Thơ Mường Mán

Thơ Mường Mán

Mường Mán có lẽ không phải là cái tên quá nổi bật với những người yêu thơ trẻ tuổi, nhưng những bài thơ của Mường Mán thực sự là rất hay và rất đẹp. Vậy, mùa xuân trong thơ ông được thể hiện như thế nào? Ngay sau đây, mời các bạn cùng xem qua những bài thơ mùa xuân hay nhất của Mường Mán:

1, Bông Hồng Đầu Năm

Mưa chẳng nhảy valse trên đường nữa
Vàng chi lắm thế nắng mai ơi
Hình như có điệu tango mới
Đưa bước em qua ngõ nhà người

Đông biếc đã phai ngoài dậu trúc
Tết hồng xác pháo cuối hiên mai
Có chàng nghiêng ngó xuân sau trước
Rồi chợt thấy mình đi theo ai

Dòng sông uốn lượn theo chân sáo
Chim lợp vòm me khúc nhạc vui
Đi lễ chùa xa nên em vội
Quên cả giấu duyên trên miệng cười

Màu áo hoa ngâu như là sóng
Tóc mơ se mộng với mây trời
Thầm cuốn lòng ai lên tận núi
Chùa xa chuông điểm nhịp sương rơi

Lóng ngóng ẩn mình sau hương khói
Với cành hoa nói hộ trên tay
Sao anh chẳng dám trao thiên hạ
Để hồng úa rụng chỉ còn gai

Bông hồng chưa nhận em đâu biết
Có kẻ khật khùng suốt Tết nay
Trái tim thôi nhảy soul trong ngực
Bởi đã hoá thành bong bóng bay …

2, Về Bến Xuân Xưa

Áo biếc xưa về qua bến tạnh
Ngày xuân tóc mới chớm ngang vai
Chị đi thoáng chút hương xoan muộn
Sóng sánh nghiêng lòng bao gã trai

Khăn đào xưa đùa cùng gió nội
Theo người qua trăm chặng lao đao
Chị gánh sương đi từ hừng sáng
Khuya về, vai nặng gánh trăng sao

Cậu bé ngày xưa thường tha thẩn
Ôm đàn ra bến hát nghêu ngao
Đón chị, đón quà, và đón cả
Vòng tay thơm gió bụi ngọt ngào

Hương xoan nay đã xa vời vợi
Thuyền cũ đi về vắng bóng ai
Lênh đênh trên bến vần thơ trắng
Nhuộm áo khăn xưa màu trăng phai.

3, Với Xuân Hà Nội

Mùa cốm xa rồi hương còn đây
Sâm cầm về đâu cánh nghiêng trời
Biếc xanh tà áo em qua ngõ
Gói cả sông hồ thương nhớ ai.

Heo may về phố cho khăn áo
Lũ lượt xuống đường đón gió mai
Em đi về phía xuân đang chớm
Ta ngẩn ngơ tìm phía nắng phai.

Trễ chuyến giao thừa không về kịp
Ta hái đóa quỳnh khuya lẻ loi
Đi từ năm cũ sang năm mới
Hoa lỡ thì mà người đâu hay.

Hoa đào qua phố rao xuân chín
Áo đào qua ngõ gọi thầm nhau
Hà Nội chừng như thôi trở rét
Đóa quỳnh chợt thức giữa chiêm bao.

4, Xuân Thường Ngày

Bếp lửa chiều thơm khói
Gọi thức ăn quay về
Cuối một giờ bươn chải
Hạnh phúc lại đầy tay
Cuối một ngày tất bật
Tìm lại ấm niềm vui

Dẫu yêu anh chỉ một
Nhưng yêu con tới … mười
Cám ơn em gieo cấy
Hạt ấm êm từng ngày
Mỗi mùa mỗi mùa gặt
Ngát hương hoa tình đầy

Dẫu đôi khi bất chợt
Mấy ám, hạnh phúc buồn
Nhà vẫn thừa rượu ngọt
Cất từ lòng yêu thương
Dẫu đôi khi nước mắt
Ứa lan theo giận hờn
Quanh năm, mỗi thời tiết
Ấm áp, và vân vân …

Bếp mỗi ngày thơm khói
Gọi cha về bên con
Xuân ươm từ tay mẹ
Thơm như là quê hương…

5, Tháng Giêng Hát

Tháng Giêng hiền như cỏ
Và tóc mềm như mây
Tóc bay qua bến lạ
Sông thương ai, sông đầy

Tháng Giêng biếc như lá
Và tình ấm như tay
Tình rẽ sang lối nọ
Vai nhớ ai vai gầy

Tháng Giêng trắng như Cúc
Và áo vàng như Mai
Áo nhàu trăm nếp bụi
Giữ hoài mơ chưa phai

Tháng Giêng ướt như mắt
Tháng Giêng hồng như môi
Trái tim ai hoá bướm
Bay theo nhau, bồi hồi

Tháng Giêng sao về muộn
Không em, chim lạc bầy
Một mình lên đồi hát
Xuân nhớ ai, xuân gầy …

6, Hương Sắc Tháng Giêng

Tháng Giêng gió lộng qua cành biếc
Đánh thức trong vườn bao nụ thơm
Hình như có thoáng hương quỳnh muộn
Sóng sánh nghiêng lòng, đôi hạt sương

Phố xá thênh thang mùa lễ hội
Trăm hồng nghìn tía vẽ tranh xuân
Riêng em yểu điệu màu thiên lý
Nón múa cho trời bỗng thêm duyên

Thuyền chở trăng xưa về bến cũ
Hay mãi rong chơi trăm ngả sông
Đêm qua có cánh hồng chợt tím
Lả xuống tim người, vay chút hương

Đầu năm có điều gì rất lạ
Níu không đành, buông chẳng nỡ buông
Hình như cứ bâng khuâng nhè nhẹ
Theo bước chân ai về lối quen…

7, Rằng Từ…

Rằng từ tóc bỗng là mây
Người vui chân bước xuống ngày đào hoa
Môi vừa chớm nụ kiêu sa
Lòng thu tím lục hoá ra xuân hồng
Đi về với mộng thong dong
Chẳng hay bão cuốn ngang lòng giêng hai

Rằng từ khoác bụi trên vai
Năm chưa đủ rộng tháng dài đã trôi
Người đi tìm lá ngậm ngùi
Ta về đốt lửa hong lời gió mưa

Rằng từ lá ngọn tóc tơ
Rong rêu chợt tím bến bờ ai qua
Thuyền nằm nhớ bến nào xa
Chẳng hay thu đợi vốn là xuân mong
Người đi tìm lá sắc không
Ta về thắp ngọn đèn chong. Ta về…

8, Dưới Hiên Mùa

Gió cuối năm thổi mãi
Chao nghiêng mấy khoảng trời
Nửa vầng trăng ở lại
Tiễn đông về xa xôi

Sương bay qua tay ngóng
Thơm từng ngón thảnh thơi
Tựa chiêm bao khe khẽ
Em đưa mây xuống đời

Mưa thổi qua vai nhớ
Khúc sáo ru bồi hồi
Cho tay em thơm thảo
Đong hạt tình đầy vơi

Con đường xưa rêu lỡ
Xẻ bóng chiều đôi nơi
Nay em về nền nã
Xông hương trầm chờ ai

Trăng cuối năm giấu mặt
Cuối đỉnh trời khơi vơi
Môi hôn ai chợt ấm
Dưới hiên mùa lứa đôi.

9, Khúc Quỳ Hoa

Dốc ôm đồi đỗ mãi
Khúc xưa xa em từng
Ru hạt sương bé dại
Thành nỗi buồn không dưng
Thác ôm đèo nhảy mãi
Điệu tango thật khùng

Lạc thiên đường thuở nọ
Giờ bơ vơ khôn cùng

Ta hồn nhiên như đá
Lăn bên nhau triệu lần
Những vòng lăn hối hả
Đắm đuối rồi biệt tăm
Bỏ quỳ hoa ở lại
Mộng vàng phai gối chăn

Bỏ quỳ hoa trôi dạt
Theo cánh chuồn lênh đênh

Tình giang hồ như gió
Sải cánh đo mênh mông
Những đường bay vật vã
U mê rồi lạc lõng
Một hôm hoa gặp gió
Thắp mầm xuân biếc rừng

Một hôm ta trở lại
Lòng ngát xanh muôn trùng.

10, Trăng Giao Thừa

Nửa mảnh trăng theo mây ngày ấy
Bao giờ quay lại bến xuân xưa
Bên sông thiếu phụ tương tư đứng
Ngóng mãi vầng trăng đêm giao thừa

Xem thêm:

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here