Rất nhiều những áng thơ, bài nhạc đã nói về cái sắc hoa màu tím, và dường như tất cả đều là những câu chuyện tình buồn sâu thẳm. Nhưng nếu nhắc tới bài thơ về loài hoa tím mà nhiều người yêu thích nhất, có lẽ phải nhắc ngay tới bài thơ Màu tím hoa sim của Hữu Loan, một áng thơ dạt dào cảm xúc của người lính mất đi người vợ của mình trong thời chinh chiến!
Màu hoa tím đẹp lắm, màu tím của yêu thương, tím của nhớ nhung, tim u buồn, tím tương tư vương vấn. Không biết đã bao nhiêu người yêu cái màu u sầu đó rồi người cũng buồn luôn theo đó. Hôm nay, Blog Chùm Thơ xin gửi các bạn chùm thơ hoa màu tím gồm những bài thơ tình viết về loài hoa màu tím hay và lãng mạn.
1, Màu Tím Hoa Sim
Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh
Tôi người Vệ quốc quân
xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn
nàng không đòi may áo mới
Tôi mặc đồ quân nhân
đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
bên anh chồng độc đáo
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến binh
Mấy người đi trở lại
Nhỡ khi mình không về
thì thương
người vợ chờ
bé bỏng chiều quê…
Nhưng không chết
người trai khói lửa
Mà chết
người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
không gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương
tàn lạnh vây quanh
Tóc nàng xanh xanh
ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối
không được nghe nhau nói
không được trông nhau một lần
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
một mình đèn khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo
ngày xưa…
Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường Đông Bắc
Được tin em gái mất
trước tin em lấy chồng
Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
Khi gió sớm thu về
cỏ vàng chân mộ chí
Chiều hành quân
Qua những đồi hoa sim
Những đồi hoa sim
những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
Màu tím hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
Có ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu
Ai hỏi vô tình hay ác ý với nhau
Chiều hoang tím có chiều hoang biết
Chiều hoang tím tím thêm màu da diết
Nhìn áo rách vai
Tôi hát trong màu hoa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu…
Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm
Tím tình ơi lệ ứa
Ráng vàng ma và sừng rúc điệu quân hành
Vang vọng chập chờn theo bóng những binh đoàn
Biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím
Tôi ví vọng về đâu
Tôi với vọng về đâu
Áo anh nát chỉ dù lâu…
(Hữu Loan)
2, Chùm Hoa Núi Tặng
Anh đi anh hái chùm hoa núi
Về tặng lòng em yêu nhớ anh
Hoa tím thuỷ chung không có tuổi,
Hoa lan trong trắng khẽ nghiêng mình.
Lại có hồng say gai cũng thơm,
Hoa thia chi chít cánh thuê cườm,
Hoa mua thưở nhỏ làng bên núi.
Anh hái cùng sim ăn bỏ cơm.
Gió núi em ơi thổi vút về.
Nghìn hoa hương lạ sắc say mê
Lòng anh hái cả cho em đó,
Hái cả chùm mây, sợi gió se.
Hoa nhớ hoa thương hoa đợi chờ
Hoa hương da thịt nối hồn mơ
Lòng anh là cả vùng hoa núi
Ấp ủ lòng em muôn cánh thơ.
(Huy Cận)
3, Chiều Giăng Màu Hoa Tím !
Tác giả: Chiều
chiều giăng mây tím dưới trăng .
trăng thầm thì nước , lạch sông bậu à !
thêm hương đồng lúa Mẹ Quê
chim sẽ nô đùa , lúa rạ ngát hoa .
nước hữu tình, gió hoàng hôn .
lòng sông cạn , giữa ngân hà, thờ thửng .
Phù Sa mưa , chảy xuống gạch ( ngòi )
sông cầu bốn nhịp , trăng hồng chiéu ca ….
4, Lịm Tím Mùa Xoan
Chiều nay về nghe mùi hương xoan chín
Rơi tả tơi biêng biếc tím mây chiều
Có anh chàng mơ mộng chuyện tình yêu
Đi trên lối giăng đầy hồn hoa tím
Tím lạnh lùng hay tím còn tha thiết,
Để lòng người hoài da diết chờ mong?
Gió thoáng qua gieo rắc chút hương nồng
Chẳng ấm được cả khoảng tình lạnh lẽo
Xuân đưa người dạt trôi về tám nẻo
Mùi thơm hương hỏi ai đợi ai chờ
Chợt thẫn thờ xoan tím cả vần thơ
Tím con phố tím bóng người xa vắng
Đường lối cũ chiều nay trời hanh nắng
Xoan hững hờ lẳng lặng ngập ngừng rơi
Vắng dáng em hoa chiều rơi rất nặng
Xa nhau rồi, chỉ tội cánh hoa xoan…
(Huỳnh Minh Nhật)
5, Chuyện Màu Hoa Tím
Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Có thể cơn mưa chiều làm chậm bước chân anh
Cả ngày nay em đợi chờ vô vọng
Nước mắt rưng rưng nỗi buồn đánh võng
Chiếc áo màu mây tím ngắt u hoài
Có thể mưa gió bất ngờ ảnh hưởng đến đường bay
Anh ở lại trong mịt mù tâm bão
Tự dỗ dành dịu đi cơn áo não
Anh sẽ về…sẽ về với em thôi!
Có thể anh bên ấy cũng bồi hồi
Cũng xốn xang nhớ đến em nhiều lắm
Thôi không khóc để lấm lem màu phấn
Chẳng thèm buồn để mặt ủ mày ê
Nhất định ngày mai anh sẽ trở về
Chạy ra vườn hái vội nhành thạch thảo
Màu hoa tím nhìn em như ngầm bảo:
“Cô bé dễ thương..lại rất chung tình!”
6, Mùa Xoan Kỷ Niệm
Hạ đã về em nơi đó có hay?
Mùa xoan tím đong đầy trong nỗi nhớ
Mùa hạ xưa thơ kết đầy trang vở
Nay hạ về anh bỡ ngỡ tìm nhau
Anh tìm về trên phố nhỏ hôm nao
Con đường vắng ta cùng nhau sánh bước
Tà áo cũ còn tung bay tha thướt
Anh lặng thầm… đếm bước giữa chiều hoang
Anh tìm về nỗi nhớ giữa mùa xoan
Nhặt kí ức bàng hoàng theo hoa tím
Mùa hạ xưa… mùa yêu thương kỉ niệm
Em nơi nào? Chết lịm nửa hồn thơ!
Phố vẫn chiều cánh phượng thắm bơ vơ
Xoan vẫn tím từng giờ trên bến mộng
Tà áo cũ đâu rồi trong gió lộng
Để hạ buồn… Lạc lõng… Bến đời nhau
(Nguyễn Hiếu)
7, Màu Hoa Tím
Tác giả: Nguyễn Lê Phương
Mãi mê lướt mạng vô tình
Gặp màu hoa tím nhớ quê mình nôn nao.
Nhớ đồi mái thấp mái cao
Đùa vui hò hẹn dạo chơi bên đồi.
Có nơi nào như quê tôi
Mưa dầm thâm đất nắng sôi mùa hè.
Hoa sim vẫn nở cánh xòe
Vươn lên trên đá hoa khoe tím màu.
Sống thành từng khóm cạnh nhau
Không chê đất sỏi bạc màu khô khan.
Dãi dầu mưa nắng gió ngàn,
Chắt chiu giọt mật cây ban tặng đời.
Nhớ ngày đuổi bướm bên đồi,
Bạn bè trang lứa cùng ngồi đọc thơ.
Hữu Loan đau đến không ngờ,
Bình hoa ngày cười bây giờ bình hương.
Chuyện tình quá đổi đau thương,
Biết bao nhiêu cuộc đời thường lệ rơi.
Hoa sim tím ngắt một trời,
Tím tim của cả tình đời Hữu Loan.
Hoa sim tím, tím bạt ngàn,
Nhưng mà không phải không gian yên bình.
Nhìn màu tím vẫn giật mình,
Trong màu tím vẫn lung linh sắc lửa.
Tìm soi trong đất trong hoa,
“Trận địa tím” Nguyễn Duy – nhòa lệ ứa.
Cây lá mịn màng đầy nhựa,
Chớp đạn diệt thù lóe lửa màu sim.
Quên sao được màu hoa tím,
Màu của thiên nhiên phủ kín triền đồi.
Màu ám ảnh tâm trí người,
Chia ly đừng đến trọn đời thủy chung.
8, Tím
Thôi thế là em cách biệt rồi
Đường lên mỗi bước mỗi xa xôi
Tim tím hoa rừng, tim tím núi
Trời em tim tím, tím đôi nơi
Gặp gỡ hoạ còn xanh nếp giấy
Súng bom em nhỉ đến bao dài?
Ngoài hai mươi tuổi thương mười bảy
Tim tím ban chiều, tim tím mai
Ban chiều tim tím nhớ mong nhau
Đêm tím, kìa em, tím một màu
Anh cúi đầu hôn màu tím giấy
Thư về em tím nét thương yêu
Mai mốt nào đây lầm cát bụi
Anh lại đường xa trải kiếp người
Tim tím khung cầu, tim tím suối
Trời, sao nhiều tím thế em ơi!
(Yên Thao)
9, Màu Hoa Tím Cũ
Tác giả: Linh Phương
Có phải Vancouver vào tuyết
Trắng hàng cây và trắng đường xe
Mây trắng bay gió mùa đông thổi
Lạnh không em hai buổi đi về ?
Một chút gì nhoi nhói trong tôi
Như cắt ruột chiều nay ngồi nhớ
Hoa tím rụng ngày xưa cứ ngỡ
Trái tim đau rướm máu tươi hồng
Có phải giờ đã mấy mươi năm
Chuyện dâu bể nên lòng rách nát
Nếu em buồn thì em hãy khóc
Khóc thật nhiều khổ sẽ dần vơi
Nắng Vancouver-nắng phai rồi
Đời vẫn đẹp khi màu thắm đỏ
Nhưng tình chết lúc em đành nỡ
Để bàn tay cắt đứt nợ duyên
Tôi dại khờ-tôi chẳng thể quên
Tiêng tiếc mãi màu hoa tím cũ
Thương quá đỗi đất trời viễn xứ
Mang bóng hình người của tôi thương
10, Nỗi Nhớ Xa Xôi
Anh trở về hỏi xứ Huế: Em đâu?
Huế buồn thiu không nói chỉ lắc đầu
Khẽ cựa mình buông lãng đôi mưa hạ
Bước anh về gió rét nhẹ lùa qua
Huế giấu em góc phố nào kỹ quá
Chừ nhạt nhòa chẳng vướng chút hương quen
Giữa con phố rộn tiếng cười xa lạ
Có nỗi buồn phảng phất thoảng mùi men
Xưa em nói chỉ yêu màu hoa tím
Sao trả về hồn hoa trắng tang thương?
Huế vắng em lạnh lẽo những ngả đường
Anh cô lẻ bước đi buồn vô vọng
Rồi trong gió, trong mây và trong nắng
Nghe ngọt ngào một giọng nói đâu xa
Anh hỏi Huế có phải người em gái?
Huế gật đầu, những kỷ niệm phôi pha…
(Huỳnh Minh Nhật)
11, Màu Hoa Tím Vỡ
Tác giả: Nguyễn Thuyền
Em thích lắm loài hoa như tim vỡ
Mang màu hồng bỡ ngỡ với nhớ thương
Tựa trái tim mong nhớ suốt đêm trường
Hoa sẽ vỡ khi sầu vương chất chứa
Màu hoa ấy tượng trưng tình đôi lứa
Rất ngọt ngào và chan chứa tin yêu
Nhưng cũng mang niềm cay đắng thật nhiều
Khi sắc trắng úa trong chiều lặng lẽ
Anh cứ ngắm và lặng nghe khe khẽ
Bước con tim đang rẽ lối ưu sầu
Tình có còn màu thương nhớ đậm sâu
Hay đã nhạt từ lâu trong ánh mắt
Đã từng bảo chẳng đều gì chia cắt
Mà vì sao lòng đau thắt thế này
Em bước về hình bóng mãi bao vây
Mà anh đó chẳng hay hồn tim vỡ…
12, Chuyện Loài Hoa Tím
Bất chợt loài hoa tím
Phơi mình trong nắng trong
Mộng nhu huyền khoe nở
Đợi ai, chưa lấy chồng?
Thời gian như cánh gió
Đã mấy độ hè sang
Nắng chiều nay thui thủi
Một nỗi buồn miên man
Em về nơi xứ khác
Duyên se nhuộm sắc hồng
Bên hiên chùm hoa tím
Biết có còn nhớ không
Tha phương chiều trở lại
Em tay hát tay đưa
Bâng khuâng tôi thầm nhắc
Hoa tím đã về chưa?
(Đông Phương Hạo)
13, Tình Buồn Màu Hoa Tím
Tác giả: Nguyễn Tâm
Tình lặng lẽ bên hồn màu hoa tím
Gió thoáng qua lịm chết trái tim yêu
Ta hoài mong người ấy mãi trong chiều
Trên lối cũ vắng tiếng yêu thuở trước
Ngày xưa đó vai bên vai kề bước
Người nhủ thầm hẹn ước chữ trăm năm
Bởi tình yêu trăng nước có đâu lầm
Nguyện che chở cho nhau con đường cuối
Dãy rừng thông hôm xưa giờ luống tuổi
Chiếc lá vàng rong rủi lạc đi đâu
Để cho ai chờ đợi bạc mái đầu
Tiếng thề thốt giăng sầu màu ảm đạm
Cõi trần gian chốn đây là cõi tạm
Trách làm gì chuyện tình cảm thế nhân
Trời hoàng hôn tím ngắt qua bao lần
Nghe hờn dỗi dáng quen chừ xa lạ
Bước lang thang lối hoang trong mùa hạ
Gọi tên người đau cả tận tâm can
Cánh hoa nay héo úa sắc phai tàn
Tròn một kiếp ta mang tình cô độc !
14, Hoa Tím Chiều Buông
Con phố cũ ngày xưa mùa hoa tím
Có em tôi thả bước những hôm chiều
Phượng nở chớm chút tình bên gió hạ
Tím lên đời những nét mực thương yêu
Em tôi có những sầu trong đáy mắt
Nên gió mây em cất ở tâm hồn
Rồi một buổi người về theo nắng gọi
Hoa đã tàn bên ngưỡng cửa hoàng hôn
Mưa chẳng rớt nhưng lòng tôi ướt đẫm
Phố chợt buồn như đứng khóc cố nhân
Ráng hồng chết những mùa hoa biệt tích
Bước tôi đi… làn khói thuốc ngại ngần
Con phố cũ bây chừ xa lạ quá!
Tôi đứng đây buốt giá lệ ngàn hàng
Cỏ đã úa dãi màu chân mộ chí
Một khối sầu hoa trắng liệm hương tang
Nay tôi về cũng độ tháng tư sang
Sao phố xưa lạnh vắng những phai tàn?
Phượng xơ xác nỗi sầu đêm gió hạ
Tím lên đời những nét mực ly tan…
(Huỳnh Minh Nhật)
15, Hoa Tím Người Xưa
Tác giả: Nguyễn Tâm
Người con gái yêu màu hoa tím
Thuở học trò chuyện phiếm kể nhau
Trang sách kia phượng thắm đỏ màu
Ép đôi bướm tặng em gái nhỏ
Em ngây thơ bước trên đồi cỏ
Nhặt lá vàng mở ngỏ tình yêu
Ai có thương xin nhắn đôi điều
Lời chung thủy đừng quên hẹn ước
Bao mùa qua ý tình sau trước
Anh chờ ngày kiệu rước em qua
Kết đôi tim hẹn chữ giao hòa
Nhưng định số truân chuyên phận gái
Trời vào thu se lạnh tê tái
Phận má hồng ngang trái tái tê
Bởi vì đâu rẽ lối đi về
Đóa hoa cũ tàn phai rã cánh
Nay dòng đời tình chia đôi nhánh
Nơi phương nào em gánh niềm đau
Chiều hoàng hôn nghe gió xạc xào
Mái trường cũ hoang tàn xơ xác
Nhìn màu hoa buồn vương man mác
Tháng năm dài tan tác chơ vơ
Tình yêu xưa vẫn luôn mong chờ
Người con gái yêu màu hoa tím !
16, Hoa Tím Ngày Xưa
Con đường em về ban trưa
Hoa tím nghiêng nghiêng đợi chờ
Tuổi em vừa tròn mười bảy
Tóc em vừa chớm ngang vai
Con đường em về mưa bay
Ta đứng trông theo bao ngày
Từ bao giờ lòng cứ ngỡ
Yêu người mà nào có hay!
Con đường em về thơm hương
Ngọc lan khuya rụng trong vườn
Tiếng dương cầm đâu lặng lẽ
Đưa ta về phía cuối đường
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa…
(Cao Vũ Huy Miên)
17, Màu Tím Hoa Mua
Tác giả: Huyandrics
Ngày anh tiễn em đi về bên ấy
Mắt anh buồn trông cuối nẻo hoàng hôn
Mưa bỗng rơi từng hạt buốt tâm hồn
Không gian lặng nghe tiếng tình vỡ nát
Em quay đi phía chiều phai nắng nhạt
Anh trở về trong bóng tối đơn côi
Bên đời anh nay vắng bóng một người
Sầu lặng lẽ cuốn trôi ngàn kỷ niệm
Rồi anh nhớ về một màu hoa tím
Em bảo anh ” ai bán để mà mua ”
Anh mỉm cười bảo” hoa ấy tên mua ”
Em không bán nhưng lòng hoa đã bán
Thời gian trôi nối dài thêm năm tháng
Màu hoa mua đã thành một tình yêu
Em ước ao duy nhất chỉ một điều
Khoác chiếc áo hoa mua ngày hôn lễ
Anh đùa em có một ngày như thế
Màu hoa mua tím biếc cuộc tình phai
Em dỗi hờn quay mặt ngắm làn mây
Anh vội vã dỗ dành em khe khẽ
Nào ai hay đã thành ra như thế
Màu hoa mua nhuộm tím cả hoàng hôn
Tiễn em đi anh đau nhói cõi hồn
Sầu thương tím cánh hoa lòng vụn vỡ
Giờ không em hết rồi câu duyên nợ
Cành hoa mua ai bán để mà mua
Còn lại đây trong anh chút duyên thừa
Em bỏ lại bơ vơ màu hoa tím
Chiều không em hoàng hôn dần tắt lịm
Nghe cõi lòng thương tím cánh hoa mua
18, Tôi Nghe Em Kể
“Đêm nay lạnh tôi ngồi nghe em kể
Chuyện ngày xưa hai đứa để trong tim
Chuyện ngày nay ta còn mãi kiếm tìm
Trong áng thơ ngây ngô thời xưa cũ”
Mùa này rét giá băng từng hơi thở
Anh còn hoài trở giấc mộng tình say
Lối em về có đơn lạnh: tối nay?
Khi ngõ về tái tê vì gió trở
Anh khẽ hát bài tình ca dang dở
Nhớ về em nơi cuối tận trời xa
Chuyện hôm qua sao cứ hoài nức nở
Xin người đừng quên một dấu chân qua
“Tìm đâu đây kỷ niệm thời hoa tím?
Dấu trong lòng một thuở luyến thương nhau
Dư hương xưa đọng nơi hạt lệ sầu
Đêm nay vẫn tôi ngồi nghe em kể…”
(Huỳnh Minh Nhật)
19, Hoa Tím
Hoa tím ngày xưa đã mất rồi
Còn đâu nhung nhớ những chiều rơi
Ngỡ ngàng ánh mắt buồn hoang vắng
Ngây ngất bờ môi nét rã rời
Tóc rối hững hờ buông sợi nhớ
Vai gầy ngơ ngẩn tiếc chơi vơi
Giáo đường vang vọng lời ca thánh
Có tiếng chuông lơi điểm giữa đời
(Nguyễn Khánh Chân)
20, Màu Tím Tình Yêu
Tác giả: Đông Hòa
Em yêu gì trong màu hoa tím
Mang nỗi buồn của kẻ đi tìm
Có phải chăng hoa sim sắc biếc
Của rừng hoang chiều gió ngủ im
Cũng như em , ta hỏi lòng mình
Sao lại yêu màu hoa tím sim
Như thấp thoáng hình em trong đó
Nghe từng dòng thương chảy trong tim
Từ khi nào ta yêu màu tím
Có phải chăng mình đã bên nhau
Nghe lưu luyến ru hồn say đắm
Bên đồi sim , hồng đôi má đào
Ta sẽ cùng nhau vào bến đợi
Bên sắc màu điệp khúc yêu đương
Sẽ dìu nhau sang vườn tình ái
Môi ngập ngừng hoà nhịp mến thương
Yêu nhau ! Ta yêu chung màu tím
Đậm đà , chung thủy với thời gian
Ta sẽ giữ cho nhau màu tím ấy
Câu ân thề ta sẽ cùng mang
21, Cành Hoa Tím
Hoa tím là màu tôi vẫn thương
Vì hoa gợi nhớ nỗi buồn vương
Hoa tàn lại nở theo năm tháng
Hoa tím tôi yêu mọc cuối đường
Hoa tím màu hoa đượm nét yêu
Vì hoa tôi đã đắm say nhiều
Hoa là tất cả niềm nhung nhớ
Sưởi ấm lòng tôi những buổi chiều
Hoa tím màu hoa của vấn vương
Vì nàng hoa ấy gợi niềm thương
Tôi từng đem ép vào trang sách
Ðem tặng người yêu trước cổng trường
Hoa tím ngày xưa tuổi học trò
Màu hoa duyên dáng tuổi ngây thơ
Em thường vẫn bảo màu thương mến
Ấp ũ tình ta với mộng mơ…
Hoa tím vẫn màu yêu mến xưa
Màu hoa kỷ niệm nói sao vừa
Ngày mai nếu lỡ hoa tàn úa
Thử hỏi xa rồi ai đón đưa…
(Nguyễn Vạn Thắng)
22, Vùng Hoa Tím
Bỗng chân lạc bước vào vùng hoa tím
Ngẩn ngơ nhìn kỷ niệm cũ vây quanh
Đồi sim nay như không còn sâu thẳm
Hoa thật nhiều trổ nở đẹp tươi xanh
Anh và em chuyện đôi mình ngày ấy
Yêu bằng thơ bằng màu tím thủy chung
Trong tâm sự tay trao nhau cầm lấy
Chợt mưa tuông khi chẳng thể bước cùng
Kể từ đó anh yêu màu hoa tím
Và thương nhiều hơn gấp vạn hôm qua
Người ta bảo màu tím buồn dữ lắm
Đừng có yêu màu đó quá đậm đà
Nhưng hình như, anh không muốn nghe thấy
Nên mỗi ngày cứ yêu lại thêm yêu
Tỉnh cơn mơ giữa đêm ngồi bật dậy
Vẫn yêu một màu sim tím quạnh hiu
Không cần biết em quên rồi hay nhớ
Anh vẫn hoài yêu sắc tím ngày xưa
Không cần biết em có mộng hay mơ
Anh vẫn chờ… dẫu trời nắng hay mưa
Và vẫn chờ mùa sim tím em về
Để đôi ta vui đùa cùng nhặt hái
Lạc vào vùng trời hoa tím đam mê
Sẽ không mất nhau như ngày hôm ấy.
(Vinh Nguyễn)
23, Hương Hoa Tím
Sáo lắt lay đưa… Gió cũng buồn
Tôi nén lòng tôi lệ vẫn tuôn
Mùi hương Hoa Tím còn vương đó
Như nhắc lòng tôi những chuyện buồn
Ngày mai ai biết… có tươi hồng ?
Hay cũng mình tôi… chiếc bóng không ?
Lạc lõng giữa đời ôi oan nghiệt
Thề xưa hẹn cũ chỉ tôi mong
Nói thế sao tim vẫn cứ chờ
Mong màu áo Tím mãi như mơ
Vòng tay khép kín đêm hò hẹn
Trăng gác đầu non… thơ đối thơ
(Jacaranda)
24, Hoa Tím Ngày Xưa
Tím xưa tím của ngày nào
Xa nhau là hết buồn đau làm gì?
Không còn vuơng vấn nguời đi
Không còn luyến tiếc mấy khi hẹn hò
Bến xưa chẳng ngóng bóng đò
Đò buồn chi để gió mưa lạnh lùng
Không còn nữa giấc mộng chung
Thì thôi chấm hết nhớ nhung cũng thừa
Tím giờ mãi của tím xưa
Nhưng nguời năm đó say sưa phương nào?
(Băng Nguyệt)
25, Hoa Tím Chiều Buông
Ngày ấy quê hương cuộc đổi đời
Tháng Tư bão lộng… Đất Nước ơi!
Tang tóc thê lương hằng mất mát
Niềm đau buốt nhói những mảnh đời…
Góc biển chiều vơi khuất nắng tà
Lang thang hoài niệm tháng ngày qua
Tôi đi tìm lại hình bóng cũ
Em trong vạt trắng áo kiêu sa.
Quê tôi nghèo lắm, miền duyên hải
Hiu hắt trăng treo trĩu rặng dừa
Bỏ lại sau lưng… trời thương nhớ
Bỏ lại dáng yêu, mối tình xưa
Ngày ấy tôi thương… nét người thương
Gót ngọc bước ra buổi tan trường
Vạt nắng tơ vương tà áo trắng
Liêu xiêu bóng ngả dán lên đường.
Ba năm nghiệt ngã tận rẫy xa
Ba năm rừng núi gọi là nhà
Theo mẹ về nơi vùng kinh tế
Chỉ ba năm thôi, trẻ hóa già
Ngày tiễn tôi đi, có trăng treo
Hai mảnh đời đau, cả đều nghèo
Nắm tay em hỏi trăng có đẹp?
Thuyền đi, nhớ chở ánh trăng theo
Lần tiễn nhau xa… biệt thiên thu
Mắt chẳng thấy trăng bởi bị mù
Có tiếng nỉ non loài dế dại
Cùng điệu thì thầm sóng biển ru…
Hơn nửa chừng xuân tôi trở lại
Ôm cát thùy dương… uống nước dừa
Nước mắt quê hương đầy vị đắng
Em nguyện chôn em chỗ tiễn xưa
Xác em về bụi cùng cát trắng
Nhặt nhúm trong tay đếm ân tình
Bên góc mồ con, Xương Rồng trổ
Tím màu loang lỗ… tím chiều buông
(Nguyên Thạch)