giành riêng im lặng đặt lên mồ
Trên tấm bia mới khắc đứng đợi chờ
Bên mắt mẹ sững sờ dòng nhòa mặn
Lệ rơi xuống vỡ tan theo màu trắng
Như màu hoa xưa tặng lễ Vu Lan…
22, Mùa Dâng Hương
(Phan Thanh Minh)
Lá xào xạc hay mùa thu nhẹ bước
Hoàng hôn trôi hay nỗi nhớ lang thang
Thương mẹ cõi còm một đời xuôi ngược
Quê hương ơi còn bao cảnh cơ hàn !
Bay theo cánh diều đuổi bướm vườn hoang
Con lớn lên từ mồ hôi của đất
Ca dao mẹ trĩu nỗi buồn đơn chiếc
Khoai sắn giao mùa thay bữa hàn vi…
Câu thơ vào đời níu võng ưu tư
Con giấu mẹ chẳng bao giờ đọc được
Vì con biết mẹ đang nhiều nước mắt
Đọng ngàn trang ký ức đời mình !
Như mã di truyền sống để hy sinh
Mà ở mẹ có gì đâu nhận được
Chỉ có chăng là thời gian tóc bạc
Thêm xanh xao may rủi phận người !
Về dâng hương con nguyện cao vời
Xin hạnh phúc nhân mùa báo hiếu
Con khờ khạo nên nào có hiểu
Mẹ của con vẫn khóc lặng thầm…
23, Mùa Vu Lan
Tác giả: Nguyễn Gia Linh
Con sớm biết mồ côi từ nhỏ
Suốt cuộc đời vẫn nhớ mẹ cha
Hiếu ân chưa thể chan hòa
Đành cam thương tiếc lệ nhòa đầy vơi
Con vẫn lấy ân đời làm gốc
Đem niềm thương gia tộc giữ gìn
Sống sao cho trọn chữ tình
Luyện rèn lẽ phải không vin bên nào
Đời có lúc buồn đau không lối
Con giữ sao có cội có nguồn
Cho mình tránh cảnh mưa tuôn
Cho người tránh cảnh gió luồn lạnh sang
Đến ngày Lễ Vu Lan báo hiếu
Con gởi lòng theo điệu mõ chuông
Quyết đem lời dạy mẹ thương
Cùng điều răng bảo cha thường nhắc cho
Con sẽ sống ấm no tình cảm
Không bao giờ lảnh đạm thờ ơ
Với người con vẫn tôn thờ
Với ai chặt dạ bên bờ thủy chung
Con vẫn sợ lung tung thay đổi
Chỉ ngại mình lẫm lỗi điều chi
Đường đời từng bước con đi
Chỉ mong thực hiện những gì mẹ khuyên
Con chẳng biết tham tiền tham lợi
Biết nguyện cầu xá tội vong nhân
Con mong giữ vẹn tinh thần
Đáp đền tình nghĩa hiếu ân chu toàn
24, Vu Lan Nhớ Mẹ
(Nguyễn Khánh Chân)
Thấm thóat mùa vu lan đến rồi
Lòng con se sắt lệ tuôn rơi
Ngày xưa hoa đỏ nay hoa trắng
Nỗi nhớ đong đầy năm tháng vơi
Rằm tháng bảy rồi Mẹ biết không?
Người người vui nhận cánh hoa hồng
Riêng con đươc tặng cành hoa trắng
Và ánh mắt buồn với cảm thông
Hoa trắng ai cài lên áo con
Hằn lên nỗi nhớ đỏ như son
Cám ơn chưa nói nghe lời nghẹn
Nuốt lệ dìm sâu một nỗi buồn
Lặng lẽ quay về kí ức xưa
Sân Chùa nhạt nắng gió lưa thưa
Tay trong tay Mẹ cành hoa thắm
Và nén hương trầm tỏa khói đưa
Riêng tặng cho em một cánh hồng
Nhân mùa báo hiếu phận làm con
Vui thay hạnh phúc khi còn Mẹ
Chữ hiếu cho ai vẹn tấm lòng
Đây cành hoa trắng tăng cho anh
Nhớ Mẹ nuôi con đến trưởng thành
Chữ hiếu làm sao đền đáp hết
Mờ trong di ảnh lệ rơi nhanh
25, Ngày Vu Lan
Tác giả: Quang Lâm
Cơn gió nồng thổi tràn đất mẹ
Còn man mác nỗi buồn mùa thi
Rằm tháng bảy gió trời tháng bảy
Ta âm thầm đứng ngắm bóng thu qua
Ta nhớ lại những ngày ở rất xa
Dòng sữa trắng mẹ cho con ngọt lành
Còn giọt nắng cất vào cuộc đời nhỏ
Và yêu thương trong những cánh diều xa
Rằm tháng bảy
Vu lan tháng bảy…
Huyền thoại mẹ con nhớ mãi không quên
Con vẽ cho mẹ
Cuộc đời gian khó
Mẹ lớn lên,đất nước còn cơ cực
Nhà mẹ nghèo,lều rách hoang sơ
Cơm gồng gánh,cõng khoai sắn độn
Thời chúng con không thể nào hình dung
Để hôm nay
Con nợ mẹ hai chữ…
Sinh thành…
Con vẫn đi theo tiếng lòng của mẹ
Những ca từ câu hát mẹ đã ru
Con vẫn đi với đôi chân bình lặng
Để cuộc đời chậm,chắc lối con đi
Và hôm nay vu lan báo hiếu
Dâng tặng người trọn chữ yêu thương.
26, Chữ Mẹ
(Hoàng Hạc Bay)
Vu Lan báo hiếu lại về
Con đường tháng Bảy lê thê mưa mùa
Trên cành chiếc lá đong đưa
Bâng khuâng nhớ mẹ năm xưa võng buồn
Cánh tay gầy guộc thon suông
Dắt con qua những chặng đường khó đi
“Khó đi mẹ dắt con đi,
Con thi trường học, mẹ thi trường đời
Cho dù giông bão tơi bời
Vượt bao gian khó không rời đàn con
Mẹ hiền vững một lòng son
Nuôi con khôn lớn không sờn không nao
Tình mẹ tha thiết dường bao
Không gì so sánh, không sao đo lường !
Trong mẹ chỉ một chữ THƯƠNG
Bao nhiêu sách vở văn chương cũng thừa
Mẹ nghèo tần tảo sớm trưa
Không lời than vãn nắng mưa nhọc nhằng
Có đêm sàng gạo dưới trăng
Đàn con quấn quít vây quanh nô đùa
Tuổi thơ nào biết trời mưa
Trên cao mưa xuống… nước nào mưa lên
Ngày nay con đã lớn khôn
Nuôi con mới thấu công ơn mẹ mình
Giờ đây mới biết hy sinh
Mới hay, mới rõ thâm tình mẹ yêu
Ai ơi lá đổ muôn chiều
Nhớ về người MẸ… nhớ mùa VU LAN
27, Ngày Vu Lan Buồn
Tác giả: Bạch Vân Nam
Mẹ là than thuốc thần kỳ
Mẹ là ngọn đuốc con đi mở đường
Mẹ là ngọn gió đưa hương
Mẹ là biển cả cho buồm khơi xa
Đêm nay Trăng ở lại nhà
Vườn rau cỏ mọc tiếng gà gọi nhau
Giờ đây mẹ ở nơi nào!
Buồn theo bóng dội Vì Sao trên trời
Lừng khừng Mây chẳng chịu trôi
Thảm xanh dưới đá ghế ngồi chông chênh
Hình như mắt mẹ đang nhìn
Dõi trông từng bước tập tềnh qua sông
Chuông ngân ngấn lệ lưng tròng
Ai cày lên áo nụ hồng trắng tang
Nhớ thương người mẹ khuất ngàn
Mưa rơi nặng hạt xuyên làn khói cay.
28, Chữ Mẹ
(Mạc Phương Đình)
Một chữ Mẹ sao thân thương quá đỗi
Nhẫm trong tim nghe đầy ắp ngọt ngào
Ðọc chữ Mẹ chợt thấy lòng rung động
Lòng Mẹ hiền như những khúc ca dao
Tiếng gọi Mẹ, bỗng oà trong mừng rỡ
Chữ đầu tiên bập bẹ lối vào đời
Từ cuống rốn con hành đau bụng Mẹ
Tháng năm dài câu hát Mẹ à ơi
Những đêm lạnh mẹ ủ nồng con ngủ
Nóng trưa hè Mẹ quạt chẳng ngừng tay
Con đau ốm, Mẹ nhiều đêm thức trắng
Lòng thương yêu trời biển đủ đong đầy
Mẹ lặng khóc theo nỗi đau con trẻ
Lòng mẹ vui nhìn con bước vững vàng
Mẹ chịu đói dành cho con no đủ
Vì thương con Mẹ nặng gánh gian nan
Ôi chữ Mẹ lớn như trời như biển
Chỉ một âm mà như tiếng sấm rền
Con gọi Mẹ nghẹn ngào trong cuộc sống
Dẫu buồn vui chẳng có lúc nào quên
29, Nhớ Ba
Tác giả: Xóm Đồng
Cha ơi, muôn dặm đường trường
Qua hai cuộc chiến đau thương bế bồng
Bên đàn con nhỏ, canh nông
Bát cơm manh áo tấm lòng bao la
Hòa bình về với mọi nhà
Vất vả cùng cực rồi Ba qua đời
Anh em buồn bã chơi vơi
Mẹ già cô quạnh buồn đời quy Y
Lập nghiệp mình quyết ra đi
Dấng thân mọi nẻo việc gì cũng qua
Đôi khi xa vắng ruột rà
Giọt lệ tủi phận thương ba vô vàn
30, Dòng Lệ Mùa Vu lan
(Thích nữ Thu Liên)
Mỗi mùa Vu lan đến
Biết bao dòng lệ rơi
Cho tình vô bờ bến
Bày tỏ không nên lời
Nghẹn ngào trong nước mắt
Tưởng nhớ đến mẹ cha
Ân tình cao chất ngất
Suốt đời đã bôn ba
Vì đàn con yêu dấu
Cha mẹ phải gian nan
Sớm hôm luôn phấn đấu
Tranh thủ mọi thời gian
Cho con thơ tất cả
Để con được trưởng thành
Dù đời có nghiệt ngã
Cha mẹ cũng cam đành
Thế nhưng con khôn lớn
Chưa đền đáp được gì
Thì nhận điều đau đớn
Bởi cha mẹ ra đi
Đã nghìn thu vĩnh biệt
Theo định luật vô thường
Vu lan về chỉ biết
Hoa trắng cài tang thương…
31, Nước Mắt Ðêm Vu Lan
Tác giả: Phan Tưởng Niệm
Ðêm Cali – xứ người – mưa giá phủ
Nghe hung tin mẹ vừa mới qua đời.
Con tái tê chết lặng Mẹ! Mẹ ơi!
Cơn gió lạnh buốt đau từng thớ thịt.
Con cứ ngỡ ra đi là tạm biệt.
Rồi ngày mai trời sáng con lại về.
Gia đình mình hội Phụ- tử phu- thê,
đâu lại phải giờ chia xa vĩnh viễn.
Con vẫn nhớ, Mẹ ơi! Con vẫn nhớ.
Dáng thân gầy ngõ tối bước chân quen.
Nặng đôi vai trĩu gánh khắp phố phường.
Thân khổ nhọc cần lao nuôi con lớn.
Con vẫn nhớ, Mẹ ơi! Con vẫn nhớ.
Một chiều nào nhạt nắng – Buổi hoàng hôn.
Vẫy tay chào, gạt lệ – Mẹ tiễn con.
Ðem chí cả xung phong làm lính trận.
Con vẫn nhớ, Mẹ ơi! Con vẫn nhớ.
Rồi một chiều, mẹ lại khóc xa con.
Lệ đắng cay trong bao nỗi uất hờn,
Ðứng lặng lẽ nhìn con vào tù ngục.
Con vẫn nhớ, Mẹ ơi! Con vẫn nhớ.
Mới chiều nào mẹ lại khóc đưa con.
Rời quê hương trong nước mắt tủi hờn
Từng giọt lệ ướt nhòa Tân-sơn Nhất..
Thế là hết, hết rồi! Còn gì nữa.
Mẹ chết rồi, là chết cả nguồn thương.
Còn gì đâu! trong cuộc sống đời thường.
Ðời thiếu mẹ – là thiếu đi tất cả.
32, Tháng Bảy Vu Lan
Tác giả: TP Minh Đạo
Tháng bảy Vu Lan lại trở về,
Rưng rưng khóe mắt lặng sơn khê.
Dịu dàng thân Mẹ lo bao ngã,
Sừng sững lưng Cha quản bốn bề.
Mộ đá lưu tình in bóng dáng,
Rêu xanh nặng nghĩa thấm hồn quê.
Thu qua đông đến chìm sương khói,
Chạnh nỗi biệt ly dạ não nề.
33, Thông Điệp Vu Lan
Tác giả: Mặc Giang
Thắng Hội Vu Lan nhớ Mẹ hiền
Noi gương hiếu hạnh Mục Kiền Liên
Thanh trai lễ vật lòng tha thiết
Nguyện Đức Từ Bi cứu đảo huyền
Ngày xưa, Mục Tử xuống A Tỳ
Tìm Mẹ muôn vàn khó quá đi
Bao ải Ma Vương cùng ngạ quỷ
Khóc òa thấy Mẹ, vỡ sầu bi
Dâng cơm cho Mẹ, bốc thành than
Nước uống dâng lên, biến lửa hồng
Cũi sắt, hầm chông đày đọa Mẹ
Mục Liên cùng tử khóc như rông
Vội về ngưỡng bạch Đức Như Lai
Sự thể trầm kha thống khổ dài
Vừa Mẹ, vừa sinh linh vạn loại
Làm sao giải cứu khỏi tuyền đài
Đức Phật từ tôn tế độ ban
Giải bày, mở Thắng Hội Vu Lan
Thập phương Tam Bảo đồng gia bị
Chứ một mình Ông, đâu dễ dàng
Còn nay, thiết lễ Hội Vu Lan
Dễ quá, đơn sơ, thật nhẹ nhàng
Dâng tấm lòng thành, nguyện chí thiết
Mười phương Chư Phật nhủ từ ân
Có sao cúng vậy đừng cầu kỳ
Quan trọng, chân thành đúng lễ nghi
Gìn giữ thân tâm, sạch nghiệp báo
Phật cười hoan hỷ, đừng lo chi
Ta cứu sinh linh, độ vạn loài
Hằng hà sa số chúng sinh thôi
Trầm luân sáu nẻo, ba đường dữ
Phật ái chúng sinh, mẫu ái hoài
Hằng năm, mỗi Lễ Hội Vu Lan
Đệ tử trang nghiêm và nhẹ nhàng
Im lặng, nói năng, như chánh pháp
Ngày Rằm Tháng Bảy kết Đàn Tràng
Vu Lan, như mở Hội Liên Hoa
Bát Nhã thanh lương chuyển tới bờ
Biển khổ hồi đầu đăng bỉ ngạn
Hàm linh cửu hữu thoát trầm mê
Vu Lan, như mở Hội Liên Trì
Ao báu, sen vàng, ngát Đức Bi
Cửu phẩm đồng đăng, thơm giải thoát
Phật ân vô lượng, nói vô nghì
Vu Lan, như Mở Hội trần gian
Nhân thế bình tâm dưới Đạo Vàng
Phước huệ song tu tiêu nghiệp dĩ
Vượt qua thế giới của ba ngàn
Trung Nguyên Tháng Bảy Hội Vu Lan
Gìn giữ, truyền lưu mãi thế gian
Vận chuyển Ba Thừa dung Nhị Đế
Tam đồ, bát nạn, hết lầm than
Nào phải cứu riêng chỉ Mẹ hiền
Hiểu sai chánh pháp, Phật oan khiên
Phật đâu có nói, dành riêng Mẹ
Phật dạy : Vu Lan giải đảo huyền
Giải cứu chúng sinh nghiệp nặng nề
Vô minh nên mới ngập si mê
Ăn năn sám hối tiêu phiền lụy
Tịnh Độ hiện tiền, hết khổ nghe
Thông Điệp Vu Lan, đã được ban
Bảy hàng đệ tử hãy hân hoan
Chân thành đón nhận truyền lưu mãi
Thắng Hội Vu Lan rợp Đạo Vàng
Thông Điệp Vu Lan, đã được tuyên
Muôn đời gìn giữ thật an nhiên
Noi gương Hiếu Hạnh Mục Liên Tử
Công đức tròn đầy, chớ đảo điên
Thông Điệp Vu Lan, đã giải bày
Từ thời Đức Phật đến hôm nay
Ngàn sau cũng chẳng sai ly tất
Sen quý thơm hương tỏa bảo đài
Hàng hàng đệ tử chắp tay hoa
Nguyện Đức Từ Nghiêm ngự bửu tòa
Gia hộ chúng con đường Tứ Thánh
Và đường Bát Đạo phổ châu sa
Hàng hàng đệ tử chấp tay quỳ
Thông Điệp Vu Lan, diệu đức bi
Thắng Hội Vu Lan, diệu đức trí
Phật ân vô lượng, quả vô nghì.
34, Vu Lan Về Nhớ Mẹ
Thơ: Ngọc Chi Nguyễn
Ai còn mẹ trên đời hạnh phúc
Được mẹ lo từng chút cho mình
Suối nguồn trong mát kết tinh
Quan tâm chăm sóc biển tình yêu thương
Bao vui sướng mẹ nhường tất cả
Sống vì con vất vả không màng
Mong con khôn lớn đàng hoàng
Công thành danh toại rỡ ràng hiển vinh
Bông hồng trắng con xin dâng mẹ
Chút tấm lòng con trẻ nhớ thương
Bao năm mất mẹ đoạn trường
Lời người đã dạy chỉ đường cho con
Khi mẹ sống chưa tròn chữ hiếu
Mẹ mất rồi con thiếu tình thân
Vu Lan nhớ mẹ vô ngần
Công ơn trời bể ngàn lần khắc ghi
35, Mùa Vu Lan
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Tháng bảy về tiết trời đã sang thu
Mùa Vu Lan cũng đến rồi Mẹ nhỉ !?
Con cảm thấy cuộc sống đầy thi vị
Mẹ vẫn còn để dõi bước con đi
Con tung tăng như những cánh chim di
Cuộc sống vô thường đâu dễ gì Mẹ ạ !
Những khổ đau và những lần vấp ngã
Có Mẹ vỗ về xóa cả vạn niềm đau
Mùa Vu Lan trời tháng bảy mưa ngâu
Kinh Vu Lan thật nhiệm mầu rung cảm
Con nguyện cầu xin Phật Trời chứng giám
Phù hộ , độ trì cho Cha Mẹ bình an
Trước Phật đài con dự lễ Vu Lan
Trong lòng dâng bao ngập tràn hạnh phúc
Hoa hồng đỏ con vẫn cài trên ngực
Để tim con thổn thức những ngọt ngào
Xung quanh con bao mắt lệ đã trào
Hoa hồng trắng chênh chao trên ngực áo
Những tiếng nấc và bước chân chao đảo
Mẹ đâu còn để chỉ bảo điều hay
Tiếng kinh cầu hòa quyện khói hương bay
Mùa Vu Lan lại đong đầy cảm xúc
Thêm tháng bảy con tràn đầy hạnh phúc
Mẹ vẫn còn hun đúc những niềm vui.
36, Cánh Hồng Đỏ Tươi
Tác giả: Diệu Nguyễn
Ngày rằm tháng bảy Vu Lan
Còn Cha ,còn Mẹ hân hoan vui mừng
Những ai hạnh phúc xin đừng
Đừng làm phai nhạt cánh hồng đỏ tươi.
Dòng đời con nước đầy vơi
Một mai Cha mất lệ rơi thảm sầu
Bầu trời con trẻ còn đâu?
Từ đây hồng đỏ ngã màu bi thương
Hôm nay cài áo hoa hường
Nhắc con trân trọng tình thương Mẹ già
Dù cho vất vã ,bôn ba
Cũng xin gìn giữ món quà Từ Bi.
37, Đêm Vu Lan
Tác giả: Trần Minh Hiền
Em có biết anh là dòng sông cạn
Cho biển đầy ăm ắp sóng yêu thương
Đêm Vu Lan trăng xứ người vạn trạng
Mẹ tuổi cao nhưng tâm sáng miên trường
Cám ơn Mẹ da cho con vô lượng
Cam on Em cho anh mối thâm tình
Đêm Vu Lan xứ người đầy tâm tưởng
Tiếng đại thiên thế giới chẳng vô hình
Mơ đời sống người thương người an định
Bến bờ xưa thuyền neo bến đợi chờ
Đêm Vu Lan xứ người tìm yên tĩnh
Giấc chiêm bao cũng rất thực ơ hờ
Khuya thiền định ngỡ hồn mình giác ngộ
Vẫn u minh ngờ nghệch dại khờ
Đêm Vu Lan xứ người còn đau khổ
Nguyện cầu cho nhân thế được đến bờ
38, Tấm Lòng Vu Lan
Tác giả: Trần Minh Hiền
Lời Kinh Phật dạy
Con học đêm ngày
hồn con tìm thấy
lẽ phải điều hay
Vu Lan suối chảy
tâm con an hoà
bình minh rực cháy
sen hồng nở hoa
mắt con lệ nhoà
cha giờ khuất dấu
tình yêu nhạc hoạ
mẹ hiền sống lâu
ước mong nhiệm mầu
nhân gian hạnh phúc
sống đời hiền hậu
tấm lòng Vu Lan.
39, Vu Lan Nhớ Mẹ
Tác giả: Nguyễn Ngọc René
Ngày gặp lại Mẹ hiền năm đó
Mười tám năm mắt đỏ chờ mong
Lần đầu cách biệt được trông
Ôm nhau lệ đổ suối sông dãi dầu…
*
Paris đó Âu Châu đang sống
Mà tâm tư mãi ngóng Mẹ yêu
Từ nơi xa thẳm mỗi chiều
Hoàng hôn đã điểm cánh diều gió bay
*
Thu lại đến trời mây vẫn đó
Mẹ bây giờ còn có được đâu
Hoa hồng màu trắng đượm sầu
Kính dâng hồn Mẹ tình sâu tim này
*
Nhớ giọng Mẹ thơ ngây nghe hát
Khi ngoài hiên lác đác giọt mưa
Êm ru vào mộng gió đưa
Nay thành viễn xứ cho vừa nhớ thương
*
Mẹ đã mất quê hương xa vắng
Đã mấy mùa mưa nắng bão bùng
Còn đâu có được trùng phùng
Từ nơi dịu vợi mịt mùng hoài mơ…
*
Xin cho nhắn lời thơ ngắn ngủi
Những ai còn an ủi Mẹ yêu
Bông hồng cài áo vui nhiều
Lỡ mai Mẹ mất đìu hiu suốt đời…
40, Bài Thơ Tặng Mẹ Ngày Vu Lan
Tác giả: Mai Thúy Hải
Cài lên ngực bông hoa hồng đỏ thắm
Nước mắt rơi lòng đăm đắm bâng khuâng
Niềm hạnh phúc còn có mẹ trào dâng
Kề bên con như vầng dương tỏa sáng .
Vất vả một đời trải dài theo năm tháng
Đôi vai gầy với vóc dáng liêu xiêu
Như thân cò mẹ kham khổ đủ điều
Nuôi con lớn lòng mang nhiều trăn trở .
Vu Lan về bài thơ con viết dở
Tặng mẹ yêu niềm nhung nhớ khôn nguôi
Thầm cầu mong mẹ mãi nở nụ cười
Như đóa hoa dưới mặt trời tươi thẳm .
Tình yêu mẹ mãi ngọt lành sâu đậm
Dành cho con những đầm ấm chứa chan
Dù đông lạnh hay hè nắng chói chang
Mẹ vất vả …. Nỗi lo toan sớm tối .
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng trăm lối
Áo ướt mồ hôi , tóc rối , vai mòn
Công sinh thành dưỡng dục nghĩa ơn
Chữ Hiếu đó sắt son không kể xiết .
Dịch cô vít đang hoành hành khắc nghiệt
Nhớ mẹ nhiều nhưng biết phải làm sao
Ở nơi xa thèm khát bữa cơm rau
Cùng cha mẹ bên nhau cười rả rích .
Đành khất hẹn khi nào chiến thắng dịch
Con sẽ về cho thỏa thích niềm mong
Để cho mẹ khỏi thấp thỏm ngóng trông
Rồi vì con mà nhiều đêm không ngủ .
Thơ con viết ngôn từ nào cho đủ
Để tả lòng bày tỏ những công ơn
Chỉ mong trời cho cha mẹ mãi còn
Đạo làm con được làm tròn chữ Hiếu .
41, Báo Hiếu Mùa Vu Lan
Tác giả: Gia Long Hp
“Công Cha như núi Thái sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ Mẹ kính Cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.”
Vào mùa Báo hiếu vu lan
Kính dâng Cha Mẹ vô vàn hồng hoa
Cha là công tạo ra ta
Mẹ là mang nặng sinh ra chúng mình
Dù cho trọn kiếp chúng sinh
Chẳng đền đáp nổi ân tình Mẹ Cha
Báo hiếu – Tốt nhất nên là
Tu thân tích đức – Mẹ Cha vui lòng
42, Bông Hồng Đỏ Mùa Vu Lan
Tác giả: Lê Sáng
Tháng 7 về mùa báo hiếu Vu Lan
Trên ngực trái con cài bông hồng đỏ
Tạ ơn trời đấng sinh thành còn đủ
Nơi bình yên ấp ủ yêu thương.
Con xa nhà đi lưu lạc bốn phương
Không dâng kính hoa lòng đền đáp được
Chỉ chắp tay con khẩn cầu nguyện ước
Mong mẹ cha sống khoẻ an vui.
Bước đường đời có vất vả ngược xuôi
Còn cha mẹ con vẫn còn điểm tựa
Tiết Vu Lan dù trời mây giăng bủa
Con vẫn tự hào bông hồng đỏ cài lên.
43, Bữa Cơm Chùa, Rằm Vu Lan
Tác giả: Đặng Toản
Xếp hàng đi lãnh cơm chùa
Trong tôi vẳng tiếng trẻ đùa mê say
Xếp hàng đứng lãnh cơm chay
Tôi là mục tử ăn mày cửa không
Xếp hàng chờ lãnh cơm đông
Gái trai, già trẻ, lục hồng đứng xen
Mỗi người hai dĩa thôi nghen!
Không hề vội vã, lấn chen, càu nhàu
Xếp hàng ta nhận cơm rau
Dặn lòng nhớ trước, thương sau làm lành
Ăn; cầu thành tựu thiện duyên
Xếp hàng là nguyện chung thuyền đại bi
Xếp hàng tôi lãnh cơm free (1)
Ấm lòng chim Việt thiên di xứ người
Bông hồng trước ngực em cười
Áo tràng lam thụng chị tươi tỉnh chào
Anh à! Chưa đói bụng sao?
Nối đuôi rồng rắn ta vào…thỉnh cơm (!)
(…)
Nhớ về…gốc rạ, đụn rơm
Có con trâu, có thằng Bờm nằm chơi
Chạnh lòng tôi gọi …Cơm ơi!
Vì cơm ai cũng một thời lao đao (!?)
44, Cành Hồng Mùa Vu Lan !
Tác giả: Diệu Nguyễn
Chúc mừng ai cánh hoa hồng màu đỏ
Cài áo mình chứng tỏ một niềm vui
Rằng : Song Thân còn ở trên đời
Trân trọng nhé, mỗi phút giây kề cận
Hồng trắng buồn, nhưng xin đừng tủi phận
Hết duyên trần nên buộc phải rời xa
Nhưng thâm tình của Mẹ và Cha
Chẳng gì thay thế dẫu là trăm năm
Vu Lan về, thắp nén hương mặc niệm
Phút trải lòng mong Phụ Mẫu bình yên
Người… dù còn, hay đã quy tiên
Cũng xin thanh thản giữa miền Đến – Đi
Xem thêm: